Chương 2628. Rời đi
Chương 2628. Rời đi
Trên đỉnh núi, Võ Lê cất quyển trục đi, sau khi im lặng một lúc lâu, hắn ta khẽ nói: "Rốt cuộc ngươi là ai?”
Không nhận được phản hồi!
Sau một lát, Võ Lê khoanh chân ngồi trên mặt đất.
Tu luyện!
Trước đây hắn ta có hơi mê man trong việc tu luyện, bởi vì bản thân đã đạt tới cực hạn của chính mình!
Lúc trước hắn ta gần như đã không còn đường để đi!
Nhưng bây giờ, nội dung của quyển cổ trục này tương đương với việc chỉ đường cho hắn ta!
Lần này hắn ta đã nắm chắc chín mươi phần trăm đột phá!
Dường như nghĩ đến điều gì đó, hắn ta mở to mắt ra và nhìn về phía đường chân trời, ngay lúc này, hắn ta đã nghĩ đến nữ tử váy trắng!
Nữ tử đã đe dọa hắn lúc ban đầu!
Nữ tử đó mạnh mẽ đến mức khiến trước đấy hắn ta không dám ra tay.
Bởi vì hắn ta không chắc chắn cho nên chỉ có thể mở to mắt ra nhìn thiếu niên đó cứu Na Già Lâu của Na Già Long Chúng ra ngoài!
Hắn không thể nuốt trôi được cục tức này!
Hai mắt của Võ Lê từ từ nhắm lại: "Nữ nhân, ngươi chờ một chút!"
Nói rồi, hắn ta bắt đầu tu luyện, dần dần, hào quang xung quanh của hắn ta càng lúc càng mạnh...
Ở phía bên kia, nữ tử đứng trên đám mây nhìn xuống, không biết là đang nghĩ gì.
Đúng lúc này, Thánh Chủ xuất hiện bên cạnh nàng.
Thánh Chủ cung kính chào: "Chủ nhân, Diệp Huyền đã đi đến một tinh vực không xác định, nhưng thành chủ Huyền thành đã đi theo hắn, người của chúng ta không dám tới gần!"
Nữ tử khẽ mỉm cười, nàng nhìn về phía Ngũ Duy vũ trụ ở phía xa, khẽ nói: "Nếu như đoán không lầm thì hắn sắp đánh thức đại đạo chi linh rồi! Chỉ cần hắn dám đánh thức đại đạo chi linh thì Đạo Môn sẽ cận kề với cái chết! Cộng thêm Võ Lệ sắp đột phá kia nữa… Tiếp sau đây chắc chắn sẽ rất vui! Nhưng như vậy vẫn chưa đủ!"
Thánh Chủ có chút tò mò: "Ngoài chúng ta và Đạo Môn ra, hắn còn có kẻ thù nào không?"
Nữ tử cười nói: "Có! Không những vậy mà còn có rất nhiều! Bởi vì Đạo Kinh!"
Vừa nói, nàng vừa quét mắt lên nhìn bầu trời, khẽ nói: "Có một số thế lực thần bí nhưng những thế lực này ẩn nấp rất sâu! Người bình thường căn bản không biết đến sự tồn tại của bọn họ! Mà những thế lực thần bí này rất có hứng thú với Đạo Kinh!"
Thánh Chủ hỏi: "Tại sao?"
Nữ tử cười lớn: "Bởi vì bọn họ đều muốn đạt tới cấp bậc của chủ nhân Đạo Kinh!"
Thánh Chủ do dự một chút, rồi nói: "Chủ nhân, theo ngươi thấy thì thực lực của chủ nhân Đạo Kinh kia như thế nào?"
Nụ cười của nữ tử dần dần biến mất: "Rất mạnh!"
Thánh Chủ im lặng.
Rất mạnh!
Người có thể nhận được sự công nhận của vị chủ nhân trước mặt này chắc chắn không phải là người bình thường!
Nữ tử lại nói: "Người có thể sáng tạo ra hệ thống võ đạo thì làm sao có thể là một người bình thường được?"
Nói xong, nàng nhìn về phía đường chân trời, cười nói: "Ta sẽ đi gặp tên tiểu tử kia!"
Nói xong, nàng lập tức biến mất.
Ngũ Duy vũ trụ.
Sau khi Diệp Huyền và Lan Nhược tạm biệt nhau, hắn đã trở lại Ngũ Duy vũ trụ, ngay khi vừa trở lại Ngũ Duy vũ trụ thì Niệm Niệm đã xuất hiện trước mặt hắn.
Diệp Huyền cười nói: "Ngươi biết ta sắp trở về sao?"
Niệm Niệm lắc đầu: "Việt tỷ tỷ nói cho ta biết!"
Việt Tôn!
Diệp Huyền nhẹ nhàng xoa cái đầu nhỏ của nàng: "Mấy ngày nay vất vả lắm đúng không?"
Niệm Niệm lại lắc đầu: "Không vất vả!"
Vừa nói, nàng vừa ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền: "Ta đã đọc xong những quyển Đạo Kinh kia rồi!"
Diệp Huyền hỏi: "Đọc xong hết rồi?"
Niệm Niệm gật đầu: "Bọn họ đều đang chờ ngươi!"
Diệp Huyền nắm lấy tay nàng: "Đi!"
Niệm Niệm cười ngọt ngào, xoay người rời đi cùng với hắn.
Mà lúc hắn xoay người lại, Diệp Huyền không phát hiện ra, Niệm Niệm hơi nghiêng đầu, nhìn về phía đường chân trời.
Trong đám mây ở đường chân trời có một nữ tử váy xanh sẫm khẽ mỉm cười: "Hay cho một Ngũ Duy Thiên Đạo!"
Nữ tử này chính là nữ tử thần bí ở Thánh Địa.
Nữ tử thần bí nhìn bóng lưng của Diệp Huyền và Niệm Niệm bên dưới, cười nói: "Xem ra ta phải cẩn thận một chút với Ngũ Duy Thiên Đạo này rồi...”
Bên trong điện.
Diệp Tri Mệnh đưa từng quyển một cho Diệp Huyền: "Nội dung và lời chú thích của quyển thứ chín, còn có tâm pháp và Đạo Kinh võ học!"
Vừa nói, nàng vừa dừng lại một chút, sau đó nói: "Chỉ có Niệm Niệm biết nội dung!"
Diệp Huyền nhìn Việt Hi và Việt Tôn ở nơi cách đó không xa, Việt Hi cười nói: "Diệp công tử, Đạo Kinh võ học và tâm pháp của quyển thứ chín này, chúng ta..."
Diệp Huyền cong ngón tay, quyển trục trong tay hắn bay đến trước mặt nàng: "Việt tông chủ hãy sao chép một bản đi!"
Việt Hi im lặng.
Nàng cũng muốn có phiên bản hoàn chỉnh của Đạo Kinh võ học và tâm pháp trong quyển thứ chín!
Nhưng nàng biết rõ điều này hơi tham lam! Hơn nữa điều quan trọng nhất bây giờ là nàng muốn đưa cường giả của Bà Sa Tông trở lại Bà Sa Thế Giới.
Tiếp tục ở lại đây quá nguy hiểm!
Diệp Huyền cười nói: "Việt tông chủ, quyển thứ chín này vốn dĩ là thuộc về Bà Sa Tông, các ngươi đưa nó cho ta thì sao ta có thể chiếm đoạt nó được chứ? Ngươi giữ lấy Đạo Kinh võ học và Đạo Kinh tâm pháp này đi!"
Việt Hi im lặng.
Diệp Huyền lại nói: "Người của Việt tông chủ đã ra ngoài một thời gian chắc là cũng nhớ nhà lắm rồi đúng không?"
Việt Hi như đang suy nghĩ cái gì đó, Diệp Huyền cười nói: "Ta hiểu cách nghĩ của Việt tông chủ, ta cũng tôn trọng cách nghĩ của Việt tông chủ!"
Vẻ mặt Việt Hi trở nên phức tạp: "Diệp công tử… ta phải suy xét cho toàn tông, rất xin lỗi!"
Nói xong, nàng xoay người rời đi.