Chương 2608. Ta sẽ bảo vệ ngươi
Chương 2608. Ta sẽ bảo vệ ngươi
Chương 2608: Ta sẽ bảo vệ ngươi
Trên tế đài, mặt Diệp Huyền đỏ rực cứ như một thanh sắt bị nung đỏ vậy!
Ngoài ra, huyết dịch cơ thể hắn đang sôi sùng sục lên!
Sắc mặt hắn khó coi vô cùng!
Bởi lẽ hắn nhận ra huyết dịch của hắn không thể trấn áp được máu của Ứng Long! Ngược lại, nó còn có thiên hướng “đầu hàng.”
Diệp Huyền chầm chậm nhắm mắt lại và bắt đầu tịnh khí ngưng thần.
Trấn áp máu của Ứng Long và Phong Ma Huyết Mạch!
Nếu như đang trong lúc tỉnh táo mà bị huyết mạch của chính mình khống chế thì hắn vô dụng quá còn gì?
Ở phía xa xa, Lan Nhược cũng không rời đi.
Mặc dù trạng thái hiện giờ của Diệp Huyền không ổn, song với nàng mà nói, Diệp Huyền không thể uy hiếp được đến nàng.
Nàng là thành chủ của Huyền thành, là một trong những cường giả mạnh nhất thế gian.
Đừng nói đến Diệp Huyền, kể cả Đạo lão nhị ở đây cũng không làm gì được nàng!
Lan Nhược cứ nhìn như vậy. Trên tế đài phía xa xa, sắc mặt Diệp Huyền dần trở nên vặn vẹo. Rất rõ ràng, hiện giờ chắc chắn hắn đang rất đau khổ. Nếu chỉ là máu Ứng Long thôi thì chỉ là chuyện nhỏ với hắn.
Song vấn đề là hiện giờ huyết mạch chi lực của hắn cũng đang làm loạn!
Thứ mà Diệp Huyền thực sự phải áp chế là huyết mạch của mình mới phải!
Hắn nhận ra huyết mạch của mình hơi bị thú tính!
Cứ thế, thời gian trôi qua từng chút một…
Không biết đã qua bao lâu, Triệu Ngôn xuất hiện phía sau Lan Nhược. Hắn ta khẽ hành lễ, cung kính nói: “Thành chủ, Đạo Môn phái sáu cường giả Quy Nhất cảnh đi giết vị tiền bối kia!”
Lan Nhược quay đầu nhìn hắn ta: “Chắc chứ?”
Triệu Ngôn gật đầu: “Chắc chắn!”
Lan Nhược khẽ nói: “Đạo Lão Nhị đang làm cái gì vậy trời… Ta có hơi không hiểu rồi đó!”
Triệu Ngôn trầm giọng nói: “Có thể bọn họ cho rằng vị tiền bối đó rất yếu!”
Lan Nhược hỏi: “Tại sao?”
Triệu Ngôn do dự một lát rồi nói: “Lúc ta điều tra Diệp công tử thì phát hiện, Ngũ Duy Thiên Đạo Mộ Niệm Niệm từng nói với Diệp công tử rằng nàng ta và nữ tử váy trắng ngang tài ngang sức, hơn nữa còn không chỉ nói một lần!”
Lan Nhược chớp mắt: “Nàng ta nói vậy thật à?”
Triệu Ngôn gật đầu.
Lan Nhược khẽ nói: “Ngũ Duy Thiên Đạo… nàng ta hại chết Đạo Môn rồi!”
Triệu Ngôn trầm giọng nói: “Vị tiền bối đó sắp đến Thú Giới!”
Lan Nhược nhíu mày: “Thú Giới?”
Triệu Ngôn gật đầu: “Đúng vậy!”
Đôi mắt Lan Nhược ánh lên vẻ nghi hoặc: “Chẳng lẽ nàng ta muốn tới Thú Giới? Hay là nàng ta chỉ đi qua Thú Giới!”
Triệu Ngôn trầm giọng nói: “Thành chủ, Thú Giới này…”
Lan Nhược khẽ nói: “Ngươi nên lo lắng cho Thú Giới chứ không phải cho nàng ta!”
Triệu Ngôn: “…”
Lan Nhược lại nói: “Vô Biên Thánh Địa thì sao?”
Triệu Ngôn lắc đầu: “Những người được gài vào Vô Biên Thánh Địa đều chết rồi!”
Lan Nhược khẽ nói: “Nơi này còn thần bí hơn cả Đạo Môn!”
Triệu Ngôn gật đầu: “Hiện giờ ta không dám gài thêm người tới đó nữa, bởi vì cứ tới đó là sẽ biến mất một cách thần không biết quỷ không hay.”
Lan Nhược trầm mặc một hồi rồi nói: “Không quan tâm đến họ nữa! Ngươi tiếp tục chú ý động thái bên Đạo Môn, lúc nào cũng phải bẩm báo với ta!”
Triệu Ngôn khẽ hành lễ: “Vâng!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Lan Nhược quay đầu nhìn Diệp Huyền trên tế đài, nàng khẽ nói: “Đạo Lão Nhị…. Diệp công tử có một đối thủ như ngươi đúng là vinh hạnh của hắn ta!”
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, sắc mặt của Diệp Huyền trên tế đài đã dần bình tĩnh trở lại!
Hắn đã trấn áp được huyết mạch chi lực!
Trong trạng thái điên cuồng, hắn không thể làm gì được huyết mạch chi lực. Thế nhưng lúc tỉnh táo, hắn vẫn có thể cưỡng chế áp chết huyết mạch chi lực.
Lúc này, Lan Nhược đi tới trước mặt hắn. Nàng quan sát hắn, đoạn nói: “Có thể tiếp tục hấp thụ máu của Ứng Long không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Có thể!”
Lan Nhược khẽ gật đầu: “Vậy thì tiếp tục đi! Ta sẽ bảo vệ ngươi.”
Diệp Huyền nói: “Đa tạ!”
Nói đoạn, hắn bắt đầu tiếp tục hấp thụ máu của Ứng Long. Cùng lúc đó, hắn cũng sử dụng cả đan dược.
Sau khi hấp thụ được càng lúc càng nhiều máu của Ứng Long, cơ thể Diệp Huyền bắt đầu run lên, những luồng khí tức lớn mạnh đang tỏa ra từ cơ thể của hắn, cơ thể của hắn cũng đang có những thay đổi!
Lan Nhược nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt nàng bình tĩnh, trong lòng thấy hơi ngạc nhiên.
Không phải ngạc nhiên vì Đạo Thể của Diệp Huyền mà là ngạc nhiên vì huyết mạch của hắn!
Bởi lẽ máu của Ứng Long sau khi đi vào cơ thể hắn cũng không gây ảnh hưởng gì cho huyết mạch của hắn!
Ở Huyền thành cũng có người từng hấp thụ máu của Ứng Long, tuy nhiên đều thất bại mà chết!
Bởi vì máu của Ứng Long quá mạnh!
Huyết mạch của nhân loại không thể chịu nổi sự tấn công của máu Ứng Long!
Thế nhưng máu của Ứng Long lại không hề ảnh hưởng đến huyết mạch của Diệp Huyền. Như vậy cũng có nghĩa là huyết mạch chi lực của hắn vượt xa máu của Ứng Long.
Rốt cuộc đây là huyết mạch gì?
Lan Nhược tò mò vô cùng!
Đúng lúc đó, nhục thân của Diệp Huyền bắt đầu run rẩy!
Bên trong cơ thể hắn, một luồng sức mạnh cực lớn đang cuộn trào!
Trông thấy cảnh tượng ấy, tay phải của Lan Nhược bỗng đặt lên đỉnh đầu hắn.
Uỳnh!
Một luồng khí tức cực lớn lập tức bao trùm lấy Diệp Huyền!
Chỉ trong chốc lát, sức mạnh trong cơ thể Diệp Huyền đã bị trấn áp!