Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 962 - Chương 2652. Bộ Luật Mới

Chương 2652. Bộ luật mới Chương 2652. Bộ luật mới

Chương 2652: Bộ luật mới

Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Chỗ đan dược đó đều dùng cho những người ưu tú nhất của chúng ta, còn về Tạo Hóa Thần Tinh, chúng có quá nhiều công dụng! Trong đó có một tỷ Tạo Hóa Thần Tinh, ta dùng để hỗ trợ thế giới bên dưới!”

Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Thế giới bên dưới?”

Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Là một vài thế giới cấp thấp! Thế giới đó cực kỳ lạc hậu, sau đó ta lấy danh nghĩa của ngươi lập một vài học viện võ đạo ở thế giới lạc hậu đó, đặt tên học viện là Ngũ Duy học viện, ngươi là viện trưởng. Bất cứ ai đáp ứng yêu cầu nhất định sẽ được tu luyện miễn phí tại học viện võ đạo…

Ước tính sơ bộ, hiện giờ chúng ta đã lập được hơn một triệu Ngũ Duy học viện, và đang không ngừng mở rộng… Cái này tốn rất nhiều tiền, nhưng có nghĩa lắm!”

Diệp Huyền nói: “Nói tiếp đi!”

Bạch Đế Tử gật đầu: “Sở dĩ Ngũ Duy vũ trụ lạc hậu hơn các thế giới khác là do hai nguyên nhân, đầu tiên là giới hạn trên, như thế nào là giới hạn trên?

Đó là nền văn minh võ đạo Ngũ Duy vũ trụ của chúng ta! Trước khi có Đạo Kinh, ngoài Ngũ Duy Thiên Đạo thì giới hạn nhất định của võ đạo tại Ngũ Duy vũ trụ cũng chỉ có Độn Nhất mà thôi, hơn nữa còn là Độn Nhất giả.

Nhưng giờ khác rồi, chúng ta có Đạo Kinh, ngoài ra còn có sự gia nhập của Bà Sa Thế Giới, giới hạn của chúng ta hiện tại chẳng kém gì Đạo Môn!

Nhưng giới hạn dưới thì sao?

Một vài thế giới bên dưới Ngũ Duy vũ trụ quá lạc hậu! Có vài thế giới còn đang ở thời nguyên thủy nữa… Suy nghĩ của ta rất đơn giản, thành lập Ngũ Duy học viện ở các nơi, cho thế giới lạc hậu đó cơ hội học tập võ đạo, cũng cho họ cơ hội thay đổi vận mệnh! Khi ngày càng có nhiều người xuất sắc, chúng ta sẽ dễ dàng thay đổi toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ hơn!”

Nói đến đây, hắn ta dừng một chút, rồi nói tiếp: “Đương nhiên ta cũng có ý đồ riêng! Ta lấy danh nghĩa của ngươi thành lập Ngũ Duy học viện, tức là những người xuất thân từ học viện của chúng ta đều là học trò của ngươi, họ kính ngươi như thần, càng nhiều học trò thì tín ngưỡng chi lực của ngươi càng mạnh! Cả hai bên đều có lợi cả!

Quan trọng nhất là chúng ta sẽ khai thác được nhiều nhân tài hơn, có một số người, không phải do họ không có bản lĩnh, cũng không phải không nỗ lực mà chỉ là họ không có cơ hội, không có nền tảng, nếu ta cho họ cơ hội, gây dựng nền tảng cho họ thì họ sẽ không thua kém bất kỳ ai hết.”

Diệp Huyền trầm tư.

Bạch Đế Tử do dự một lát, rồi nói: “Việc này là ta tự chủ trương, ta…”

Diệp Huyền cười nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi! Ngươi làm tốt lắm! Không thể không nói, xét về đại cục, trong số chúng ta không ai bằng ngươi hết! Còn chuyện tiền nong thì ta sẽ nghĩ cách!”

Bạch Đế Tử gật đầu: “Ngươi nói vậy là ta yên tâm rồi! Còn một chuyện nữa, ta đã thu thập các điển tàng võ học của các đại tông môn như Đạo Đình và Bà Sa Thế Giới, ta đã cho người biên soạn lại chỗ điển tàng võ học và các phép thần thông đó rồi, nó sẽ được lưu giữ tại các học viện, bất cứ ai thỏa mãn yêu cầu đều có thể tu luyện.

Tuy nhiên, Đạo Kinh võ học và Đạo Kinh tâm pháp tạm thời chỉ có thể đặt ở Ngũ Duy học viện của ta thôi. Ngũ Duy học viện ở Đạo thành là tổng viện, nơi này là thánh địa trong lòng các học trò theo học tại Ngũ Duy học viện, tất cả mọi người đều phải nỗ lực tu luyện mới có thể tới đây! Bởi chỉ có đến đây mới được học Đạo kinh võ học và Đạo kinh tâm pháp trong truyền thuyết! Quan trọng nhất là, chỉ có tới đây mới gặp được viện trưởng thần bí!”

Diệp Huyền: “…”

Bạch Đế Tử cười nhẹ: “Muốn đến đây là cực kỳ khó! Có thể nói, trong trăm vạn người, chỉ có một người có thể tới nơi này, bởi mỗi năm chúng ta chỉ tuyển ba mươi người! Chờ tới khi tổng viện bắt đầu tuyển người, ngươi phải tự mình đến xem, chắc chắn ngươi sẽ phải bất ngờ! Bởi người tới được tổng viện chắc chắn sẽ là một tên quái vật! Là một quái vật chân chính!”

Diệp Huyền cười nói: “Ta rất mong chờ!”

Nói xong, hắn do dự đôi chút, đoạn bảo: “Ngươi làm việc gì cũng ổn, tuy nhiên, xét về mặt văn hóa thì…”

Bạch Đế Tử cười đáp: “Ngươi yên tâm, các học viện đều là văn võ song tu cả! Tu văn là tu tâm, cũng quan trọng như tu võ!”

Diệp Huyền gật đầu: “Ngươi suy xét chu đáo quá!”

Nói xong, hắn nhìn Niệm Niệm ở bên cạnh: “Ngũ Duy vũ trụ được như bây giờ, không thể không kể tới công của Niệm Niệm, những gì nàng ấy cống hiến cho Ngũ Duy vũ trụ, hẳn ai trong Ngũ Duy vũ trụ cũng biết.”

Bạch Đế Tử liếc Niệm Niệm, gật đầu: “Ta biết rồi, trong lớp văn hóa, có bài viết về tiểu sử, chỉ có nhân tài cống hiến to lớn cho Ngũ Duy vũ trụ mới được đưa vào phần này, trước mắt chỉ có hai người, một người là Niệm Niệm cô nương, người còn lại là ngươi.

Niệm Niệm cô nương xếp vị trí thứ nhất, ngươi thứ hai! Ngoài ra, chúng ta còn lập các viện tưởng niệm Niệm Niệm cô nương ở các thế giới khác nữa, bên trong ghi chép chi tiết những đóng góp của Niệm Niệm cô nương cho Ngũ Duy vũ trụ.”

Diệp Huyền nhìn Bạch Đế Tử, cười nói: “Ngươi nghĩ chu toàn quá!”

Bạch Đế Tử khẽ nói: “Dù là Niệm Niệm cô nương hay ngươi, những gì các người làm cho Ngũ Duy vũ trụ, dù không được thế nhân ca tụng thì cũng không thể bị lãng quên!”

Thật ra với Diệp Huyền hay Niệm Niệm, Ngũ Duy vũ trụ đều là một sự trói buộc!

Chỉ cần Mộ Niệm Niệm từ bỏ Ngũ Duy vũ trụ, ngoài tam kiếm ra thì nàng gần như là bất khả chiến bại, đối với Niệm Niệm mà nói, nàng sẽ mạnh hơn nếu không có Ngũ Duy vũ trụ!

Hình như Bạch Đế Tử nhớ đến điều gì đó, hắn ta lại nói: “Còn một chuyện nữa, chúng ta đã xây dựng một bộ luật, chỉ chờ ngươi gật đầu là có thể thi hành với Ngũ Duy vũ trụ.”

Nói xong, hắn ta đưa một quyển thư tịch rất dày cho Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhận lấy xem lướt qua, một lát sau, hắn nhìn Bạch Đế Tử: “Bộ luật này chỉ áp dụng cho người tầng dưới cùng hay tất cả mọi người?”
Bình Luận (0)
Comment