Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 901 - Chương 2591. Vậy Ngươi Biết Cái Gì

Chương 2591. Vậy ngươi biết cái gì Chương 2591. Vậy ngươi biết cái gì

Chương 2591: Vậy ngươi biết cái gì

Nam Việt Khánh lại nói: "Nếu không phải như vậy thì chúng ta hoàn toàn có thể tránh khỏi sự rắc rối này!"

Nam Việt Tu cười nói: "Mọi người đều hiểu đạo lý này, nhưng Đạo Kinh này cũng là một cơ hội cho Nam Việt gia tộc chúng ta! Ngươi có biết không? Nhiều khi một cơ hội cũng đủ để thay đổi cả một gia tộc! Mặc dù cũng có thể khiến cho gia tộc vạn kiếp bất phục! Nhưng ai mà không muốn liều mạng một chút chứ?"

Nam Việt Khánh lắc đầu: "Diệp Huyền này sẽ không để chúng ta dùng chùa đâu!"

Nói xong, hắn ta đứng dậy rời đi.

Trong đại điện, Nam Việt Tu cười: "Xem ra chuyện này chỉ có thể để gia chủ định đoạt rồi!"

Lựa chọn có liên quan đến sự thăng trầm của gia tộc này không phải là chuyện mà hắn ta hoặc một trưởng lão có thể quyết định.

Nam Việt Kỳ gật đầu: "Chúng ta trở về trước đã!"

Nói xong, hắn và Nam Việt Tu đứng dậy rời đi.

Bên ngoài đại điện, Nam Việt Tu cười nói: "Kỳ trưởng lão, ngươi trở về trước đi! Ta muốn đi dạo trong vũ trụ này!"

Nam Việt Kỳ nhìn hắn ta rồi gật đầu: "Cẩn thận một chút!"

Nói xong, hắn ta xoay người biến mất tại chỗ.



Kiếm Điện.

Sau khi Diệp Huyền trở về Kiếm Điện, đám người Việt Tôn vẫn đang nghiên cứu Đạo Kinh.

Lúc bắt đầu là nghiên cứu, bây giờ đã là thảo luận!

Niệm Niệm ở bên cạnh cũng lẳng lặng lắng nghe.

Diệp Huyền đi tới ngồi xuống trước mặt nàng, khi nhìn thấy hắn, Niệm Niệm đột nhiên nở nụ cười rạng rỡ, tay phải tự nhiên ôm lấy cánh tay của hắn.

Diệp Huyền cười nói: "Nghe có hiểu không?"

Niệm Niệm chớp mắt: "Hiểu!"

Diệp Huyền sững sờ.

Niệm Niệm nhìn về phía đám người Việt Tôn ở phía xa: "Những gì các nàng nói có gì đó không đúng!"

Lời nói của Niệm Niệm khiến tất cả mọi người trong sân đều trở nên im lặng, bọn họ đồng loạt nhìn về phía nàng!

Không ai cho rằng Niệm Niệm đang ăn nói linh tinh!

Người trước mặt này là ai?

Đây là Ngũ Duy Thiên Đạo!

Diệp Tri Mệnh đi tới trước mặt Niệm Niệm, nàng khẽ mỉm cười: "Chúng ta đã sai ở đâu?"

Niệm Niệm chớp mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền: "Ta…"

Diệp Huyền cười nói: "Không sao, cứ mạnh dạn nói đi!"

Niệm Niệm do dự một chút, sau đó chỉ vào một trong những quyển Đạo Kinh: "Quyển Đạo Kinh này không dạy mọi người làm thế nào để thành đạo, mà là dạy mọi người nhận biết đạo! Bởi vì bản thân chúng ta chính là một phần của đạo, chỉ là chúng ta không biết điều đó mà thôi! Đạo là chính mình, nhưng nhiều người không biết điều này, còn đi khắp nơi để cầu…”

Nói đến đây, nàng nhìn mọi người xung quanh, khi thấy mọi người đang nhìn mình thì nàng lại nhanh chóng cúi đầu xuống.

Một lão giả của Bà Sa Tông ở bên cạnh nói với giọng run rẩy: "Ngươi… ngươi tiếp tục nói đi…"

Niệm Niệm nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền khẽ mỉm cười, khích lệ nói: "Tiếp tục nói đi!"

Niệm Niệm do dự một chút, sau đó gật đầu: "Quyển này chỉ nói cho chúng ta biết đạo là cái gì... làm thế nào để hiểu được đạo, nhận biết đạo, chứ không phải là làm thế nào để các ngươi thành đạo, bởi vì bản thân các ngươi là một phần của đạo, chỉ là không có đủ nhận thức mà thôi.”

Vừa nói, nàng nhìn mọi người trong đại điện: "Phương hướng nghiên cứu của các ngươi sai rồi!"

Cả đại điện im lặng.

Diệp Huyền cũng im lặng.

Sai hướng rồi!

Đạo là gì?

Thực ra bản thân chính là một phần của đạo!

Thay vì tìm cách làm thế nào để thành đạo, chúng ta nên tìm cách để nhận biết chính mình, chính mình là nhận biết đạo!

Sau khi nhận biết đạo, còn cần thành đạo không?

Lúc này, Niệm Niệm lại chỉ vào quyển Đạo Kinh đầu tiên: "Độn Nhất... Độn Nhất trong quyển sách này không phải là muốn các ngươi phải trốn ra ngoài đại đạo, bởi vì nếu sau khi các ngươi trốn ra ngoài thì các ngươi vẫn ở trong đạo!"

Diệp Tri Mệnh hỏi: "Tại sao?"

Niệm Niệm nhìn về phía nàng: "Bởi vì bản thân ngươi là đạo thì ngươi có thể trốn đi đâu?"

Diệp Tri Mệnh khẽ cau mày: "Vậy Độn Nhất là chỉ cái gì?"

Niệm Niệm cười nói: "Độn Nhất này là chỉ không xác định."

"Không xác định!"

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Niệm Niệm, một lão giả cung kính nói: "Các hạ, không xác định này là có ý gì?"

Niệm Niệm cười: "Không xác định chính là vận mệnh, vận mệnh cũng là một trong những đại đạo, nhưng vận mệnh là không xác định! Ví dụ như ngươi sinh ra trong gia đình nào, sinh ra trong môi trường nào thì đây chính là không xác định, nhưng ngươi cũng có thể thay đổi vận mệnh và kiểm soát vận mệnh của mình, đây cũng chính là Độn Nhất. Ngươi thông qua nỗ lực để thay đổi bản thân, bản thân trở thành Độn Nhất kia nhưng vẫn ở trong đạo, chỉ là ngươi đã có khả năng kiểm soát vận mệnh của chính mình mà thôi.”

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: "Cũng chính là nói cho dù chúng ta làm cái gì thì vẫn đều ở trong đạo sao?"

Niệm Niệm gật đầu: "Quyển sách đó chính là như vậy! Bởi vì bản thân các người là một phần của đạo! Nói đến đây…"

Nói đến đây, nàng do dự một lát rồi sau đó nói: "Nhưng nếu ngươi cực kỳ mạnh thì ngươi có thể nghịch đạo!"

Diệp Tri Mệnh cảm thấy hơi khó hiểu: "Nghịch đạo?"

Niệm Niệm gật đầu: "Đạo là sự tồn tại nhưng có thể nghịch chuyển, cũng có thể phá vỡ, thậm chí là có thể hủy diệt..."

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: "Làm sao để nghịch chuyển? Làm sao để phá vỡ? Làm để tiêu diệt?"

Niệm Niệm chớp mắt: "Ta không biết!"

Diệp Tri Mệnh: "…"

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Vậy ngươi biết cái gì?"

Niệm Niệm cười toe toét: "Đó là tất cả những gì ta biết!"

Diệp Huyền: "…"
Bình Luận (0)
Comment