Chương 2600. Hắn có một nhược điểm rất lớn
Chương 2600. Hắn có một nhược điểm rất lớn
Chương 2600: Hắn có một nhược điểm rất lớn
Bỉ Tu đại sư đứng tại chỗ trầm mặc.
Đúng lúc ấy, một giọng nói đột nhiên vang lên trên đỉnh đầu Văn Thiên Ngữ: “Đạo Lão Nhị thì sao?”
Nghe vậy, sắc mặt Bỉ Tu đại nhân lập tức thay đổi, hắn ta vội vàng cung kính hành lễ.
Bởi vì người vừa lên tiếng là Thánh Chủ của Thánh Địa!
Văn Thiên Ngữ cũng khẽ hành lễ. Hắn ta cũng không dám bất kính với vị Thánh Chủ thần bí này.
Văn Thiên Ngữ đang định lên tiếng thì lúc này, một hư ảnh bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời phía sau hắn ta.
Đạo Lão Nhị!
Cùng với sự xuất hiện của Đạo Lão Nhị, một nam tử trung niên mặc bạch bào cũng xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Bỉ Tu đại sư.
Thánh Chủ!
Hai người này đều hiện thân rồi!
Thánh Chủ nhìn Đạo Lão Nhị: “Ngươi đã gặp nữ tử đó!”
Đạo Lão Nhị gật đầu.
Thánh Chủ hỏi: “Cảnh giới gì?”
Đạo Lão Nhị lắc đầu: “Không biết nữa!”
Thánh Chủ nhíu mày: “Không biết?”
Đạo Lão Nhị gật đầu.
Sắc mặt Thánh Chủ vẫn bình tĩnh, không biết hắn ta đang nghĩ gì.
Đạo Lão Nhị nhìn Thánh Chủ: “Giết hai người này sẽ phải trả giá lớn, có điều không giết thì cái giá phải trả còn lớn hơn!”
Thánh Chủ chẳng tỏ vẻ gì cả: “Không giết thì sẽ phải trả giá gì?”
Đạo Lão Nhị mỉm cười: “Trước tiên hãy nói về cái giá của Đạo Môn chúng ta! Hắn đã có được chín quyển Đạo Kinh, một khi hắn nghiên cứu kĩ càng chín quyển Đạo Kinh đó thì thực lực của hắn sẽ thay đổi long trời lở đất. Điều quan trọng nhất là rất có khả năng hắn sẽ triệu hồi được đại đạo chi linh, từ đó trở thành chủ của Đạo Môn.”
Nói đoạn, hắn ta lắc đầu cười: “Nếu như hắn là người được sư tôn đích thân lựa chọn thì ta còn có thể nói được, nhưng hắn lại không phải. Hơn nữa người phía sau hắn có tu vi nghịch đạo. Rất rõ ràng, hắn và Đạo Môn chúng ta không phải người cùng một đường! Thế nên chúng ta sẽ không để hắn trở thành chủ của Đạo Môn, càng không để hắn nắm được đại đạo chi linh.”
Thánh Chủ nhìn Đạo Lão Nhị: “Các ngươi? Hai hay là ba? Hay là bốn?”
Đạo Lão Nhị mỉm cười: “Ta và tứ sư đệ đã thống nhất với nhau rồi! Còn về tam sư muội thì nàng ta quanh năm bôn ba bên ngoài, giờ không biết đang ở nơi đâu. Đại sư huynh thì đã si mê nhập ma, hắn ta sẽ không quan tâm đâu! Thế nên hiện giờ Đạo Môn do ta và tứ sư đệ làm chủ.”
Thánh địa khẽ nói: “Nói về tổn thất của Thánh Địa chúng ta đi!”
Đạo Lão Nhị bật cười ha ha: “Thánh Chủ, ngươi đã biết thì cần gì phải hỏi?”
Thánh Chủ nhìn hắn ta: “Ta muốn nghe!”
Đạo Lão Nhị nhìn đối phương: “Hắn sẽ lật đổ tín ngưỡng chi lực của Thánh Địa! Ta nói không sai chứ?”
Thánh Chủ trầm mặc.
Đạo Lão Nhị lại nói: “Hơn nữa hắn là người mà Thanh Chủ chọn. Thánh Chủ, ngươi dám để vị Thanh Chủ này và những người bảo vệ đại đạo của nàng ta xuất hiện không? Ta nghĩ là ngươi không dám! Năm xưa vị Thanh Chủ này suýt chút nữa đã lật đổ Vô Biên Thánh Địa của ngươi, mà hiện giờ lại có thêm một Diệp Huyền…”
Thánh Chủ khẽ nói: “Đạo Lão Nhị, Diệp Huyền không bằng Thanh Chủ năm xưa, đối phó với hai nữ tử không còn nằm trong cảnh giới, chúng ta sẽ phải trả giá rất lớn. Điều quan trọng nhất là chúng ta không hề biết phía sau hắn có bao nhiêu người!”
Đạo Lão Nhị khẽ nói: “Hiện giờ mới chỉ biết bạch bào nữ tử kia, Tư Đồ Thính Vân và người của U Minh Điện ở Tứ Duy vũ trụ, ngoài ra còn có nữ tử váy trắng bảo vệ phía sau hắn nữa! Những người này đã từng xuất hiện tương trợ hắn!”
Thánh Chủ nói: “Trong những người này ai là dễ giết nhất?”
Đạo Lão Nhị trầm mặc một hồi rồi nói: “Chắc là nữ tử váy trắng!”
Thánh Chủ hỏi: “Tại sao?”
Đạo Lão Nhị nói: “Ta từng điều tra về người này, thực lực của người này thực sự là một câu đố. Có điều Thiên Đạo của Ngũ Duy vũ trụ - Mộ Niệm Niệm đã từng nói, nàng ta và nữ tử váy trắng ngang tài ngang sức, hơn nữa nàng ta không chỉ nói vậy một lần thôi đâu!”
Thánh Chủ khẽ nhíu mày: “Ngang tài ngang sức?”
Đạo Lão Nhị gật đầu: “Ngũ Duy Thiên Đạo không chỉ nói một lần, nàng ta và nữ tử váy trắng ngang tài ngang sức, mà kiểu cường giả như nàng ta có lẽ sẽ không nói dối đâu. Hơn nữa lần này Ngũ Duy vũ trụ và Diệp Huyền gặp nguy, nữ tử váy trắng lại không hề xuất hiện, tại sao nàng ta không xuất hiện?
Có hai khả năng, thứ nhất là nàng ta không biết Ngũ Duy vũ trụ và Diệp Huyền gặp nguy, song khả năng này là vô cùng nhỏ.
Thứ hai là thực lực của nàng ta không đủ để giải trừ nguy cơ cho Diệp Huyền và Ngũ Duy vũ trụ, thế nên nàng ta không dám tới. Như vậy thì có khả năng trong số những người phía sau Diệp Huyền thì nữ tử váy trắng là người dễ bị giết nhất!”
Thánh Chủ trầm mặc.
Đạo Lão Nhị tiếp tục nói: “Còn một chuyện nữa đó chính là trước kia Ám Uyên đã để Đạo Tổ của Đạo Đình đi tìm nữ tử váy trắng. Mặc dù Đạo Tổ chết nhưng trước khi chết hắn ta có nói với người của Ám Uyên rằng nữ tử váy trắng không hề mạnh đến thế! Như vậy cũng có nghĩa là có khả năng hắn ta đã giao thủ với nữ tử váy trắng và chết. Nếu như là vậy thật thì như lời hắn ta nói, nữ tử váy trắng không hề mạnh đến vậy!”
Thánh Chủ nhìn hắn ta:” Ngươi muốn ra tay với nữ tử váy trắng trước tiên sao?”
Đạo Lão Nhị gật đầu: “Đối phó với mấy nữ nhân này, cách tốt nhất chính là tấn công từng người một!”
Thánh Chủ nhíu mày: “Tấn công từng người một?”
Đạo Lão Nhị mỉm cười: “Nếu như tập hợp sức mạnh của Đạo Môn chúng ta và Thánh Địa các ngươi lại, muốn giết một người trong số đó chẳng phải rất đơn giản hay sao?”
Thánh Chủ khẽ nói: “Vậy cũng được!”
Đạo Lão Nhị nói: “Vậy thì bắt đầu từ người yếu nhất. Ta đã cho người điều tra nữ tử váy trắng. Nếu như điều tra được tung tích của người này, chúng ta sẽ giải quyết nàng ta, sau đó đi giết bạch bào nữ tử và Tư Đồ Thính Vân!”
Thánh Chủ nhìn hắn ta: “Đừng quên mất Diệp Huyền, người này là một kì tài, hắn lại có chín quyển Đạo Kinh, nếu như hắn có đủ thời gian….”
Đạo Lão Nhị gật đầu: “Yên tâm, ta sẽ không để hắn yên ổn đâu!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Thánh Chủ, mỉm cười nói: “Ngươi có biết Diệp Huyền có một nhược điểm lớn nhất đó.”