Chương 2626. Phụ thân ngươi đâu?
Chương 2626. Phụ thân ngươi đâu?
Diệp Huyền gật đầu, ban nãy sau khi thi triển Thuấn Sát Nhất Kiếm xong cũng thấy hơi mệt. Bởi lẽ hắn mượn sức thanh kiếm này để tăng tốc độ, nhục thân của hắn đã phải chịu đựng đến cực hạn!
Thực ra thanh kiếm này không đáng sợ bởi nó giúp tăng tốc độ, tăng sức mạnh của kiếm kĩ mà đáng sợ ở chỗ nó có thể nói cho ngươi biết ngươi còn không gian phát triển như thế nào!
Ví dụ như Thuấn Sát Nhất Kiếm, thanh kiếm này cho Diệp Huyền biết hắn còn có thể làm tốt hơn!
Đây mới là điểm đáng sợ nhất của nó!
Nếu như để Tư Đồ Thính Vân dùng thanh kiếm này để thi triển Thuấn Sát Nhất Kiếm thì chắc không có gì để nâng cao cả, bởi nàng đã đạt đến cực hạn rồi!
Lúc này, Đệ Cửu nói: “Có thích thanh kiếm này không?”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi tặng nó cho ta thật sao?”
Đệ Cửu liếc nhìn hắn: “Đương nhiên rồi!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao chứ?”
Đệ Cửu chớp mắt: “Tại sao gì cơ?”
Diệp Huyền hỏi: “Tại sao tặng cho ta?”
Đệ Cửu nói: “Ngươi là người nhà mà!”
Diệp Huyền sững sờ: “Người nhà?”
Đệ Cửu gật đầu: “Đúng vậy! Ngươi là người nhà!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao ngươi coi ta là người nhà?”
Đệ Cửu nói: “Bởi vì Ngân Hà Tông là nhà của ngươi!”
Nhà của ta?
Diệp Huyền hoang mang, cái quái gì vậy?
Nhà của ta?
Không thể không nói lúc này Diệp Huyền đang lơ tơ mơ!
Hắn có thể chắc chắn rằng mình không có quan hệ gì với Ngân Hà Giới cả!
Từ trước đến nay hắn chưa từng tới Ngân Hà Giới!
Ấy thế mà Đệ Cửu lại bảo hắn là người của Ngân Hà Giới!
Đừng nói Diệp Huyền mà đến cả Lan Nhược cũng kinh ngạc!
Ngân Hà Giới cũng không phải thế lực đơn giản gì!
Thế mà vị Diệp công tử này lại có quan hệ với Ngân Hà Giới!
Thấy Diệp Huyền kinh ngạc như vậy, Đệ Cửu có hơi thắc mắc: “Ngươi không biết sao?”
Diệp Huyền cười khổ: “Đệ Cửu, ta chẳng biết gì cả! Từ trước đến nay ta chưa từng tới Ngân Hà Giới!”
Đệ Cửu suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Không sao, dù sao huyết mạch của ngươi cũng đúng!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Huyết mạch đúng?”
Đệ Cửu gật đầu: “Huyết mạch của ngươi!”
Diệp Huyền tỏ vẻ kì lạ, Ngân Hà Tông này là do cha hắn tạo ra chăng?
Hình như Diệp Huyền nhớ tới điều gì đó, hắn bỗng hỏi: “Đệ Cửu, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ngươi nói mình muốn hủy diệt nhân loại…”
Đệ Cửu chớp mắt: “Lập trình sai, đã sửa lại rồi!”
Diệp Huyền hoang mang: “Lập trình?”
Đệ Cửu nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Như kiểu tinh thần của ngươi bị đảo loạn ấy! Bởi vì ta đã bay trong tinh giới quá lâu, cộng thêm việc không thể sạc điện nên đầu ta có vấn đề, khởi động phải chức năng phản nhân loại!”
Phản nhân loại!
Diệp Huyền: “…”
Lan Nhược đột nhiên nói: “Đệ Cửu cô nương, ngươi đang làm gì thế?”
Diệp Huyền nhìn Đệ Cửu, hắn cũng tò mò.
Đệ Cửu nói: “Đợi người!”
Lan Nhược liếc nhìn nàng: “Đợi người của Ngân Hà Giới?”
Đệ Cửu gật đầu: “Đúng vậy! Ta cần phải tiếp tế!”
Lan Nhược do dự một lát rồi nói: “Các ngươi tới đây làm gì?”
Đệ Cửu nói: “Thăm dò! Chức trách của chúng ta là thăm dò vũ trụ, thăm dò những nền văn minh cao hơn. Ngoài ra còn có tìm người!”
Diệp Huyền có hơi tò mò: “Tìm người? Tìm ai?”
Đệ Cửu gật đầu: “Tìm một nam nhân có huyết mạch giống ngươi!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Một nam nhân có huyết mạch giống ta?”
Đệ Cửu gật đầu: “Nhiệm vụ chủ yếu của ta là cái này, thứ hai là thăm dò văn mình cao hơn, sau đó học văn minh của họ!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đệ Cửu, ngươi tìm được nam nhân đó chưa?”
Đệ Cửu lắc đầu: “Chưa! Có điều, nếu không được thì ta đưa ngươi về vậy! Dù sao huyết mạch của ngươi cũng giống mà!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Lan Nhược nói: “Đệ Cửu cô nương, các ngươi không tham gia vào cuộc phân tranh của thế giới này đúng không?”
Đệ Cửu gật đầu: “Chúng ta không quan tâm đến chuyện của vũ trụ khác, chúng ta chỉ thăm dò mà thôi, có điều..”
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi mà muốn đánh nhau thì ta cũng có thể giúp đỡ!”
Nói đến đây, nàng bèn phất tay phải, một thứ gì đó có hình thù kì quái xuất hiện trong tay nàng.
Diệp Huyền tò mò: “Đây là gì thế?”
Đệ Cửu chớp mắt: “Nói theo cách của thế giới các ngươi thì đây là thần khí!”
Lan Nhược: “…”
Diệp Huyền: “…”
Đệ Cửu mỉm cười: “Vui lắm đó! Chỉ cần ấn cái nút màu đỏ này là nó sẽ nghiền nát không gian…”
Nói đoạn, nàng chỉ vào Lan Nhược: “Đồng nghĩa với việc nàng ta phải dốc hết sức tấn công!”
Lan Nhược nhìn Đệ Cửu: “Ngươi biết thực lực của ta?”
Đệ Cửu gật đầu: “Có thể cảm nhận được! Hiện giờ các ngươi ở vũ trụ này chắc cũng thuộc hàng cường giả đẳng cấp rồi!”
Lan Nhược trầm mặc.
Rốt cuộc Ngân Hà Giới là nơi như thế nào?
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đệ Cửu, ngươi thực sự muốn giúp ta đánh nhau sao?”
Đệ Cửu nhìn Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Đương nhiên!”
Diệp Huyền đang tính nói gì đó thì Đệ Cửu lại bảo: “Ngươi đợi chút! Ta liên lạc với chủ nhân đã!”
Nói đoạn, nàng quay người rồi phất tay, một màn hình cực lớn xuất hiện trước mặt ba người.
Dần dần, màn hình đó bắt đầu chuyển động. Rất nhanh sau đó, một nữ tử xuất hiện trong đó!
Khi nữ tử này xuất hiện, Đệ Cửu lập tức đứng thẳng thắp, không còn dáng vẻ cười hi hi ha ha như trước nữa.
Trong màn hình, nữ tử đang định nói gì đó thì bỗng nhìn về phía Diệp Huyền. Khi nhìn thấy hắn thì nàng sững sờ.
Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Tiền bối?”
Nữ tử nhìn nàng: “Phụ thân ngươi đâu?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi đáp: “Ta không biết!”