Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 958 - Chương 2648. Ngươi Đoán Xem

Chương 2648. Ngươi đoán xem Chương 2648. Ngươi đoán xem

Tam cô nương hơi nhíu mày: “Thế thì đã sao à? Ngươi hỏi chính bản thân ngươi xem ngươi có thể chống lại được ách nạn chi nhân này không?”

Đạo Lão Nhị trầm mặc.

Tam cô nương lại ní: “Không nói ách nạn chi nhân này mà chỉ nói huyết mạch của hắn thôi, ngươi đã từng thấy huyết mạch chi lực nào lớn mạnh như thế chưa?”

Đạo Lão Nhị trầm mặc.

Tam cô nương nói tiếp: “Điều quan trọng nhất là người đứng sau tên này, ngươi cũng đã từng gặp bạch bào nữ tử kia rồi, vậy ta hỏi ngươi, khi bạch bào nữ tử đó đến Bà Sa Tông, Huyền Cơ Môn hoán tổ rồi kết quả thế nào hả?

Kết quả chính là Huyền Cơ Môn quy phục tên Diệp Huyền này. Mà ngươi thì lại bị một sợi phân hồn của lão tổ Huyền Ngoa Tông đả thương. Ngươi nói đi, ngươi có thể so được với nàng ta không?”

Đạo Lão Nhị im lặng, sắc mặt u ám đến đáng sợ.

Tam cô nương lắc đầu: “Lúc sư tôn còn, Đạo Môn chính là đại thế lực đứng đầu trong thiên hạ, nhưng sư tôn cũng thường nói, người còn có người giỏi hơn, núi còn có núi cao hơn, không có ai là vô địch chân chính hết, cũng không có mạnh nhất mà chỉ có mạnh hơn! Lời mà hắn ta nói, nhị sư huynh không nhớ một chút nào hay sao?”

Đạo Lão Nhị nói với giọng dữ tợn: “Trên đời này không có khả năng có một thế lực còn lớn mạnh hơn Đạo Môn ta!”

Tam cô nương thấp giọng thở dài: “Sở dĩ Đạo Môn lớn mạnh không phải bởi vì sư huynh muội chúng ta mà là vì sư tôn! Nhưng bây giờ sư tôn đã không còn nữa! Ngươi có hiểu không?”

Đạo Lão Nhị có hơi điên cuồng, hắn ta tức giận chỉ vào Diệp Huyền: “Ngươi đã là cường giả Thần cảnh đỉnh phong chân chính rồi, chỉ cần ngươi ra tay thì hôm nay tên Diệp Huyền đó nhất định sẽ phải chết! Nhưng tại sao ngươi lại không ra tay?”

Tam cô nương nhìn hắn ta, một lúc sau nàng lại lắc đầu: “Ta đã cho ngươi một cơ hội nhưng ngươi lại không biết quý trọng!”

Vừa dứt lời, nàng xòe lòng bàn tay ra, một cây thước cổ màu đen đột nhiên hiện ra trong tay nàng.

Đạo Môn Xích!

Trông thấy vật này, sắc mặt của mấy cường giả Đạo Môn có mặt ở đó lập tức thay đổi!

Đây chính là thánh vật chỉ đứng sau Đạo Kinh tại Đạo Môn, là thứ mà lão tổ Đạo Môn dùng để dạy dỗ đệ tử năm ấy, trong này có đạo tắc mà lão tổ Đạo Môn đích thân hạ, chuyên trị đệ tử Đạo Môn!

Đạo Lão Nhị cũng thay đổi sắc mặt, vội vàng lùi lại vài bước, năm ấy hắn ta cũng đã không ít lần bị Đạo Môn Xích này đánh, đến bây giờ đã có bóng ma rồi!

Đột nhiên tam cô nương vung tay phải, một đạo xích ảnh bay ra.

Ầm!

Đạo Lão Nhị bị đạo xích ảnh kia đánh trúng trực tiếp da tróc thịt bong, máu tươi phun ra!

Đạo Thể vô địch trở nên mỏng tang như tờ giấy khi ở trước mặt Đạo Môn Xích!

Không chỉ như thế mà một luồng sức mạnh thần bí còn trực tiếp trói Đạo Lão Nhị lại, khiến hắn ta không có cách nào nhúc nhích được!

Thấy một màn này, mí mắt Diệp Huyền giật một cái, phải biết rằng hắn cũng có Đạo Thể! Mà cái thứ này hình như rất khắc chế Đạo Thể!

Đạo Lão Nhị nhìn chằm chằm vào tam cô nương: “Lão tam, ngươi muốn làm gì?”

Tam cô nương quay đầu nhìn một cường giả Đạo Môn ở bên cạnh: “Dẫn hắn ta tới Đạo Ngục và nhốt hồn của hắn ta, khóa thân của hắn ta, trong vòng trăm năm, không được ra khỏi Đạo Ngục.”

Trăm năm!

Lão giả kia sững sờ.

Sắc mặt Đạo Lão Nhị trở nên dữ tợn: “Lão tam, ngươi dám! Ngươi dám!”

Tam cô nương nhìn lão giả kia: “Muốn ta nhắc lại lần hai sao?”

Lão giả kia hơi do dự sau đó đi về phía Đạo Lão Nhị!

Đạo Lão Nhị nhìn tam cô nương rồi gào lên như một con dã thú: “Lão tam, rốt cuộc ngươi đang sợ cái gì hả? Với thực lực của ngươi, trong thiên địa này còn có ai có thể khống chế được ngươi nữa? Chỉ cần ngươi ra tay là có thể lập tức giết chết tên Diệp Huyền kia, xóa bỏ một đại họa cho Đạo Môn ta!”

Nghe vậy, lão giả đang đi về phía Đạo Lão Nhị kia dừng lại.

Tam cô nương lắc đầu: “Ngươi bình tĩnh lại trước đã.”

Đạo Lão Nhị gằn giọng nói: “Lão tam, ngươi đối xử với đồng môn như thế mà không thấy có lỗi với sư tôn sao? Đạo Lão Nhị ta…”

Lúc này, đột nhiên tam cô nương vung thước lên, một đạo xích ảnh trực tiếp đánh vào người Đạo Lão Nhị.

Ầm!

Đạo Thể của Đạo Lão Nhị lập tức vỡ vụn!

Hắn ta ngơ ngác!

Mấy cường giả Đạo Môn có mặt ở đó cũng ngẩn người!

Lần này ra tay cũng hơi tàn nhẫn rồi đấy!

Tu luyện Đạo Thể cũng không phải chỉ trong một sớm một chiều là có thể thành công! Rồi cứ bị hủy luôn như vậy?

Tam cô nương nhìn về phía lão giả kia: “Dẫn hắn ta đi!”

Lão giả không dám chần chừ thêm một chút nào nữa mà trực tiếp dẫn linh hồn của Đạo Lão Nhị rời đi, mà ngay lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên lóe lên trong sân!

Một kiếm này chém thẳng về phía Đạo Lão Nhị!

Chính Diệp Huyền đã ra tay!

Mà hắn lại dùng đến Trấn Hồn Kiếm!

Nhưng khi Trấn Hồn Kiếm chỉ còn cách Đạo Lão Nhị khoảng mười mấy trượng lại bị hai ngón tay kẹp lại!

Chính tam cô nương đã ra tay!

Ngón tay ngọc ngà của nàng búng nhẹ một cái, Trấn Hồn Kiếm bay thẳng về trước mặt Diệp Huyền!

Tam cô nương nhìn hắn: “Diệp công tử, người của Đạo Môn ta thì Đạo Môn ta sẽ tự xử lý, không làm phiền đến ngươi!”

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn lên tầng mây ở phía chân trời: “Hai vị, trò chơi này Đạo Môn ta không chơi nữa, chúng ta rút lui, vẫn hy vọng hai vị giơ cao đánh khẽ.”

Nói xong, nàng dẫn đám cường giả Đạo Môn quay người rời đi!

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía tầng mây, người ở trên đó là ai mới được chứ?

Trên đám mây, nữ tử thần bí bên cạnh Niệm Niệm cười nói: “Xem ra Đạo Môn cũng không hoàn toàn vô dụng!”

Niệm Niệm liếm kẹo hồ lô: “Vẫn còn hy vọng sao?”

Nữ tử thần bí cười đáp: “Đương nhiên rồi!”

Niệm Niệm nhẹ giọng nói: “Ngược lại ta cũng rất mong chờ đấy! Nói đi, mục đích của ngươi chính là khiến Đạo Môn và Diệp Huyền trở mặt, đúng không?”

Nữ tử thần bí cười đáp: “Ngươi đoán xem!”
Bình Luận (0)
Comment