Chương 2656. Cứ thế uống à
Chương 2656. Cứ thế uống à
Chương 2656: Cứ thế uống à
Ở một bên khác, tại Cực Võ Giới.
Trên một đỉnh núi nào đó, Võ Lê đột nhiên mở mắt. Ở phía trước cách hắn ta không xa có một nữ tử đang đứng.
Là nữ tử thần bí của Thánh Địa!
Võ Lê nhìn nữ tử thần bí: “Ngươi muốn ta giết Diệp Huyền!”
Nữ tử thần bí lắc đầu, nàng mỉm cười: “Không! Ngươi không giết được hắn đâu!”
Võ Lê nhíu mày: “Người phía sau hắn?”
Nữ tử thần bí gật đầu, nàng mỉm cười: “Nhìn thấy nữ tử đứng cùng ta hôm đó không?”
Võ Lê trầm mặc.
Nữ tử thần bí nói: “Đó chính là Ngũ Duy Thiên Đạo!”
Võ Lê nói: “Ta biết!”
Nữ tử thần bí cười nói: “Sở dĩ ngươi đồng ý một năm với Diệp Huyền chủ yếu là bởi nàng ta, bởi vì ngươi biết có nàng ta thì ngươi sẽ không thể giết Diệp Huyền, đúng chứ?”
Võ Lê nhìn nữ tử thần bí: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Nữ tử thần bí khẽ mỉm cười: “Ngươi cho rằng một năm sau mình nắm chắc được mấy phần đây?”
Võ Lê trầm mặc.
Nắm chắc được mấy phần?
Thực ra hắn ta không hề nắm chắc!
Hiện giờ cảnh giới của hắn ta hơn Diệp Huyền, thế nhưng sức chiến đấu của Diệp Huyền không hề yếu. Hơn nữa tốc độ tiến bộ của hắn thực sự quá nhanh!
Một năm sau hắn ta có nắm chắc giết được Diệp Huyền không?
Đúng lúc ấy, nữ tử thần bí đột nhiên bật cười: “Muốn biết trên Đạo Thần cảnh là cảnh giới gì không?”
Đôi đồng tử của Võ Lê co lại, hắn ta nhìn nữ tử thần bí: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Nữ tử thần bí khẽ mỉm cười: “Câu hỏi này ta không thể trả lời ngươi!”
Võ Lê trầm giọng nói: “Các hạ, với thực lực của ngươi, nếu ngươi muốn giết Diệp Huyền có lẽ cũng không phải chuyện gì khó! Tại sao ngươi lại phải để ta giết?”
Nữ tử thần bí lắc đầu: “Vẫn không thể!”
Võ Lê nhíu mày: “Tại sao?”
Nữ tử thần bí mỉm cười: “Bởi vì nữ nhân kia ở gần nơi này, ta cần nàng ta phải tăng tốc độ hơn một chút nữa. Hay nói một cách khác, ta cần ách nạn chi nhân trên người hắn nhanh hơn một chút nữa… Bởi lẽ hiện giờ có quá nhiều người giúp hắn, ách nạn chi nhân của hắn đang diễn biến hơi chậm lại.”
Võ Lê nhìn chằm chằm vào nàng: “Ngươi không dám giết hắn một cách quang minh chính đại!”
Nữ tử thần bí mỉm cười: “Đây không phải là chuyện mà ngươi cần phải quan tâm! Lần này tới tìm ngươi là muốn hỏi ngươi một chuyện, ngươi có đồng ý bỏ qua cho Na Già Lâu của Na Già Long Chúng không? Nếu như ngươi bằng lòng buông bỏ hận thù thì ta sẽ không tới tìm ngươi nữa! Nếu như ngươi không đồng ý thì chúng ta có thể hợp tác.”
Võ Lê trầm mặc.
Nữ tử thần bí khẽ mỉm cười: “Xem ra ngươi không muốn buông bỏ thù hận rồi!”
Nói đoạn, nàng búng ngón tay, một cuốn cổ tịch xuất hiện trước mặt Võ Lê: “Cuốn cổ tịch này có thể giúp ngươi tiến bộ!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Võ Lê đứng tại chỗ trầm mặc. Một lúc sau, hắn ta mở cuốn cổ tịch ra. Dần dần, vẻ mặt hắn ta trở nên nghiêm nghị. Cuối cùng, vẻ nghiêm nghị trong đôi mắt hắn ta đã biến thành hưng phấn…
…
Trên bầu trời, nữ tử thần bí bước về phía xa xa, phía sau nàng là Thánh Chủ.
Thánh Chủ do dự một lát rồi nói: “Chủ nhân, ngươi muốn rèn luyện Võ Lê để hắn ta đối phó với Diệp Huyền sao?”
Nữ tử thần bí lắc đầu cười: “Ta không xem trọng hắn ta mà xem trọng Cực Võ Giới kìa!”
Cực Võ Giới!
Thánh Chủ trầm mặc.
Kể cả Thánh Chủ cũng không biết nhiều về Cực Võ Giới!
Hắn ta chỉ biế Cực Võ Giới đã từng xuất hiện sáu vị Võ Đế!
Năm xưa sau khi lão tổ Đạo Môn biến mất, Cực Võ Giới lập thức trở thành thế lực đứng đầu. Thế nhưng về tình hình nội bộ của Cực Võ Giới thì hắn ta chẳng biết gì cả!
Cực Võ Giới không mở cửa với bên ngoài, người ngoài không thể vào nơi này. Nơi này thực ra vô cùng thần bí!
Nữ tử thần bí quay đầu liếc nhìn về phía Cực Võ Giới, nàng mỉm cười: “Nơi này không đơn giản đâu!”
Nói đoạn, nàng bèn thu hồi tầm mắt: “Đi thôi, đi gặp mấy người kia!”
Nói đoạn, nàng bèn bước về phía xa xa.
Không lâu sau hai người đã biến mất.
…
Đạo Môn.
Diệp Huyền và tam cô nương tới đáy vực. Không thể không nói, hắn phải kinh ngạc trước vực thẳm này!
Nói một cách chính xác hơn là kinh ngạc về Tổ Long!
Vực thẳm sâu không thấy đáy, mà sau khi bọn họ đi xuống khoảng năm vạn trượng vẫn không hề thấy đáy. Rốt cuộc con Tổ Long này dài đến mức nào, hiện giờ Diệp Huyền cũng không biết, bởi lẽ nhìn từ vị trí hắn đứng thì vực thẳm này ít nhất vẫn còn khoảng vài trăm trượng nữa.
Đúng lúc đó, tam cô nương đột nhiên dừng lại. Nàng nhìn về phía con Tổ Long, khẽ hành lễ: “Đắc tội rồi!”
Nói đoạn, nàng khẽ phất tay, nơi không có vảy của con Tổ Long bèn bị rạch ra, máu tươi bắn lên.
Tam cô nương phất tay phải, máu tươi nhanh chóng trôi vào hồ lô màu trắng trên tay nàng.
Tổ Long chi huyết!
Diệp Huyền nhìn hồ lô mà thấy hơi hưng phấn.
Hắn có thể cảm nhận được sự lớn mạnh trong Tổ Long chi huyết. Có thể nói, con Ứng Long ở Huyền thành khó mà bì được với con này.
Lúc này, tam cô nương đột nhiên thu hồ lô lại rồi đưa cho hắn: “Bắt đầu đi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi hỏi: “Chỗ này đủ không?”
Tam cô nương mỉm cười: “Nếu như không đủ thì lấy thêm là được! Dù sao cũng tiện mà!”
Diệp Huyền gật đầu, sau đó hắn nhận lấy hồ lô. Hắn mở hồ lô ra, một luồng nhiệt nóng rực ập tới!
Tổ Long chi huyết này đỏ cứ như nham thạch vậy!
Diệp Huyền nhìn tam cô nương: “Cứ thế uống à?”
Tam cô nương gật đầu: “Uống đi!”