Chương 2645. Áp lực cực lớn
Chương 2645. Áp lực cực lớn
Nhìn thấy lão tổ của Huyền Ngoa Tông vội vã chạy tới, sắc mặt Đạo Lão Nhị trở nên hung dữ: "Giết! Nếu hôm nay diệt được Diệp Huyền thì các vị có thể tùy lấy bất cứ thứ gì trong Ngũ Duy vũ trụ và Bà Sa Thế Giới!"
Vừa nói, hắn ta vừa vội vàng xông lên.
Những cường giả Quy Nhất cảnh của Đạo Môn còn lại cũng xông lên!
Nhưng có một số cường giả Quy Nhất cảnh không thuộc về Đạo Môn lại có chút do dự… Có điều, cũng có một số người vội vã xông lên.
Phía dưới, tiên tổ của Tiêu tộc và Quy Đạo Viện nhìn nhau, tiên tổ của Tiêu tộc quay đầu nhìn Diệp Huyền: "Ngươi cảm thấy thế nào?"
Tiên tổ của Quy Đạo Viện cười nói: "Vừa rồi ta còn do dự, dù sao cũng là Đạo Môn, nhưng bây giờ xem ra… Đạo Môn này quá ngu ngốc! Giúp đỡ loại người này e là Quy Đạo Viện của ta sẽ không ổn. Cho nên chọn Diệp công tử này vậy!"
Nói xong, hắn ta lập tức lao ra ngoài.
Tiên tổ của Tiêu tộc cười nói: "Tại sao Đạo Môn lại chọn một kẻ ngốc như vậy làm chủ sự chứ? Chỉ số IQ này còn tệ hơn cả những con lợn ta nuôi năm đó!"
Nói xong, hắn ta cũng lập tức xông lên.
Bên kia, trong mây mù, nữ tử thần bí bên cạnh Niệm Niệm cười nói: "Tông chủ Huyền Ngoa Tông đã phát hiện ra chúng ta rồi! Có chút thú vị!"
Niệm Niệm liếm kẹo hồ lô, không lên tiếng.
Nữ tử thần bí nhìn nàng: "Ngươi muốn giết ta sao?"
Niệm Niệm gật đầu.
Bàn tay ngọc của nữ tử thần bí nhẹ nhàng vuốt ve lọn tóc bên tai, khóe miệng hơi nhếch lên: "Dưới tam kiếm, không ai có thể giết ta!"
Niệm Niệm liếm kẹo hồ lô: "Ngươi có thể đỡ được một kiếm của nữ tử váy trắng không?"
Nụ cười của nữ tử thần bí nhạt dần, một lát sau, nàng nhìn Niệm Niệm: "Nếu ngươi còn nói chuyện như thế, ta sẽ không nói với ngươi nữa!"
Lúc này, trận đại chiến đã nổ ra trên bầu trời Đạo Vực.
Tuy rằng về phương diện nhân số, phía bên Ngũ Duy vũ trụ nằm ở thế bất lợi tuyệt đối, nhưng sau khi có lão tổ của Huyền Ngoa Tông, lão tổ của Tiêu tộc và lão tổ của Quy Đạo Viện gia nhập thì tình hình đã lập tức khác hẳn!
Lão tổ của Huyền Ngoa Tông dùng sức của một cá nhân đã kéo chân được Đạo Lão Nhị và Đạo Lão Tứ, mà lão tổ của Tiêu tộc và lão tổ của Quy Đạo Viện cũng trực tiếp áp chế hơn hai trăm cường giả Quy Nhất cảnh, tuy rằng chỉ là một sợi phân hồn nhưng giữa mấy cường giả Quy Nhất cảnh này và bọn họ vẫn sự chênh lệch quá nhiều!
Chẳng qua, cùng với bọn họ ra tay, sợi phân hồn này của bọn họ cũng đang càng lúc càng hư ảo!
Bên dưới, đột nhiên Bạch Đế Tử nói: “Ra tay!”
Vừa dứt lời, toàn bộ cường giả Quy Nhất cảnh của Ngũ Duy vũ trụ đã lao vụt lên trời, mà ngay khi mấy cường giả của Ngũ Duy vũ trụ này ra tay, hai mươi hắc y nhân bất chợt lao vào trong đám cường giả Đạo Môn, ngay sau đó, những cái đầu máu me đầm đìa bắn vọt lên không trung.
Sát thủ!
Hai mươi người này chính là hai mươi sát thủ siêu cấp mà Diệp Huyền đã mượn được từ Huyền thành kia!
Hắn cũng không ra tay mà ánh mắt vẫn luôn bám theo bóng dáng của Đạo Lão Nhị kia.
Lúc này, Đạo Lão Nhị và Đạo Lão Tứ đang bị lão tổ của Huyền Ngoa Tông đè ra đánh!
Mà Đạo Lão Nhị cũng không dồn hết tinh lực lên người lão tổ của Huyền Ngoa Tông vì hắn ta vẫn luôn đề phòng Diệp Huyền!
Hắn ta cũng không quên một nhát kiếm ngày đó của Diệp Huyền đâu!
Một nhát kiếm đó đã suýt chút nữa thì miểu sát hắn ta!
Vì vậy, cho đến tận bây giờ, hắn ta vẫn đang phân tâm ra đề phòng Diệp Huyền để đảm bảo khi Diệp Huyền động tay thì hắn ta có thể phản ứng ngay lập tức!
Nhưng, Diệp Huyền cũng không hề ra tay mà cứ nhìn hắn ta như vậy, điều này đã tạo thành áp lực cực lớn đối với hắn ta!
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền cười bảo: “Lão Nhị, ta sắp ra tay đây!”
Sắp ra tay!
Đạo Lão Nhị đang đánh nhau với lão tổ của Huyền Ngoa Tông nghe vậy lập tức thay đổi sắc mặt, hắn ta liếc mắt nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền đang vừa cười vừa nhìn hắn ta.
Đạo Lão Nhị không dám quá mức phân tâm, hắn ta thu hồi tầm mắt vì thực lực của lão tổ Huyền Ngoa Tông vô cùng mạnh.
Trong nháy mắt Đạo Lão Nhị thu hồi tầm mắt đó, Diệp Huyền lại la lên: “Đạo Lão Nhị, ta thật sự ra tay này!”
Đạo Lão Nhị quay phắt đầu nhìn xuống Diệp Huyền ở bên dưới.
Diệp Huyền chớp mắt: “Đừng vội, ta sắp ra tay rồi đây!”
Đạo Lão Nhị gằn giọng nói: “Diệp Huyền!”
Diệp Huyền nhoẻn miệng cười: “Ngươi tới mà đánh ta đi!”
Đạo Lão Nhị đang định nói thì lúc này, một tàn ảnh đột nhiên phóng đến trước mặt hắn ta.
Con ngươi của Đạo Lão Nhị chợt co rút, hai cánh tay của hắn ta giơ lên chặn.
Ầm!
Đạo Lão Nhị trực tiếp bị đánh bay về sau mấy trăm trượng!
Mà trong nháy mắt này, đột nhiên Diệp Huyền biến mất ngay tại chỗ, cảm giác được một màn này, con ngươi của Đạo Lão Nhi co rút lại, tay phải vung lên, một lá chắn hình tròn màu đen chặn ngay trước mặt hắn ta, hắc sắc viên thuẫn này được hắn ta đặc biệt tạo ra để dành cho Diệp Huyền!
Thế nhưng hắn ta lại nhanh chóng nhận ra, mục tiêu của một kiếm này của đối phương cũng không phải hắn ta!
Mà là Đạo Lão Tứ!
Ngay khi phát hiện ra một điểm này, Đạo Lão Nhị quay phắt sang nhìn về phía Đạo Lão Tứ ở cách đó không xa, hai con mắt như muốn nứt ra: “Tiểu…”
Lời còn chưa kịp nói hết…
Phụt!
Một sợi kiếm quang đột nhiên đâm thủng mi gian của Đạo Lão Tứ!