Chương 2638. Làm sao có thể tin lời hắn được
Chương 2638. Làm sao có thể tin lời hắn được
Chương 2638: Làm sao có thể tin lời hắn được
Diệp Huyền quay người rời đi, hắn đến Huyền thành tìm Lan Nhược.
Trong một hoa viên nào đó, hai người đi sóng vai nhau.
Lan Nhược nhẹ giọng nói: “Ta vẫn đánh giá hơi thấp về ngươi rồi!”
Rất dễ nhận thấy, nàng đã biết chuyện mà hắn làm ở Đạo Vực.
Nói thật thì nàng cũng hơi ngạc nhiên đấy!
Diệp Huyền đã miểu sát một cường giả Quy Nhất cảnh hơn nữa còn suýt chút nữa giết chết cả Đạo Lão Nhị!
Nếu như Đạo Lão Nhị không có Đạo Thể thì chắc chắn đã đi đời nhà ma rồi!
Phải biết rằng, Diệp Huyền vẫn còn một thanh kiếm đặc biệt nhắm vào linh hồn đấy, chỉ cần biến thành linh hồn thể thì ở trước mặt hắn, chiến lực ít nhất cũng sẽ giảm xuống tận mấy cấp bậc.
Diệp Huyền nhìn về phía Lan Nhược và cười bảo: “Lan Nhược cô nương, thật không dám giấu diếm, lần này ta tới tìm ngươi là muốn nhờ ngươi giúp đỡ!”
Lan Nhược liếc mắt nhìn hắn: “Nói đi!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi đáp: “Ở Huyền thành có kiểu người nào như sát thủ không?”
Lan Nhược nhìn hắn: “Có!”
Diệp Huyền nói: “Tâm pháp và võ học của Đạo Kinh từ quyển một đến quyển chín!”
Lan Nhược trầm mặc.
Nàng rất động lòng!
Đối với Đạo Kinh tâm pháp và võ học của Đạo Môn, không có một thế lực nào là không động lòng cả.
Nhưng nàng vẫn hơi chần chừ.
Nếu đồng ý với Diệp Huyền thì tương đương với dẫn theo cả Huyền thành cùng nhau mạo hiểm.
Dường như biết Lan Nhược đang nghĩ đến chuyện gì, Diệp Huyền lại nói: “Đạo Môn có biết mấy người ở Huyền thành đó không?”
Lan Nhược lắc đầu: “Là một vài con át chủ bài của Huyền thành chúng ta!”
Diệp Huyền cười bảo: “Thế này được không, cứ nói mấy người này là người do thế lực sau lưng ta bồi dưỡng ra nhé!”
Lan Nhược nhìn về phía hắn: “Muốn đối phó với Đạo Môn như vậy thì còn lâu mới đủ!”
Diệp Huyền cười đáp: “Ta biết chứ!”
Lan Nhược im lặng một lúc rồi vỗ nhẹ tay, ngay sau đó, mười hư ảnh xuất hiện sau lưng Diệp Huyền một cách im hơi lặng tiếng.
Sắc mặt Diệp Huyền dần trở nên nặng nề hẳn.
Mười người này xuất hiện mà không có một chút dấu hiệu nào luôn.
Một khắc này, hắn phát hiện ra mình vẫn đánh giá thấp về mấy thế lực cổ xưa này rồi!
Nội tình của mấy thế lực này không phải hùng hậu bình thường thôi đâu!
Lan Nhược nhìn về phía Diệp Huyền: “Mười người này vô cùng am hiểu ám sát và theo dõi, bây giờ bọn họ sẽ nghe theo lệnh ngươi!”
Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, chín quyển trục xuất hiện trong tay hắn, hắn đưa quyển trục cho Lan Nhược: “Đạo Kinh tâm pháp và võ học của chín quyển đều ở đây cả!”
Lan Nhược nhìn hắn: “Ngươi lỗ rồi!”
Diệp Huyền cười đáp: “Giữa bạn bè còn tính toán nhiều như thế làm gì?”
Lan Nhược hơi chần chừ, sau đó nàng lại vỗ nhẹ tay, lúc này, lại có thêm mười hắc y nhân nữa xuất hiện sau lưng Diệp Huyền!
Hai mươi cường giả siêu cấp và đều là sát thủ hết!
Lan Nhược nhìn Diệp Huyền: “Đều cho ngươi hết đấy!”
Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Cảm ơn!”
Lan Nhược cười bảo: “Nói đến cùng vẫn là ngươi lỗ thôi!”
Diệp Huyền cười nói: “Lan Nhược cô nương, ta phải đi làm vài chuyện lớn cho nên chúng ta gặp lại sau nhé!”
Nói rồi, hắn dẫn hai mươi người này quay người rời đi!
Đột nhiên Lan Nhược gọi: “Diệp công tử!”
Diệp Huyền quay người nhìn về phía nàng.
Lan Nhược mỉm cười: “Sau này gặp lại!”
Diệp Huyền cười đáp: “Được!”
Nói rồi, hắn dẫn hai mươi sát thủ siêu cấp biến mất ngay tại chỗ.
Ở một nơi nào đó trong tinh không, Diệp Huyền nhìn hai mươi người trước mặt, hai mươi người này đều là Quy Nhất cảnh đỉnh phong, bọn họ cực kỳ giỏi ẩn náu và ám sát!
Hai mươi người không nhiều nhưng nếu là hai mươi sát thủ thì lại là một chuyện khác!
Diệp Huyền quay người nhìn về hướng của Đạo Vực.
Hắn không muốn khoanh tay ngồi chờ chết!
Một lúc sau, hắn lập tức biến mất cùng với hai mươi người.
…
Đạo Môn.
Trong một gian đại điện nào đó, Đạo Lão Nhị ngồi khoanh chân trên mặt đất, xung quanh người hắn ta tỏa ra một luồng ánh sáng màu xanh sẫm.
Chữa trị vết thương!
Mặc dù lúc trước thanh kiếm kia của Diệp Huyền không giết được hắn ta, nhưng cũng gây ra tổn hại không nhỏ cho Đạo Thể của hắn ta.
Như nghĩ đến điều gì đó, hắn ta đột nhiên mở mắt ra: "Truyền lệnh xuống dưới, Diệp Huyền đã có thể dễ dàng giết chết cường giả Quy Nhất cảnh, bảo tất cả đệ tử của Đạo Môn đều phải cẩn thận."
Một giọng nói vang lên bên ngoài đại điện: "Vâng!"
Trong đại điện, hai mắt của Đạo Lão Nhị dần dần nhắm lại.
Bây giờ trong lòng hắn ta càng ngày càng bất an.
Thực lực của Diệp Huyền đã vượt ra xa dự liệu của hắn ta!
Bây giờ Diệp Huyền mới chỉ là Thành Đạo cảnh, nhưng lại có thực lực làm hắn ta bị thương, phải biết rằng giữa hắn ta và Diệp Huyền cách biệt hai đại cảnh giới!
Không nói Bán Bộ Thần cảnh, mà Thành Đạo cảnh đã khác một trời một vực so với Quy Nhất cảnh rồi!
Mà bây giờ Diệp Huyền đã có thể vượt qua hai cấp bậc!
Điều này kinh khủng đến mức nào?
Chẳng lẽ tên này thật sự là người đến từ Cửu Duy sao?
Tất nhiên là hắn ta không tin lời nói vô lý này của Diệp Huyền.
Cửu Duy?
Nếu thật sự có nơi này thì lúc đầu Đạo Môn lão tổ nhất định sẽ nhắc tới, nhưng Đạo Môn lão tổ lại chưa từng nhắc tới nơi này!
Hơn nữa việc mà tên Diệp Huyền này thích làm nhất chính là lừa gạt người khác, làm sao có thể tin lời của hắn nói được?