Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 883 - Chương 2573. Vũ Trụ Này Lớn Như Nào?

Chương 2573. Vũ trụ này lớn như nào? Chương 2573. Vũ trụ này lớn như nào?

Chương 2573: Vũ trụ này lớn như nào?

Lão giả nghĩ ngợi một hồi rồi buông lỏng tay. Hắn ta cho rằng mình nên cẩn thận một chút!

Hắn ta nhìn Tư Đồ Thính Vân: “Các hạ, người của Huyền Ngoa Tông chúng ta đâu?”

Tư Đồ Thính Vân mỉm cười: “Chết rồi!”

Vẻ mặt lão giả trở nên lạnh lùng: “Chết rồi? Huyền Ngoa Tông chúng ta có tám cường giả Quy Nhất cảnh với mấy chục cường giả Thành Đạo cảnh, ngươi nói bọn họ chết rồi?”

Tư Đồ Thính Vân gật đầu: “Đúng là đã chết rồi!”

Lão giả phẫn nộ đến mức bật cười: “Chết rồi? Đừng nói với ta là ngươi giết họ nhé?”

Tư Đồ Thính Vân lắc đầu: “Cái này thì không phải!”

Lão giả phẫn nộ chỉ vào nàng: “Đúng là chuyện cười thiên hạ, tám cường giả Quy Nhất cảnh cộng thêm thế lực của Huyền Cơ Môn, tổng cộng có cả chục cường giả Quy Nhất cảnh mà ngươi nói bọn họ bị giết, ngươi…”

Tư Đồ Thính Vân đột nhiên cắt ngang lão giả: “Quy Nhất cảnh mạnh lắm sao?”

Lão giả sững sờ.

Tư Đồ Thính Vân do dự một lát rồi nói: “Ta không có ý mạo phạm, thế nhưng ta thấy giết một cường giả Quy Nhất cảnh chỉ cần có tay thôi là được mà?”

Mọi người: “…”

Ở một bên khác, vẻ mặt của Việt Tôn cũng hơi mất tự nhiên.

Thượng Chủ thì lắc đầu cười khổ: “Mẹ kiếp, đả kích người khác thật đấy!”

Lão giả đột nhiên chỉ vào mình, mỉm cười: “Ta chính là cường giả Quy Nhất cảnh, các hạ có tay, hơn nữa còn có hai tay, chi bằng ngươi thử giết ta xem?”

Tư Đồ Thính Vân chớp chớp mắt: “Đấy là ngươi nói đó nhé!”

Lão giả mỉm cười: “Là ta nói! Ngươi…”

Hắn ta còn chưa dứt lời thì đôi đồng tử của hắn ta đã co lại. Bởi lẽ hắn ta trông thấy một thanh kiếm, một thanh kiếm vô cùng bình thường. Thanh kiêm đó bắt đầu trở nên mờ ảo, nhưng rất nhanh sau đó nó lại rõ nét. Tuy nhiên, khi hắn ta nhìn rõ thanh kiếm thì nó đã đâm vào cổ hắn ta.

Một kiếm đâm xuyên cổ họng!

Lão giả khó có thể tin được, hắn ta nhìn Tư Đồ Thính Vân: “Chuyện này…”

Tư Đồ Thính Vân nhún vai: “Là ngươi bảo ta giết ngươi!”

Lão giả có hơi hoang mang: “Tại sao… tại sao ta còn không đỡ nổi một kiếm của ngươi…”

Tư Đồ Thính Vân chớp mắt: “Có thể là ngươi hơi yếu!”

Lão giả đột nhiên gào lên: “Ta là cường giả Quy Nhất cảnh đỉnh phong! Ta là cường giả Quy Nhất cảnh đỉnh phong đấy!”

Tư Đồ Thính Vân do dự một lát rồi nói: “Là ta nói sai rồi! Không phải ngươi yếu mà là Quy Nhất cảnh rất yếu.”

Lão giả: “…”

Ở một bên khác, Việt Tôn lắc đầu: “Nữ nhân này ăn nói khiến người ta tức chết! Ta cũng không nghe được nữa rồi!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Huyền Sơ: “…”

Ở một bên khác, Thượng Chủ lắc đầu cười khổ: “Tiền bối này nói chuyện… cáo từ cáo từ!”

Nói đoạn, hắn ta cũng quay người rời đi.

Mấy người La Hầu: “…”

Ở phía xa xa, lão giả đứng trước mặt Tư Đồ Thính Vân hoang mang tột độ.

Khoảnh khắc Tư Đồ Thính Vân xuất kiếm, hắn ta biết mình đã gặp phải cường giả thực sự rồi!

Đối phương quá mạnh, còn hắn ta thì quá yếu!

Ở một số nơi, Quy Nhất cảnh chính là đỉnh của kim tự tháp, thế nhưng ở một số nơi, nó có thể chẳng khác gì cải trắng.

Tình cảnh khác nhau thì giá trị cũng sẽ khác!

Lúc này, Tư Đồ Thính Vân đột nhiên nhìn về phía Lục sư tỷ: “Lục sư tỷ, chúng ta ôn chuyện cũ thôi!”

Lục sư tỷ gật đầu: “Được!”

Hai người bèn rời đi.

Tinh không lại rơi vào yên lặng.

Ở một tinh không nào đó, Diệp Huyền ngự kiếm bay đi. Bên cạnh hắn là bạch bào nữ tử.

Ở phía trước cách hai người không xa là Tô Triết.

Lúc này Tô Triết đang hưng phấn vô cùng!

Cổ Thần Uyên và Ám Uyên đã tranh đấu bao nhiêu năm rồi?

Vô số năm!

Tuy nhiên hai bên vẫn chưa cho ra được kết quả gì cả!

Song hiện giờ thế cục đã thay đổi!

Diệp Huyền đột nhiên nhìn về phía bạch bào nữ tử: “Thanh Nhi, ngươi biết nguồn gốc huyết mạch của ta không?”

Bạch bào nữ tử gật đầu: “Ta biết!”

Diệp Huyền vội hỏi: “Ta là ai?”

Bạch bào nữ tử do dự một lát rồi nói: “Phụ thân của ngươi thì ta biết, nhưng mẫu thân của ngươi thì ta không biết. Có điều, ta biết mẫu thân của ngươi không phải người thường!”

Độc Cô Huyên!

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Mẫu thân ta là Độc Cô Huyên, thế nhưng trước kia nàng ấy nói mình muốn đi tìm một người, mà nàng ấy đi rồi là bặt vô âm tín luôn.”

Bạch bào nữ tử nói: “Nàng ấy phức tạp lắm, còn cụ thể như thế nào thì ta cũng không biết. Có điều, có thể biết rằng nàng ấy không phải người bình thường.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Bạch bào nữ tử lại nói: “Đừng nghĩ nhiều vậy nữa, việc ngươi phải làm là sống thật tốt!”

Diệp Huyền khẽ nói: “Ta muốn trở nên mạnh như ngươi!”

Bạch bào nữ tử nói: “Thời gian!”

Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ta và Thanh Nhi mà ngươi quen biết kia đã sống được hơn hai mươi vạn năm, nếu như ngươi có thể sống lâu như thế thì cũng sẽ được mạnh như ta!”

Hơn hai mươi vạn năm!

Diệp Huyền có hơi tò mò: “Thanh Nhi, ban đầu các ngươi đều tới từ Tam Duy vũ trụ sao?”

Bạch bào nữ tử gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao người của Tam Duy vũ trụ đều kinh khủng như vậy?”

Bạch bào nữ tử trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Cả Tam Duy vũ trụ cũng không có mấy ai đặc biệt!”

Diệp Huyền lại hỏi: “Thanh Nhi, ngươi đã từng tới những nơi rất xa, có biết vũ trụ này lớn đến mức nào không?”

Bạch bào nữ tử lắc đầu: “Không có điểm kết húc.”
Bình Luận (0)
Comment