Chương 2590. Vấn đề rất lớn
Chương 2590. Vấn đề rất lớn
Chương 2590: Vấn đề rất lớn
Diệp Huyền không gặp ba người này trong Kiếm Điện bởi vì đám người Việt Tôn vẫn đang giảng giải chi tiết về Đạo Kinh trong Kiếm Điện!
Trong viện tử, khi nhìn thấy Diệp Huyền, Nam Việt Tu ôm quyền cười nói: "Diệp công tử!"
Diệp Huyền cũng ôm quyền, cười nói: "Ba vị đến từ Nam Việt gia tộc sao?"
Nam Việt Kỳ gật đầu: "Chính xác!"
Diệp Huyền làm ra một động tác mời: "Ba vị, mời ngồi!"
Ba người Nam Việt Kỳ ngồi quanh bàn đá, Nam Việt Kỳ nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói: "Diệp công tử, ta cũng sẽ không vòng vo nữa! Lần này, ta muốn thay mặt Nam Việt gia tộc đến để hợp tác với Diệp công tử!"
Diệp Huyền cười nói: "Đạo Kinh?"
Nam Việt Kỳ gật đầu.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Không biết Nam Việt gia tộc muốn lấy cái gì để đổi đây?"
Nam Việt Kỳ không nói nên lời, không biết nên nói gì.
Lấy gì để đổi?
Không cái gì có thể đổi được!
Lúc này, Nam Việt Tu ở bên cạnh đột nhiên cười nói: "Diệp công tử, lời nói lúc nãy của Kỳ trưởng lão chỉ là nói đùa thôi! Thật ra, lần này chúng ta đến chủ yếu là để làm quen với Diệp công tử!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta rồi cười nói: "Thật sao?"
Nam Việt Tu cười to nói: "Đương nhiên! Từ lâu chúng ta đã nghe nói Diệp công tử là thiên tài, là người đứng đầu trong thế hệ trẻ hiện nay, lần này chúng ta muốn làm quen với Diệp công tử, xem có thể làm bằng hữu được không!"
Diệp Huyền lắc đầu: "Đứng đầu trong thế hệ trẻ, ta thật sự không dám. Về phần làm bằng hữu, Diệp Huyền ta đồng ý kết bằng hữu!"
Nam Việt Tu mỉm cười: "Diệp công tử, không biết ngươi hiểu biết thế nào về lịch sử của Đạo Đình!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Chỉ giới hạn trong thế hệ này!"
Nam Việt Tu suy nghĩ một hồi, sau đó nói: "Đạo Thể đã từng rất xuất sắc! Vô cùng xuất sắc! Đặc biệt là thế hệ của Thanh Chủ! Khi đó, tín ngưỡng chi lực của Đạo Đình khiến cho chư thiên vạn giới đều phải kiêng dè! Nhưng sau này Đạo Đình đột nhiên suy tàn… Người của thế hệ Thanh Chủ biệt tăm biệt tích, Diệp công tử có biết vì sao không?"
Diệp Huyền lắc đầu: "Không biết!"
Nam Việt Tu đang định lên tiếng, nhưng Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Cũng không muốn biết!"
Nam Việt Tu sững sờ.
Diệp Huyền cười nói: "Ba vị, bây giờ ta đang nghiên cứu chín quyển Đạo Kinh cùng với cường giả của Bà Sa tông, các ngươi có hứng thú không?"
Nghe vậy, Nam Việt Tu im lặng.
Nam Việt Kỳ cũng im lặng.
Nam Việt Khánh đột nhiên nói: "Chúng ta có hứng thú, nhưng ngươi sẽ cho chúng ta đọc chứ?"
Nam Việt Tu ở bên cạnh lắc đầu, tên đệ đệ ngu ngốc này!
Nam Việt Kỳ cũng lắc đầu.
Người ta dựa vào cái gì mà cho chúng ta xem chứ?
Diệp Huyền nhìn Nam Việt Khánh, cười nói: "Vậy ngươi cảm thấy ta nên cho ngươi đọc sao?"
Nam Việt Khánh đang định lên tiếng, nhưng Diệp Huyền lại đứng dậy rời đi.
Hắn không biết Nam Việt gia tộc này là thế lực gì, nhưng chắc chắn là đối phương muốn đạt được lợi ích mà không muốn bỏ ra quá nhiều sức lực.
Nếu đã như vậy thì không cần phải hợp tác nữa!
Tuy Diệp Huyền chia sẻ Đạo Kinh, nhưng chỉ chia sẻ với những người đã từng giúp đỡ hắn, những người trước mặt này chưa từng giúp hắn, vậy tại sao hắn phải chia sẻ với bọn họ?
Hắn không phải người tốt vớ vẩn, càng không đi làm từ thiện.
Hơn nữa, hắn không chia sẻ tất cả Đạo Kinh.
Ví dụ, với một số cường giả Độn Nhất cảnh, hắn sẽ chỉ chia sẻ quyển thứ nhất và quyển thứ hai, chứ không chia sẻ những quyển cuối cùng với họ, bởi vì như vậy sẽ không có bất cứ lợi ích nào với đối phương, thậm chí còn có thể gây rắc rối cho đối phương!
Như Bạch Đế Tử đã nói, Đạo Kinh có thể chia sẻ, nhưng không thể chia sẻ một cách bừa bãi.
Sau khi Diệp Huyền rời đi, trong đại điện, Nam Việt Kỳ nhìn Nam Việt Tu, Nam Việt Tu nhẹ giọng nói: "Hắn muốn cái gì thì ba người chúng ta không thể làm chủ được!"
Nam Việt Khánh ở bên cạnh khẽ cau mày: "Hắn muốn cái gì?"
Nghe vậy, Nam Việt Tu thấp giọng thở dài.
Lúc này, hắn đột nhiên hiểu ra, thực ra Nam Việt Khánh không thích hợp làm thế tử của gia tộc, mặc dù hắn ta là người có thiên phú và năng lực cao nhất trong số những vị công tử trong gia tộc.
Nhưng cách đối nhân xử thế của người này lại tệ nhất trong số các vị công tử.
Điều này cũng là bình thường, bởi vì Nam Việt Khánh đã khổ tu trong gia tộc nhiều năm, rất ít khi xử lý công việc bên ngoài, cho nên về phương diện đối nhân xử thế, hắn kém hơn nhiều so với những vị công tử khác.
Nam Việt Tu ở bên cạnh cười nói: "Diệp công tử này muốn chúng ta ở bên cạnh hắn, tức là hắn muốn trói buộc Nam Việt gia tộc chúng ta với hắn!"
Nam Việt Khánh trầm giọng nói: "Không phải ngươi nói thực lực sau lưng hắn cực kỳ lớn sao? Vậy thì trói lại cùng một chỗ với hắn thì có vấn đề gì chứ?"
Nam Việt Tu cười nói: "Vấn đề rất lớn! Chúng ta đều biết thế lực sau lưng hắn vô cùng lớn, nhưng còn kẻ thù của hắn thì sao? Những kẻ thù đã được biết đến đều là những người mà Nam Việt gia tộc chúng ta không thể động đến được! Nhưng ai biết hắn còn kẻ thù nào khác hay không?"
Nam Việt Khánh im lặng.
Nam Việt Tu lại nói: "Trói buộc cùng một chỗ với Diệp công tử có lợi ích rất lớn, nhưng nguy hiểm cũng rất lớn, hơn nữa còn có một số nguy hiểm chưa biết tên!"
Vừa nói, hắn ta vừa lắc đầu cười: "Vừa muốn lợi ích, nhưng lại không muốn bỏ ra nhiều sức lực, bản tính con người...."
Nam Việt Khánh đột nhiên nói: "Nam Việt gia tộc ta không thể không có Đạo Kinh kia được sao?"
Nam Việt Tu im lặng.