Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 882 - Chương 2572. Không Dám Động Thủ

Chương 2572. Không dám động thủ Chương 2572. Không dám động thủ

Chương 2572: Không dám động thủ

Bạch bào nữ tử trầm mặc một lát rồi nói: “Một thứ rất phức tạp! Ta không biết người thêm ách nạn chi nhân cho ngươi là ai, hay là tự ngươi tạo ra, trước đó ta vẫn đang điều tra chuyện này. Vừa mới có được chút manh mối nhưng sau đó có người thông báo cho ta rằng ngươi gặp nguy hiểm…”

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Ai thông báo cho ngươi?”

Bạch bào nữ tử trầm mặc.

Diệp Huyền đang chuẩn bị hỏi tiếp thì bạch bào nữ tử khẽ lắc đầu: “Rồi cũng có một ngày ngươi sẽ hiểu hết tất cả.”

Diệp Huyền do dự rồi gật đầu: “Được! Ta không hỏi nữa!”

Bạch bào nữ tử quay đầu nhìn Tô Triết phía xa xa: “Ám Uyên gì đó ở đâu?”

Nghe vậy, Tô Triết sững sờ, sau đó vui mừng!

Tô Triết vội vàng nói: “Tiền bối, ta sẵn sàng dẫn đường!”

Bạch bào nữ tử gật đầu: “Dẫn đường đi”!

Nói đoạn, nàng lại nhìn Diệp Huyền: “Đi tính sổ!”

Diệp Huyền: “…”

Tư Đồ Thính Vân ở bên cạnh đột nhiên nói: “Có cần ta giúp đỡ không?”

Bạch bào nữ tử kéo tay Diệp Huyền đi về phía xa, chẳng thèm quay đầu: “Ngươi thấy cần thiết không?”

Diệp Huyền và bạch bào nữ tử rời đi, tinh không Ngũ Duy vũ trụ bèn trở nên yên lặng.

Việt Tôn nói: “Ám Uyên gặp họa lớn rồi!”

Huyền Sơ đáp: “E là không chỉ Ám Uyên thôi đâu!”

Nghe vậy, Việt Tôn bèn nhếch khóe miệng: “Đúng vậy! Có điều đây lại là chuyện tốt đối với chúng ta.”

Đại trưởng lão bên cạnh đột nhiên nói: “Việt Tôn, nếu Diệp Huyền muốn quyển Đạo Kinh cuối cùng của Bà Sa Tông thì chúng ta…”

Việt Tôn liếc nhìn đại trưởng lão: “Ngươi còn đợi hắn muốn? Chẳng phải chúng ta nên chủ động tặng cho hắn ư?”

Đại trưởng lão: “…”

Ở một bên khác, Thượng Chủ đột nhiên bật cười: “Các ngươi thấy thế nào?”

Phía sau hắn ta, mấy người La Hầu đều trầm mặc.

Thấy thế nào?

Nữ nhân này đã vô địch rồi! Còn thấy thế nào nữa!

Si Yểu Yểu đột nhiên mỉm cười: “Chúng ta nên thấy vui mừng, chẳng phải sao?”

Thượng Chủ cười: “Đúng vậy!”

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn về phía xa xa: “Cuối cùng ta cũng biết tại sao tổ tiên Đạo Đình lại chọn hắn rồi! Có cường giả như thế này phía sau hắn, hắn ta muốn xây dựng lại trật tự chẳng phải chuyện dễ như trở bàn tay hay sao?”

La Hầu bỗng bảo: “Ám Uyên có chống đỡ được vị tiền bối đó không?”

Thượng Chủ nói: “Ta thấy không chống đỡ được đâu! Có điều, vị tổ tiên kia của Ám Uyên cũng không phải nhân vật đơn giản gì, người có thể tạo ra Ám Kinh… sao có thể là người thường được? Hơn nữa Ám Uyên lưu truyền đến ngày hôm nay, nền tảng thâm sâu, chúng ta không thể tưởng tượng được đâu!”

Si Yểu Yểu mỉm cười: “Đây không còn là chuyện mà chúng ta phải lo nghĩ nữa rồi!”

Thượng Chủ gật đầu: “Đúng vậy!”

Hình như hắn ta lại nhớ ra điều gì đó nên nhìn Tư Đồ Thính Vân ở phía xa xa: “Suýt nữa thì chúng ta quên mất vị tiền bối này…”

Ở phía xa xa, một nữ tử bước đến trước mặt Tư Đồ Thính Vân, nữ tử này là Lục sư tỷ.

Lục sư tỷ mỉm cười: “Thính Vân!”

Tư Đồ Thính Vân cũng mỉm cười: “Lục sư tỷ!”

Lục sư tỷ do dự một lát rồi nói: “Ngươi biết tin tức của hắn không?’

Tư Đồ Thính Vân lắc đầu: “Không biết.”

Lục sư tỷ trầm mặc.

Tư Đồ Thính Vân bỗng nhiên quay đầu nhìn Niệm Niệm phía không xa. Thấy Tư Đồ Thính Vân nhìn mình, Niệm Niệm vội vàng cúi đầu.

Tư Đồ Thính Vân đi tới trước mặt Niệm Niệm, nàng nhìn Niệm Niệm, mỉm cười: “Ngươi tên là gì?”

Niệm Niệm khẽ đáp: “Niệm Niệm!”

Tư Đồ Thính Vân quay đầu nhìn Lục sư tỷ, Lục sư tỷ do dự một lát rồi nói: “Nàng ấy là Ngũ Duy Thiên Đạo!”

Thiên Đạo!

Tư Đồ Thính Vân khẽ mỉm cười: “Thú vị thật đấy, vũ trụ này còn có cường giả như ngươi!”

Lục sư tỷ nhìn Tư Đồ Thính Vân: “Thính Vân, ngươi có thể giúp nàng ấy khôi phục trí nhớ không?”

Tư Đồ Thính Vân lắc đầu.

Lục sư tỷ nhíu mày: “Ngươi cũng không thể?”

Tư Đồ Thính Vân mỉm cười: “Nàng ta mất trí nhớ có thể là do nàng ta cố ý, ta tin rằng khi cần thiết nàng ta sẽ tự động lấy lại được trí nhớ thôi.”

Cố ý ư?

Lục sư tỷ nhìn Niệm Niệm, nàng trầm mặc.

Rất nhanh sau đó, sắc mặt nàng bèn trở nên phức tạp.

Ngũ Duy Thiên Đạo là nhân vật tầm cỡ nào chứ?

Nàng là người có thực lực và trí tuệ!

Người như nàng sao có thể mất trí nhớ?

Chẳng lẽ nàng đang âm mưu điều gì?

Đúng lúc đó, Tư Đồ Thính Vân bỗng quay đầu. Truyền Tống Trận mà Bà Sa Thế Giới với Ám Uyên dựng lên bỗng xuất hiện một khí tức lớn mạnh đang nhanh chóng xông về phía Ngũ Duy vũ trụ.

Lại có cường giả của Bà Sa Thế Giới tới!

Tất cả mọi người đều nhìn Truyền Tống Trận.

Rất nhanh sau đó, một lão giả bước ra. Sau khi lão giả bước ra, hắn ta nhìn ngó xung quanh, trầm giọng nói: “Người đâu?”

Không một ai trả lời hắn ta!

Lão giả đột nhiên nhìn về phía mấy người Việt Tôn: “Việt Tôn, bọn họ đâu rồi?”

Việt Tôn mỉm cười: “Hóa ra là thái thượng trưởng lão của Huyền Ngoa Tông!”

Lão giả nhìn Việt Tôn: “Ở đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Việt Tôn do dự một lát rồi nói: “Ta cũng muốn nói cho ngươi đã có chuyện gì xảy ra, thế nhưng ta thấy ngươi sẽ không tin!”

Lão giả nhìn chằm chằm vào nàng: “Bọn họ xảy ra chuyện rồi?”

Việt Tôn gật đầu: “Đúng vậy!”

Sắc mặt lão giả sầm xuống: “Không thể nào!”

Hình như hắn ta nhớ tới điều gì đó nên lại đưa mắt nhìn xung quanh. Cuối cùng, ánh mắt hắn ta dừng trên Tư Đồ Thính Vân: “Ngươi là ai?”

Tư Đồ Thính Vân mỉm cười: “Ta cũng coi như là sư tỷ của Diệp Huyền!”

Diệp Huyền!

Lão giả híp mắt, hắn ta siết chặt tay nhưng không dám động thủ.

Bởi vì nữ tử trước mắt khiến hắn ta cảm thấy nguy hiểm!

Hắn ta thấy điều này vô cùng hoang đường, bởi vì hắn ta đã đạt tới Quy Nhất cảnh đỉnh phong, thế gian này được mấy ai có thể huy hiếp hắn ta!

Thế nhưng giờ khắc này, hắn ta thực sự cảm nhận được nguy hiểm!
Bình Luận (0)
Comment