Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 932 - Chương 2622. Mười Phần

Chương 2622. Mười phần Chương 2622. Mười phần

Diệp Linh nhìn Đạo Lão Tứ, vẻ mặt nàng lạnh lùng: “Diệp Huyền và Đạo Môn các ngươi có ân oán gì thì có liên quan đến muội muội của hắn sao? Có sao?”

Nói đoạn, nàng bèn siết chặt tay.

Uỳnh!

Đạo Thể của Đạo Lão Tứ bèn vỡ vụn. Tuy nhiên, linh hồn của hắn ta lại hoá thành một làn khói và bay tới chỗ cách đó vạn trượng!

Đạo Lão Tứ nhìn chằm chằm Diệp Linh: “Tế trận!”

Dứt lời, một đường hắc quang đột nhiên xông lên từ Đạo thành. Kèm theo đường hắc quang ấy, không gian xung quanh Diệp Linh xuất hiện những con chữ thần bí, còn đường bạch quang kia thì khoá chặt lấy nàng!

Diệp Linh đánh một chưởng!

Một đường u quang lập tức cuộn trào!

Uỳnh!

Những con chữ thần bí kia sụp đổ!

Mà lúc này, bên trong đường bạch quang bỗng nhiên toả ra rất nhiều lưu quang. Những đường lưu quang này cứ như sao băng, lao thẳng về phía nàng.

Ở phía dưới, Diệp Linh đang định ra tay thì bỗng nhíu mày, bởi lẽ lúc này sắc mặt nàng đột nhiên tái nhợt!

Nhục thân này thực sự khó mà tiếp tục được!

Diệp Linh trầm mặc trong chốc lát, đoạn đánh một chưởng về phía trước!

Uỳnh!

Những đường lưu quang kia bị huỷ diệt, bạch quang trận pháp cũng bị phá vỡ trong nháy mắt!

Diệp Linh không ra tay nữa mà liếc nhìn Đạo Lão Tứ: “Còn dám đến làm phiền muội muội của hắn nữa thì ta sẽ huỷ diệt Đạo Môn của các ngươi!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Thực ra hiện giờ nàng cũng có thể huỷ diệt Đạo Môn, có điều làm vậy thì cái giá phải trả là rất lớn!

Bởi lẽ nhục thân của Diệp Linh sẽ không chịu nổi!

Thấy Diệp Linh quay người rời đi, sắc mặt Đạo Lão Tứ lập tức trở nên thâm trầm.

Nhục nhã!

Nữ nhân này đến Đạo Môn giết người, đánh tan Đạo Thể của hắn ta sau đó lại ngang nhiên rời đi!

Từ trước đến nay Đạo Môn chưa bao giờ phải chịu nhục như vậy!

Thế nhưng hắn ta lại không thể làm gì khác!

Với thực lực của một mình hắn ta thì hoàn toàn không thể làm gì được nữ nhân này!

Mà những cường giả Quy Nhất cảnh của Đạo Môn cũng chẳng là gì đối với nữ nhân đó!

Hắn ta chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ nhân đó rời đi!

Đương nhiên, lúc này hắn ta vẫn đang suy nghĩ một vấn đề, đó chính là nữ nhân này rốt cuộc mạnh đến mức độ nào?

Đương nhiên là hắn ta cảm nhận được rằng nữ nhân này vẫn chưa sử dụng hết toàn bộ sức mạnh!

Đúng lúc đó, Diệp Linh ở phía xa xa bỗng nhiên dừng lại. Thấy vậy, sắc mặt Đạo Lão Tứ lập tức thay đổi!

Nữ nhân này muốn làm gì?

Diệp Linh dừng lại xong thì quay người nhìn Đạo Lão Tứ: “Hắn còn một muội muội nữa đấy, nếu như các ngươi thực sự muốn báo thù hắn thì có thể tới gây phiền phức cho muội muội kia của hắn! Muội muội đó thích mặc váy trắng, thế nhân gọi nàng ta là Thiên Mệnh. Các ngươi có thể đi tìm nàng ta, thật đấy!”

Đạo Lão Tứ nhìn nàng: “Ý ngươi là sao?”

Diệp Linh nói: “Các ngươi thích tìm muội muội của hắn lắm còn gì? Ta giới thiệu cho các ngươi một muội muội khác của hắn đó! Muội muội này khá yếu, các ngươi có thể đi tìm nàng ta!”

Đạo Lão Tứ híp mắt lại: “Ngươi nói nữ tử váy trắng khá yếu?”

Diệp Linh gật đầu: “Trong những người phía sau hắn thì Thiên Mệnh là người yếu nhất!”

Đạo Lão Tứ nhìn nàng: “Tại sao ngươi lại nói cho ta tin tức này?”

Diệp Linh chẳng tỏ vẻ gì cả: “Bởi vì ta không vừa mắt nữ nhân đó!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Đạo Lão Tứ đột nhiên hỏi: “Cái người Thiên Mệnh thực sự rất yếu sao?”

Diệp Linh quay đầu nhìn hắn ta: “Ngươi thấy ta giống người thích nói dối lắm sao?”

Nói đoạn, nàng bèn quay người, hoá thành một đường u quang rồi biến mất nơi cuối chân trời.

Đạo Lão Tứ trầm mặc.

Thiên Mệnh!

Trong tất cả những người phía sau Diệp Huyền thì Thiên Mệnh là người yếu nhất!

Lúc này, một lão giả xuất hiện bên cạnh hắn ta, trầm giọng nói: “Lời nữ tử này nói…”

Đạo Lão Tứ nhìn về phía chân trời xa xa, hắn ta khẽ nói: “Cường giả cấp bậc như nàng ta sẽ không nói dối, bởi nàng ta rất kiêu ngạo. Thế nên ta tin lời nàng ta nói. Có lẽ nữ tử váy trắng chính là một bước đột phá của chúng ta…”

Đạo Lão Tứ bị Diệp Linh đả thương, chuyện này không hề bị truyền ra ngoài!

Đạo Môn đã phong tỏa Đạo thành, do đó người nào không biết Đạo Lão Tứ đã bị đánh nát nhục thân.

Có điều giấy nào gói được lửa.

Vô Biên Thánh Địa.

Thánh Chủ lại tới trước căn nhà trúc, hắn ta cung kính hành lễ: “Chủ nhân, Diệp Linh đã tới Đạo Giới, Đạo Thể của Đạo Lão Tứ đã bị đánh tan!”

Bên trong căn nhà trúc, nữ tử đang đọc sách bèn dừng lại, nàng trầm mặc một hồi rồi lắc đầu cười: “Đạo Môn chọc vào nàng ta làm gì không biết! Đây có khác gì tự đâm đầu vào chỗ chết đâu?”

Thánh Chủ do dự một lát rồi nói: “Trước đó chủ nhân nói trong cơ thể Diệp Linh có một linh hồn rất mạnh. Chủ nhân, linh hồn này mạnh đến mức nào?”

Trong căn nhà trúc, nữ tử khẽ mỉm cười: “Rất mạnh, là một người đã từng rất kiệt xuất.”

Rất mạnh!

Thánh Chủ trầm mặc.

Lúc này, bỗng có một cuốn cổ tịch bay ra từ bên trong căn nhà trúc.

Thánh Chủ nhìn căn nhà trúc: “Chủ nhân, đây là?”

Bên trong nhà trúc, nữ tử nói: “Diệp Huyền từng cứu Na Già Long Chúng ở Ám Giới, mặc dù phần nhân quả này đã được nữ tử váy trắng ngăn lại, song…”

Nói đến đây, nữ tử khẽ mỉm cười: “Ta nghĩ Võ Đế chắc cũng không chịu để yên đâu!”

Thánh Chủ trầm giọng nói: “Chủ nhân muốn mượn tay Võ Đế để giết Diệp Huyền?”

Nữ tử lắc đầu cười: “Ngươi nói vậy cũng không được, đây vốn là ân oán giữa bọn họ, chẳng liên quan gì đến chúng ta! Bên trong cuốn cổ tịch là võ đạo tâm pháp có thể giúp Võ Đế đột phá đến bước cuối cùng. Ta tin rằng nếu hắn ta bước qua bước cuối cùng đó thì hắn ta sẽ không sợ nữ tử váy trắng như vậy nữa!”

Thánh Chủ do dự một lát rồi nói: “Chủ nhân, nếu như ngươi ra tay thì có bao nhiêu cơ hội giết được Diệp Huyền?”

Nữ tử liếc nhìn cuốn cổ tịch, nàng khẽ cười, thong dong nói: “Mười phần!”
Bình Luận (0)
Comment