Chương 2637. Một vụ mua bán
Chương 2637. Một vụ mua bán
Chương 2637: Một vụ mua bán
Hắn nhìn về phía Vô Biên Thánh Địa kia, một lúc sau lại quay người rời đi!
Hắn không mạo hiểm nữa!
Thực lực hiện giờ của hắn vẫn chưa đủ để hắn đi mạo hiểm!
Sau khi Diệp Huyền rời đi, bên trong gian nhà trúc tại hậu sơn Thánh Địa, nữ tử thần bí nở nụ cười: “Rất thông minh!”
Lúc này, Thánh Chủ đi tới trước gian nhà trúc, hắn ta hơi hành lễ: “Chủ nhân, vừa rồi Diệp Huyền kia mới tới Đạo Môn sau đó lại tới Thánh Địa chúng ta, bây giờ chắc là đã rời đi rồi!”
Nữ tử đáp: “Không cần quan tâm hắn!”
Thánh Chủ gật đầu: “Đã rõ!”
Nói rồi, hắn ta biến mất luôn.
Trong nhà trúc, nữ tử tiếp tục đọc cổ tịch, đọc rồi lại đọc, không biết nghĩ đến chuyện gì mà ánh mắt nàng dần dần trở nên lạnh lùng.
…
Diệp Huyền tới Huyền thành, vừa mới bước vào Huyền thành thì một hắc y nhân đã bất chợt xuất hiện sau lưng hắn.
Diệp Huyền quay người lại, hắc y nhân vung tay phải, mười lăm cái đầu máu me be bét xuất hiện trước mặt hắn.
Hắc y nhân nói: “Tất cả đều là cường giả Quy Nhất cảnh của Đạo Môn!”
Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn ta, hắc y nhân trước mặt này chính là hắc y nhân đã chém chết cường giả Đạo Môn ngay tại hiện trường buổi đấu giá lúc trước!
Hắn cũng không ngờ vậy mà đối phương lại dám đi giết cường giả của Đạo Môn đấy!
Hơn nữa, còn là giết đến mười lăm vị cường giả Quy Nhất cảnh!
Lúc này, đột nhiên hắc y nhân giơ tay phải tới.
Diệp Huyền búng ngón tay, một quyển trục xuất hiện trước mặt hắc y nhân.
Đó chính là quyển Đạo Kinh thứ chín!
Hắc y nhân nhận lấy Đạo Kinh rồi quay người rời đi.
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền hỏi: “Vẫn còn một vụ mua bán, có làm không?”
Hắc y nhân dừng chân: “Ngươi còn gì nữa?”
Diệp Huyền cười đáp: “Ngươi cảm thấy ta có thể cho ngươi thứ gì?”
Hắc y nhân im lặng.
Diệp Huyền lại nói: “Quyển Đạo Kinh thứ chín, ngươi thật sự đọc hiểu sao?”
Hắc y nhân mở quyển trục ra, một lúc sau, hắn ta hỏi ngược lại: “Ngươi có thể đọc hiểu sao?”
Diệp Huyền cười đáp: “Ta đã cho người nghiên cứu xong quyển Đạo Kinh thứ chín này rồi! Ngươi cần không?”
Hắc y nhân im lặng.
Diệp Huyền lại nói: “Bà Sa Tông sở hữu quyển Đạo Kinh thứ chín suốt nhiều năm như thế nhưng vẫn không có cách nào hiểu thấu được nó, ngươi cảm thấy mình còn lợi hại hơn cả Bà Sa Tông sao?”
Hắc y nhân hỏi: “Ngươi muốn ta làm gì?”
Diệp Huyền đáp: “Đi theo ta”!
Hắc y nhân lắc đầu: “Không được! Ngươi quá nguy hiểm! Đi theo ngươi tương đương với liều mạng! Không đáng!”
Diệp Huyền cười bảo: “Nếu ta đưa ra một cái giá khiến ngươi hài lòng thì sao?”
Hắc y nhân nhìn về phía Diệp Huyền: “Cái giá gì?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi rồi nói: “Muốn tới Cửu Duy không?”
Cửu Duy!
Hắc y nhân sững sờ.
Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta: “Ta nghiêm túc đấy!”
Hắc y nhân trầm giọng hỏi: “Ngươi thật sự là người của Cửu Duy?”
Diệp Huyền gật đầu: “Chuẩn rồi!”
Hắc y nhân im lặng một lúc rồi hỏi tiếp: “Làm thế nào ta mới có thể tin được ngươi?”
Diệp Huyền búng ngón tay, Vô Thượng Kiếm xuất hiện trước mặt hắc y nhân: “Đây là đồ ta mang từ Cửu Duy đến đấy, ngươi xem đi!”
Hắc y nhân hơi do dự rồi cầm lấy thanh kiếm, ngay sau đó, hắn ta chợt ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía Diệp Huyền: “Cái này…”
Diệp Huyền cười nói: “Chưa từng thấy thanh kiếm nào đặc biệt như vậy đúng không?”
Hắc y nhân trầm mặc.
Diệp Huyền tiếp tục nói: “Bây giờ ngươi đang là Quy Nhất cảnh đỉnh phong, có muốn đạt đến cấp bậc cao hơn nữa không? Ví dụ như Thần cảnh chẳng hạn?”
Hắc y nhân nhìn về phía hắn: “Thế lực phía sau ngươi mạnh như thế tại sao còn cần đến ta?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi rồi đáp: “Ta là vị diện chi tử của Cửu Duy xuống đây để rèn luyện, ừm, cũng giống như hoàng đế cải trang vi hành ở thế tục ấy, hiểu chưa?”
Hắc y nhân nhìn hắn: “Sao ta cứ cảm thấy ngươi trông giống lừa đảo thế nhỉ?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Ta là kiếm tu! Lại còn là kiếm tu tuyệt đỉnh đương thời đấy nhé! Ngươi cảm thấy một kiếm tu mạnh như thế sẽ nói dối hay sao?”
Hắc y nhân lại im lặng.
Diệp Huyền tiếp tục nói: “Ba năm, ngươi đi theo ta ba năm, sau ba năm, ta sẽ giúp ngươi đạt đến Thần cảnh, nếu không thể thì…”
Nói đến đây, hắn nhìn về phía hắc y nhân: “Các hạ họ gì ấy nhỉ?”
Hắc y nhân đáp: “Dương!”
Diệp Huyền vội vàng nói: “Nếu như không thể giúp ngươi đạt tới Thần cảnh thì ta sẽ theo họ ngươi!”
Hắc y nhân: “…”
Diệp Huyền cười nói: “Ta cũng không cưỡng cầu nha, nếu ngươi không muốn thì có thể tự rời đi.”
Hắc y nhân lắc đầu: “Đi theo ngươi quá nguy hiểm!”
Nói rồi hắn ta định rời đi.
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền lên tiếng: “Ngươi đã giết mười lăm người của Đạo Môn, bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!”
Hắc y nhân dừng bước chân.
Diệp Huyền lại nói: “Sắp tới ta định triệu hồi đại đạo chi linh, ngươi thật sự không muốn chứng kiến thời khắc đại đạo chi linh xuất hiện sao? Đi theo ta thì ngươi có thể nhận được chú giải của toàn bộ Đạo Kinh, bao gồm cả quyển thứ chín. Còn nếu là một mình ngươi, tin ta đi, ngươi sẽ không đọc hiểu được quyển Đạo Kinh thứ chín đâu.”
Hắc y nhân lại mở quyển trục kia ra thêm lần nữa, một lúc sau, hắn ta trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Diệp Huyền hơi nhếch khóe miệng lên.
Hắn biết, người này vẫn sẽ tới tìm mình thôi!
Bởi vì đối phương tuyệt đối không đọc hiểu được quyển Đạo Kinh đó đâu.
Nếu không phải có Niệm Niệm thì cho dù có là hắn với Diệp Tri Mệnh cũng không thể đọc hiểu được quyển Đạo Kinh thứ chín!