Chương 2605. Có chuyện gì khó nói hay sao?
Chương 2605. Có chuyện gì khó nói hay sao?
Chương 2605: Có chuyện gì khó nói hay sao?
Chủ nhân Đạo Kinh rời đi, về sau hắn ta là người quản lí Đạo Môn. Trải qua bao nhiêu năm nay, chẳng lẽ lại dâng không cho Diệp Huyền sao, làm sao hắn ta chấp nhận được?
Điều quan trọng nhất là Diệp Huyền cũng không phải người mà sư tôn hắn ta chọn! Với Đạo Môn mà nói Diệp Huyền chỉ là người ngoài!
Lão giả trầm giọng nói: “Nếu đã không còn cơ hội hòa hợp thì chúng ta còn do dự gì nữa? Đương nhiên là phải huy động mọi sức mạnh để giết hắn!”
Nghe vậy, Đạo Lão Nhị khẽ cười: “Đúng thật!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Rất nhanh sau đó, sáu luồng khí tức to lớn xông lên bầu trời Đạo Môn. Không lâu sau, sáu luồng khí tức ấy đã biến mất.
Ngũ Duy vũ trụ.
Bên trong điện, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, khí tức xung quanh hắn càng lúc càng mạnh.
Hắn đã vươn lên Thành Đạo!
Trong lúc đó, Diệp Huyền phát hiện Thành Đạo cảnh không đơn giản như hắn nghĩ, bởi lẽ không phải cứ có thiên tư tốt là có thể thành công!
Còn cần phải có tiền nữa!
Không có chỗ đan dược và số Tạo Hóa Thần Tinh hỗ trợ thì dù ngươi có tỉnh ngộ, ngươi cũng không thể đạt được Thành Đạo cảnh!
Đến hiện tại, tính riêng đan dược hắn đã tiêu thụ hết hơn hai mươi viên, trong đó mỗi một viên có giá trị mấy trăm vạn viên Tạo Hóa Thần Tinh. Ngoài ra số Tạo Hóa Thần Tinh mà hắn hấp thụ cũng đã hơn mấy ngàn vạn!
Cũng may mà những thứ này đều do Huyền thành cung cấp, bằng không hắn không thể tiếp tục tu luyện!
Cứ thế, thời gian trôi qua từng chút một. Khoảng hai ngày sau, Diệp Huyền uống nốt viên đan dược cuối cùng. Viên đan dược này vừa vào cơ thể hắn thì một luồng khí tức đột nhiên cuộn trào!
Uỳnh!
Cả tòa đại điện bắt đầu rung chuyển. Trông thấy cảnh tượng ấy, mấy người Triệu Ngôn vội vàng trấn áp, tuy nhiên bọn họ lại phát hiện ra rằng mình không thể trấn áp được!
Uỳnh!
Một luồng sức mạnh cực lớn đột nhiên bùng phát từ đại điện, cả tòa đại điện trực tiếp hóa thành hư vô. Mấy người Triệu Ngôn vội vàng lùi mạnh về phía sau cả trăm trượng!
Đột phá rồi!
Triệu Ngôn nhìn Diệp Huyền phía xa xa, trong lòng hắn ta hơi chấn kinh. Diệp công tử đột phá khoa trương thật đấy!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại. Hắn khẽ siết chặt tay phải, khoảnh khắc ấy hắn cảm giác cơ thể mình tràn đầy sức mạnh!
Nguồn sức mạnh vô cùng vô tận!
Khoảnh khắc ấy, hắn đã cảm nhận được sự khác biệt rất lớn giữa Ngự Đạo cảnh và Thành Đạo cảnh!
Hình như nghĩ tới điều gì đó, hắn xòe tay ra, Thiên Tru Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Nhìn Thiên Tru Kiếm trong tay, Diệp Huyền nhếch miệng cười.
Hiện giờ nếu hắn thi triển Thuấn Sát Nhất Kiếm thì đúng là quá dễ để giết một cường giả Quy Nhất cảnh!
Lúc này, Triệu Ngôn đi tới trước mặt Diệp Huyền. Hắn ta khẽ mỉm cười: “Chúc mừng Diệp công tử!”
Diệp Huyền thu kiếm lại, hắn chắp tay: “Các tiền bối đã giúp đỡ, ơn này Diệp Huyền ta nhớ mãi không quên!”
Lần này nếu như không có sự giúp đỡ của Huyền thành thì hắn còn phải đi một quãng đường dài mới có thể đạt được Thành Đạo cảnh!
Triệu Ngôn mỉm cười: “Diệp công tử khách khí rồi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Triệu tiền bối, không biết Huyền thành có cách gì để nâng cao nhục thân hay không?”
Hiện giờ nhục thân của Diệp Huyền đang ở một cực hạn, nếu như có thể tiến thêm một bước nữa thì cường giả Quy Nhất cảnh sẽ khó mà đả thương được hắn!
“Nâng cao nhục thân!”
Triệu Ngôn nghĩ ngợi một hồi rồi nói: “Có! Có điều…”
Diệp Huyền hỏi: “Có chuyện gì khó nói hay sao?”
Triệu Ngôn gật đầu: “Thực không dám giấu, đúng là có hơi khó! Theo như ta được biết, chắc là Diệp công tử đang tu luyện Đạo Thể, hơn nữa cũng đã đạt đến trình độ nhất định. Muốn đột phá thì thực sự rất khó! Có điều Huyền thành chúng ta có một cách có thể giúp Diệp công tử nâng cao nhục thân, thế nhưng điều này ta không làm chủ được!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi mỉm cười: “Giờ ta có thời gian, có thể đi thăm thành chủ của quý thành đây, không biết có được không?”
Triệu Ngôn vội nói: “Đương nhiên là được!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta dặn dò một chút rồi chúng ta sẽ khởi hành tới Huyền thành!”
Triệu Ngôn mỉm cười: “Được!”
Diệp Huyền bèn quay người rời đi.
Trong một tòa đại điện nào đó, Diệp Huyền gọi Bạch Đế Tử và Quan Âm đến.
Diệp Huyền nhìn hai người: “Ta phải tới Huyền thành một chuyến, trong khoảng thời gian tới chuyện ở Ngũ Duy vũ trụ giao cho các ngươi đấy!”
Bạch Đế Tử gật đầu: “Ta sẽ sắp xếp ổn thỏa!”
Diệp Huyền gật đầu: “Lần này đi ta sẽ cố gắng đạt được chút tài nguyên cho mọi người, dốc hết sức để mọi người có thể đạt được Thành Đạo cảnh, thậm chí là Quy Nhất cảnh!”
Vẻ mặt Bạch Đế Tử thay đổi, hiện giờ hắn ta mới chỉ đạt Ngự Đạo cảnh. Nếu như có thể đạt được Thành Đạo cảnh thì đúng là chuyện cực tốt đối với hắn ta.
Diệp Huyền đứng dậy: “Ngoài ra, hiện giờ kẻ địch của chúng ta chính là Đạo Môn và Vô Biên Thánh Địa, các ngươi phải cẩn thận hai thế lực này! Bây giờ bọn họ không động thủ không có nghĩa là sau này bọn họ không động thủ!”
Bạch Đế Tử gật đầu: “Ta hiểu!”
Diệp Huyền dặn dò xong thì quay người rời đi.
Không lâu sau, hắn và mấy người Triệu Ngôn biến mất khỏi Ngũ Duy vũ trụ.
Vô Biên Thánh Địa.
Thánh Chủ lại tới trước căn nhà trúc, hắn ta cung kính hành lễ: “Chủ nhân, Đạo Môn đã phái người đi đuổi theo nữ tử váy trắng kia!”
Bên trong căn nhà trúc, nữ tử đang ủ trà dừng lại, nàng trầm mặc một lúc rồi bảo: “Ta biết hắn ta ngu xuẩn, chỉ là không biết hắn ta lại ngu đến mức độ này! Ngươi phái người đi ngăn cản, nếu được thì cứ giết mấy người của Đạo Đình đi!”
Thánh Chủ kinh ngạc: “Chủ nhân, chuyện này…”
Nữ tử quay đầu nhìn Thánh Chủ: “Đừng chọc vào nữ nhân đó! Nữ nhân đó là một kẻ điên. Ngoài ca ca của nàng ta ra thì ai nàng ta cũng dám giết. Nếu chọc nàng ta giận, nàng ta mà quay lại thì lúc đó không chỉ có một, hai người chết thôi đâu mà là tất cả mọi người đều chết!”
Nói đoạn, hắn ta chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Thiên Mệnh… Năm xưa nếu không phải nam nhân kia ngăn cản thì đã hủy diệt một vũ trụ thật rồi! Trong mắt nàng ta, trừ ca ca của nàng ta ra thì mạng của những người khác không phải là mạng!”