Chương 2594. Hợp tác
Chương 2594. Hợp tác
Chương 2594: Hợp tác
Trong Kiếm Điện.
Đám người Việt Tôn vẫn đang nghiên cứu Đạo Kinh, khác với trước đó, lần này sau khi có Niệm Niệm gia nhập bọn họ đã tiến triển thần tốc!
Tổng cộng có bảy quyển Đạo Kinh được bọn họ chú giải chi tiết, không chỉ như thế mà Đạo Kinh võ học và Đạo Kinh tâm pháp trong số đó cũng được liệt kê toàn bộ ra ngoài để cung cấp cho thế nhân tu luyện.
Hai quyển Đạo Kinh cuối cùng có độ khó khá cao, cho dù là Niệm Niệm cũng sẽ vì một câu nói mà rơi vào trầm tư, dù sao thì bây giờ nàng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục trí nhớ mà.
Mà Diệp Huyền thì lại đang bế quan tu luyện.
Ba ngày sau, đột nhiên hắn rời khỏi phòng mình rồi hóa thành một đạo kiếm quang, biến mất không còn thấy đâu nữa.
Chưa đến một lúc, hắn đã tới trong một tinh không nào đó, sau khi xác định xung quanh không có người, hắn mới dừng lại và xòe lòng bàn tay ra, Thiên Tru Kiếm lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Diệp Huyền nhìn về phía xa xăm, ngay sau đó, không gian cách đấy cả nghìn trượng trực tiếp nức toác ra, một sợi kiếm quang xuất hiện!
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Trông thấy một màn này, trên gương mặt hắn hiện ra một nụ cười.
Độ khó tu luyện chiêu Thuấn Sát Nhất Kiếm này cũng không cao, nhưng muốn tu luyện được đến trình độ của Tư Đồ Thính Vân thì lại không hề đơn giản!
Tốc độ!
Thuấn Sát Nhất Kiếm này chú trọng vào tốc và đánh bất ngờ!
Chiêu này quả thật quá thích hợp đối với hắn!
Trong khoảng thời gian tiếp theo đấy, Diệp Huyền bắt đầu điên cuồng tu luyện Thuấn Sát Nhất Kiếm này, hắn muốn nâng cao tốc của chiêu thức này lên đến cực điểm!
Năm ấy, Tư Đồ Thính Vân có thể vượt hai cấp giết người thì bản thân mình cũng có thể!
Hơn nữa, mình còn có Đạo Thể, sức mạnh của Già Long tộc kia và cả Không Gian Đạo Tắc, Kiêm Vực…
Có thể nói, hắn có ưu thế trời sinh rất lớn khi tu luyện Thuấn Sát Nhất Kiếm này!
Trong tinh không ở Ngũ Duy vũ trụ có một hắc bào lão giả đang nhìn xuống bên dưới.
Lúc này, đột nhiên một nam tử trung niên xuất hiện ở nơi cách hắc bào lão giả không xa.
Nam tử trung niên liếc mắt nhìn đối phương, cười bảo: “Vô Biên Thánh Địa!”
Hắc bào lão giả cũng liếc mắt nhìn nam tử trung niên: “Đạo Môn!”
Nam tử trung niên cười đáp: “Đúng vậy!”
Hắc bào lão giả thu hồi tầm mắt rồi tiếp tục nhìn xuống bên dưới, không biết đang nghĩ gì.
Nam tử trung niên cười hỏi: “Thanh Chủ này quả thật rất có mắt nhìn đấy! Một chiêu đổi chủ đã khiến Đạo Đình cải tử hoàn sinh!”
Vẻ mặt của hắc bào lão giả không thay đổi: “Kẻ hấp hối giãy dụa mà thôi!”
Nam tử trung niên liếc mắt nhìn hắn ta rồi cười nói: “Hình như không đúng thì phải? Các hạ, vụ trụ này sắp tái hiện tín ngưỡng chi lực rồi đấy!”
Hắc bào lão giả im lặng.
Nam tử trung niên lại nói: “Thanh Chủ không chỉ cho Diệp Huyền kia đại đạo chi ấn mà còn giao cả Mệnh Vận thần kỳ chi ấn của mình cho hắn nữa… Các hạ, các ngươi không hoảng sao?”
Hắc bảo lão giả liếc mắt nhìn hắn ta: “Chí bảo Đạo Kinh của Đạo Môn các ngươi đã rơi vào trong tay kẻ khác cả rồi, lẽ nào Đạo Môn các ngươi không cảm thấy rất mất mặt hay sao?”
Nụ cười trên gương mặt nam tử trung niên dần dần biến mất.
Hắc bào lão giả lại nói: “Ám Uyên bị diệt mà tiên tổ nhà các ngươi là Đạo Lão Nhị lại không dám đánh một quả rắm nào, nếu ta mà là ngươi thì ta cũng chẳng dám ra ngoài làm gì cho mất mặt cả!”
Nam tử trung niên cười ha ha: “Lúc trước không phải Vô Biên Thánh Địa hùng hổ lắm hay sao, nói trên thế gian này ai dám tu tín ngưỡng chi lực thì các ngươi sẽ diệt người đấy cơ mà?
Ngươi nhìn xem, Diệp Huyền ở dưới kia không chỉ đang tu tín ngưỡng chi lực mà còn dám xây dựng lại trật tự, khiến người thủ hộ giả của ba nghìn đại đạo đều tu tín ngưỡng chi lực, ngươi mau mà đi tiêu diệt hắn đi!”
Hắc bào lão giả nhìn nam tử trung niên, trong mắt lóe lên sát ý.
Nam tử trung niên cười nói: “Các hạ, chúng ta tự nhắm vào nhau cũng chẳng có nghĩa lý gì hết! Hay là bàn chuyện hợp tác đi?”
Vẻ mặt của hắc bào lão giả vẫn vô tình: “Hợp tác cái gì?”
Nam tử trung niên cười đáp: “Hai bên chúng ta đều muốn Diệp Huyền chết, đúng không?”
Hắc bào lão giả im lặng.
Nam tử trung niên lại nói: “Nhưng xét từ tình hình trước mắt, nếu chúng ta muốn giết Diệp Huyền thì phải giải quyết được thế lực thần bí sau lưng hắn ta trước đã! Mà cho dù là Đạo Môn ta hay là Vô Biên Thánh Địa ngươi đều chẳng biết gì về thế lực sau lưng hắn cả, đúng chứ?”
Hắc bào lão giả vẫn không nói gì.
Nam tử trung niên nói tiếp: “Diệp Huyền đã nhận được Đạo Kinh, ta tin rằng không bao lâu nữa là hắn có thể đọc hiểu hết chín quyển Đạo Kinh đó, sau đó thì triệu tập đại đạo chi linh, mà một khi đại đạo chi linh hiện thân thì khi ấy, cho dù người sau lưng hắn không xuất hiện thì việc giết hắn cũng sẽ trở nên vô cùng khó khăn!
Còn nữa, Thanh Chủ kia đã giao Đạo Đình cho Diệp Huyền, một khi trật tự được xây dựng lại thì lúc đó, một nhóm người bị các ngươi lưu đày như bọn họ cực có khả năng sẽ lại nhận được tín ngưỡng chi lực…”