Chương 2584. Hàm ý
Chương 2584. Hàm ý
Chương 2584: Hàm ý
Bên trong điện, Bạch Đế Tử liếc nhìn Diệp Huyền với vẻ mặt phức tạp: “Diệp minh chủ, đừng thấy hiện giờ chúng ta đã giải trừ được nguy cơ mà lầm tưởng. Trên thực tế, theo như ta điều tra thì sự việc vẫn chưa kết thúc đâu!”
Diệp Huyền khẽ nói: “Ách nạn chi nhân?”
Bạch Đế Tử gật đầu.
Diệp Huyền trầm mặc.
Bạch Đế Tử lại nói: “Với tình hình trước mắt thì nhiệm vụ cấp bách của ngươi là nâng cao thực lực của mình, tốt nhất là đạt tới Thành Đạo cảnh, thậm chí là Quy Nhất cảnh.”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Bạch Đế Tử tiếp tục nói: “Tổ tiên để lại Thần Kì Chi Ấn và đại đao chi ấn cho ngươi có còn không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đương nhiên là còn!”
Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Ta sẽ sắp xếp, hiện giờ ngươi là tín ngưỡng tinh thần của cả Ngũ Duy vũ trụ. Mà tín ngưỡng này thực sự cần thực chất hóa, ta sẽ để mọi người dựng tượng ngươi, để thế nhân tôn thờ ngươi, sau đó ngươi có thể có được tín ngưỡng chi lực!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Tẩy não hả?”
Bạch Đế Tử lắc đầu: “Cũng không phải là tẩy não, bởi vì vũ trụ này mọi người đều coi ngươi là tinh thần tín ngưỡng, ngươi là người mang đến mọi thứ cho Ngũ Duy vũ trụ! Bọn họ tự nguyện tin tưởng ngươi, ta chỉ cần thực chất hóa những tín ngưỡng chi lực này để cho ngươi sử dụng.”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: “Được!”
Bạch Đế Tử lại nói: “Còn một chuyện nữa, đó chính là ta đã triệu hồi rất nhiều những người bảo vệ đại đạo trước kia. Bọn họ cũng cần có tín ngưỡng chi lực, đương nhiên muốn có tín ngưỡng chi lực thì phải tự mình tranh thủ lấy. Tất nhiên là ta sẽ xử lí ổn thỏa, sẽ không để bọn họ rơi vào tình trạng tranh đoạt. Ngoài ra, ta sẽ sắp xếp chỉnh lí lại Ngũ Duy vũ trụ, Đạo Giới, Lục Duy vũ trụ và Đạo Đình, cố gắng để mọi người đoàn kết, không phân tranh.”
Diệp Huyền gật đầu: “Đây là điều cần thiết!”
Bạch Đế Tử gật đầu: “Điều đáng sợ nhất là bọn họ kết bè kéo phái, như vậy thực sự rất khó quản lí và phiền phức.”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Những chuyện này giao cho ngươi giải quyết!”
Bạch Đế Tử gật đầu: “Chuyện của Ngũ Duy vũ trụ ta sẽ xử lí ổn thỏa, còn ngươi thì bắt buộc phải nhanh chóng nâng cao thực lực của mình. Với cả nếu như có thể thì cố gắng giúp Niệm Niệm cô nương khôi phục trí nhớ. Nếu như nàng ta khôi phục trí nhớ thì vũ trụ của chúng ta sẽ an toàn hơn!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Cái này thì ta chịu!”
Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Niệm Niệm cô nương cố ý mất trí nhớ sao?’
Diệp Huyền gật đầu: “Rất có khả năng đó!”
Bạch Đế Tử nhíu mày: “Tại sao nàng ta lại cố ý mất trí nhớ? Chẳng lẽ là vì ách nạn chi nhân trên người ngươi?”
Diệp Huyền khẽ nói: “Có thể chính là vì cái này!”
Tại sao bạch bào Thanh Nhi không ở lại?
Bởi vì ách nạn chi nhân!
Ách nạn chi nhân ảnh hưởng đến nàng nên nàng mới phải lập tức rời đi!
Như vậy cũng có nghĩa là người càng mạnh ở bên cạnh hắn, nhất là những người có thể thay đổi vận mệnh thì đều sẽ là đối tượng nhắm đến của ách nạn chi nhân!
Mà lúc này, Niệm Niệm lại không bị ách nạn chi nhân nhắm tới!
Bởi vì nàng không có thực lực!
Là nguyên do này sao?
Diệp Huyền cũng không biết!
Thế nhưng hắn biết, Niệm Niệm làm như vậy chắc chắn là có ý đồ của nàng!
Bạch Đế Tử thở dài một hơi, vẻ mặt hắn ta phức tạp: “Thôi không nói về Niệm Niệm cô nượng nữa! Nói về ngươi đi! Hiện giờ chắc ngươi đã thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh rồi nhỉ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Bạch Đế Tử nhìn hắn: “Nhiều ngươi đang chú ý đến ngươi lắm đấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Muốn ta chia sẻ?”
Bạch Đế Tử gật đầu.
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế ngươi thấy ta có nên chia sẻ hay không?”
Bạch Đế Tử nhìn hắn: “Cái này thì phải xem ngươi có muốn hay không! Nếu như ngươi không muốn thì không ai có thể ép ngươi!”
Diệp Huyền khẽ nói: “Ta đã đồng ý với bọn họ, phải chia sẻ!”
Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Nếu đã chia sẻ thì cũng không thể chia sẻ bừa được. Tu vi của một vài người không đủ để lĩnh ngộ Đạo Kinh, ngươi hiểu ý của ta chứ?”
Diệp Huyền gật đầu.
Bạch Đế Tử nói: “Những chuyện này ngươi tự xử lí nhé!”
Nói đoạn, hắn ta bèn lui xuống.
Bên trong điện, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, hắn xòe tay ra, chín quyển Đạo Kinh xuất hiện trước mặt hắn.
Lúc này, Diệp Tri Mệnh xuất hiện bên cạnh hắn.
Diệp Huyền nhìn nàng: “Chưa từng nghĩ ta thực sự thu thập đủ Đạo Kinh! Chỉ là không biết đây là phúc hay là họa mà thôi!”
Diệp Tri Mệnh nói: “Là phúc không là họa, là họa cũng chẳng tránh được!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Cũng phải!”
Nói đoạn hắn bèn nhìn ba quyển Đạo Kinh cuối cùng!
Hai quyển trong đó là lấy từ Ám Uyên, hai quyền này lần lượt là đạo và pháp.
Diệp Huyền nhíu mày: “Đạo? Pháp?”
Diệp Tri Mệnh mở Đạo Kinh ra, nàng đọc một lát rồi nhìn Diệp Huyền: “Quyển Đạo Kinh này có thể giúp người ta đạt được Ngự Đạo cảnh và Thành Đạo cảnh, bên trong viết đều là hai cảnh giới này, hợp với ngươi lúc này đấy. Còn về pháp…”
Diệp Huyền hỏi: “Quy Nhất?”
Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đám ngươi Đạo Tổ còn chưa đạt Quy Nhất kìa!”
Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Mấy người thời Triệu Tri Thanh thì sao?”
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn hiểu ngay.
Mặc dù Đạo Tổ chưa đạt Quy Nhất cảnh nhưng chắc chắn Triệu Tri Thanh đã đạt Quy Nhất cảnh, thậm chí con trên cả Quy Nhất cảnh!
Rất rõ ràng, đây không phải nhờ Đạo Kinh mà là nhờ chính bản thân bọn họ!
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Quyển pháp này nói thâm sâu quá, ta cũng không hiểu lắm!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Đến ngươi mà cũng không hiểu ư?”
Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Cảnh giới không đủ nên không thể lĩnh hội được! Ví dụ câu nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên… Nhìn chữ thì dễ hiểu, nhưng hàm ý cả câu thì sao?”