Chương 2579. Ta đã đánh giá thấp Ách nạn chi nhân
Chương 2579. Ta đã đánh giá thấp Ách nạn chi nhân
Chương 2579: Ta đã đánh giá thấp Ách nạn chi nhân
Ở phía xa xa, đôi đồng tử của Tiêu Tịnh co lại, ngay sau đó hắn ta lập tức xuất chưởng.
Uỳnh!
Mọi người còn chưa kịp nhìn rõ thì một bóng người đã bay ngược về phía sau. Bóng người này chính là tộc trưởng Tiêu tộc!
Chỉ thấy tộc trưởng Tiểu tộc lùi mãi về phía sau, trong quá trình lùi nhục thân của hắn ta nứt vỡ, linh hồn cũng dần dần tiêu tan. Khi hắn ta dừng lại thì nhục thân của hắn ta đã biến mất, linh hồn thì hư ảo gần như trong suốt!
Trông thấy cảnh tượng ấy, tất cả mọi người đều hóa đá.
Tộc trưởng Tiêu tộc đã bị hạ gục như vậy ư?
Sắc mặt Lý Thiện Thủy tái nhợt, trong mắt là vẻ khó tin!
Hắn ta không ngờ tộc trưởng Tiêu tộc lại bị giết trong chớp nhoáng như vậy!
Khoảnh khắc ấy, các cường giả Bà Sa Thế Giới đều e sợ!
Đây không phải là thắng mà đây là miểu sát!
Một chưởng đã giết được một cường giả Quy Nhất cảnh đỉnh phong!
Ở một bên khác, sắc mặt Việt Hi cũng lập tức trở nên nghiêm trọng!
Giờ khắc này nàng mới hiểu tại sao sư muội của mình lại kiêng dè Ngũ Duy vũ trụ đến vậy!
Nữ nhân này quá mạnh!
Ở phía xa xa, bạch bào nữ tử nhìn Lý Thiện Thủy, sắc mặt Lý Thiện Thủy thay đổi, hắn ta gằn giọng nói: “Tất cả mọi người cùng nhau động thủ!”
Dứt lời, các cường giả Huyền Ngoa Tông phía sau hắn ta bèn xông lên.
Các cường giả những tông môn khác cũng chuẩn bị ra tay, song đúng lúc ấy bạch bào nữ tử đã đánh một chưởng.
Uỳnh!
Tất cả các cường giả Huyền Ngoa Tông xông về phía nàng đều bị tiêu diệt!
Hơn trăm cường giả Thành Đạo cảnh, mười mấy cường giả Quy Nhất cảnh đã bị tiêu diệt sạch sẽ!
Khoảnh khắc ấy, bầu không khí tĩnh lặng vô cùng!
Nhiều cường giả thế mà đã bị tiêu diệt trong chớp mắt!
Tất cả mọi người đều nhìn bạch bào nữ tử như nhìn một con quái vật.
Ở một bên khác, sắc mặt Việt Hi cũng nghiêm trọng vô cùng. Nàng nhìn chằm chằm bạch bào nữ tử, trong lòng chấn động!
Thực lực thần tiên gì thế này?
Ở phía xa xa, bạch bào nữ tử nhìn Lý Thiện Thủy.
Lý Thiện Thủy nuốt nước bọt, hắn ta run rẩy nói: “Tiền bối… đây chỉ là hiểu lầm!”
Mọi người: “…”
Bạch bào nữ tử chẳng tỏ vẻ gì cả: “Hiểu lầm gì cơ?”
Lý Thiện Thủy mấp máy môi không biết nên nói gì.
Lúc này, viện chủ Quy Đạo Viện Vân Mân đột nhiên đi tới trước mặt bạch bào nữ tử, hắn ta cung kính hành lễ: “Tiền bối, chúng ta hôm nay tới đây là để đón Diệp thiếu và ngươi.”
Mọi người: “…”
Vân Mân lại hành lễ, đoạn nói: “Tiền bối, trước kia chúng ta có mạo phạm mong tiền bối…”
Bạch bào nữ tử đột nhiên xòe tay ra, Đạo Kinh trên người Diệp Huyền bèn bay đến tay nàng. Nàng nhìn mấy người Lý Thiện Thủy: “Đây là Đạo Kinh của ca ca ta, chẳng phải các ngươi muốn có Đạo Kinh lắm sao? Giờ nó ở ngay đây, đến lấy đi!”
Vân Mân run rẩy nói: “Không… không dám!”
Bạch bào nữ tử nhếch miệng: “Không dám? Các ngươi ép ca ca ta suýt chút nữa thì tự bạo! Các ngươi còn nói không dám?”
Dứt lời, nàng bèn xuất quyền!
Uỳnh!
Vân Mân lập tức bị tiêu diệt!
Đến cả cơ hội đánh trả cũng không có!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt mọi người bèn thay đổi. Bọn họ muốn chạy, song lúc này bạch bào nữ tử lại gằn giọng nói: “Ta cho các ngươi đi hay chưa?”
Nói đoạn, nàng lại ra tay. Trong phạm vi cách đó vài nghìn trượng, một cường giả đã bị đánh bay thần hồn!
Tất cả mọi người đều dừng lại!
Họ không dám động đậy!
Bạch bào nữ tử nhìn mọi người bằng ánh mắt lạnh lùng: “Muốn sống sao?”
Mọi người sững sờ, sau đó vội vàng gật đầu.
Bạch bào nữ tử nhìn Lý Thiện Thủy: “Ngươi thì sao?”
Lý Thiện Thủy run rẩy nói: “Muốn…”
Không cầu xin tha?
Không!
Đối mặt với cường giả như thế này thì xin tha có gì xấu hổ đâu!
Bạch bào nữ tử chẳng tỏ vẻ gì cả, nàng liếc nhìn Diệp Huyền, sau đó nói: “Đây là ca ca của ta!”
Mọi người nhìn Diệp Huyền.
Bạch bào nữ tử lại nói: “Hắn tới từ Cửu Duy! Là vị diện chi tử của Cửu Duy, chuyển thế trùng sinh tới chơi thôi!”
Diệp Huyền: “…”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Cửu Duy vũ trụ?
Thực sự có Cửu Duy vũ trụ sao?
Bạch bào nữ tử nói: “Các ngươi muốn sống thì đơn giản thôi, đi theo ca ca ta là được! Sau này hắn đưa các ngươi tới Cửu Duy chơi!”
Diệp Huyền: “…”
Mọi người: “…”
Vẻ mặt Lý Thiện Thủy có hơi kì quái, tiền bối này hình như đang lừa gạt người khác thì phải?
Bạch bào nữ tử nhíu mày: “Sao nào, các ngươi không tin?”
Nghe vậy, Lý Thiện Thủy vội nói: “Tin, đương nhiên là tin rồi!”
Những người khác cũng gật đầu lia lịa.
Bạch bào nữ tử chẳng tỏ vẻ gì cả: “Đi theo ca ca của ta có thiệt thòi không?”
Lý Thiện Thủy vội lắc đầu: “Không! Không thiệt thòi gì hết! Có thể đi theo Diệp công tử là niềm vinh hạnh của chúng ta!”
Bạch bào nữ tử trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.
Chỉ sở bạch bào nữ tử đổi chủ ý nên Lý Thiện Thủy vội vàng tới trước mặt Diệp Huyền. Hắn ta cung kính hành lễ: “Diệp công tử, từ hôm nay trở đi, chúng ta chính là người của ngươi!”
Diệp Huyền không thèm để ý đến Lý Thiện Thủy, hắn bước đến bên cạnh bạch bào nữ tử, khẽ nói: “Thanh Nhi…”
Bạch bào nữ tử chầm chậm nhắm mắt lại: “Ca, ta phải đi đây!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Đi?”
Bạch bào nữ tử gật đầu, nàng xòe tay ra, trên tay nàng là một mạch máu.
Diệp Huyền sững sờ: “Đây là?”
Bạch bào nữ tử nhìn hắn: “Ách nạn chi nhân!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ý ngươi là sao?”
Bạch bào nữ tử ngẩng đầu nhìn tinh không xa xôi, trong mắt nàng là vẻ hoang mang: “Ta đã đánh giá thấp ách nạn chi nhân!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Lúc này hắn nhớ tới Niệm Niệm!
Cái chết của Niệm Niệm thực sự có liên quan đến Đạo Tổ sao?
Với thực lực của Niệm Niệm dù chỉ có hai phần thực lực, có lẽ đủ để nàng giết Đạo Tổ rồi!
Hơn nữa Niệm Niệm còn mất trí nhớ!
Điều này không bình thường một chút nào!
Đúng lúc ấy, ở phía chân trời xa xa có một luồng khí tức xuất hiện.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía đó!