Chương 2655. Từ từ ta sẽ nói
Chương 2655. Từ từ ta sẽ nói
Chương 2655: Từ từ ta sẽ nói
Tam cô nương khẽ mỉm cười: “Nếu như ngươi làm vậy thật thì ta mừng còn chẳng kịp nữa là.”
Diệp Huyền có hơi tò mò: “Tại sao?”
Tam cô nương nhìn hắn: “Nếu ngươi thật sự được đại đạo chi linh chấp nhận thì chứng tỏ rằng mình là người được sư tôn chỉ định. Ngươi cũng sẽ là một phần trong Đạo Môn chúng ta. Có thêm một thiên tài như ngươi, đương nhiên là ta phải vui mừng rồi. Còn về Đạo Môn chi chủ… nói một câu khó nghe, vị trí đó thì có tác dụng gì chứ? Nhị sư huynh tốn biết bao tâm cơ để giành lấy vị trí đó, còn chỉ cần ta muốn thì lúc nào ta cũng có thể đoạt được!”
Nói đoạn, nàng lắc đầu: “Nhị sư huynh không hiểu một đạo lí, đó là thực lực mới là vương đạo. Địa vị gì đó toàn ảo cả thôi.”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Nếu như ta thực sự được đại đạo chi linh công nhận thì ngươi đồng ý cho ta làm Đạo Môn chi chủ sao?”
Tam cô nương gật đầu: “Đồng ý.”
Diệp Huyền nói: “Không được đại đạo chi linh công nhận thì sao?”
Tam cô nương mỉm cười: “Không đồng ý.”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao?”
Tam cô nương khẽ mỉm cười: “Được đại đạo chi linh công nhận tức là ngươi được sư tôn công nhận. Nếu đã được sư tôn công nhận thì đương nhiên Đạo Môn phải có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, phải đồng sinh cộng tử với ngươi rồi! Thế nhưng nếu ngươi không được đại đạo chi linh công nhận thì tức là ngươi cũng không được sư tôn công nhận… Trong trường hợp này đương nhiên là ta sẽ không thể dùng cả tương lai của Đạo Môn để giúp đỡ ngươi. Hơn nữa ngươi cũng không thể chủ động gia nhập Đạo Môn, đúng chứ?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta hiểu rồi! Ý của lão tổ Đạo Môn mới là quan trọng nhất!”
Tam cô nương gật đầu: “Như nhị sư huynh ấy, mặc dù ta cũng muốn giết hắn ta lắm, thế nhưng dẫu sao thì hắn ta cũng là đệ tử của sư phụ, không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt Phật, làm gì cũng không nên quá tuyệt tình. Có điều, Diệp công tử có thể yên tâm, từ nay trở về sau hắn ta sẽ không xuất hiện trước mặt Diệp công tử nữa. Về chuyện này thì ta có thể bảo đảm.”
Diệp Huyền nhìn xuống con Tổ Long, hắn trầm mặc.
Thực ra hắn rất rõ rằng tam cô nương đã hạ mình đến như vậy không phải bởi Diệp Huyền hắn mà là bởi nàng kiêng dè người phía sau hắn, ngoài ra đối phương cũng không muốn bị người khác lợi dụng nữa!
Tam cô nương nhìn xuống phía dưới, nàng cũng trầm mặc.
Nàng muốn hoá giải ân oán giữa Ngũ Duy vũ trụ và Đạo Môn, bởi lẽ Đạo Môn không có lí do gì phải liều mạng với Diệp Huyền cả. Hơn nữa Diệp Huyền có thể thu thập đủ chín quyển Đạo Kinh, chuyện này cũng không hề bình thường đâu. Theo như nàng thấy thì Diệp Huyền rất có khả năng là người mà sư tôn của nàng chọn!
Có điều nàng không dám chắc chắn, bởi vì đại đạo chi linh chạy mất rồi!
Đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng nhiên mỉm cười: “Tam cô nương, chúng ta nói về Mệnh Quyền đi!”
Tam cô nương liếc nhìn hắn, nàng mỉm cười: “Trước tiên hãy nói về Đạo Thể đã! Diệp công tử tu luyện Đạo Thể quả thực không tồi, có điều cảnh giới vẫn hơi thấp. Đối với Diệp công tử mà nói thì Đạo Thể ở Thành Đạo cảnh có lẽ có hơi không đủ dùng rồi!”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn xuống phía dưới: “Huyết mạch của Diệp công tử rất bá đạo, đủ để hấp thụ máu của con Tổ Long này. Ngươi muốn tiến bộ cũng không phải vấn đề gì lớn! Với cả vảy của con Tổ Long này rất cứng, ta có thể tặng Diệp công tử vài cái để ngươi chế thành bảo giáp. Như vậy thì trừ một vài cường giả thần bí ra, người bình thường mà muốn giết Diệp công tử e là chuyện không thể!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Cường giả thần bí?”
Tam cô nương gật đầu: “Ví dụ… cường giả như bạch bào nữ tử phía sau Diệp công tử ấy!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tại sao không đổi sang người khác làm ví dụ?”
Tam cô nương khẽ mỉm cười: “Hết cách thôi, thực lực yếu nên không đắc tội được người khác, mong Diệp công tử lượng thứ!”
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nhìn xuống phía dưới.
Hai mắt hắn hơi híp lại, rốt cuộc là ai mà lại khiến tam cô nương phải kiêng dè đến vậy?
Là ai muốn gây khó dễ cho hắn đây?
Lúc này, Tam cô nương bỗng nhiên nói: “Diệp công tử, chúng ta xuống dưới đi!”
Diệp Huyền thu hồi tâm tư: “Được!”
Rất nhanh sau đó, hai người đã xuống vực thẳm.
…
Ở một tinh không nào đó, một tiểu nữ hài chầm chậm bước đi. Tay trái của tiểu nữ hài này có cầm một xiên kẹo hồ lô, tay phải thì cầm một con cá nướng.
Tiểu nữ hài này chính là Niệm Niệm!
Không biết đi được bao lâu, tinh không trước mặt Niệm Niệm bỗng nhiên rung chuyển. Một giọng nói truyền tới: “Tam Duy vũ trụ không chào đón cường giả từ bên ngoài đến, lập tức rời đi cho!”
Niệm Niệm nhìn không gian kia: “Diệp Huyền!”
Bầu không khí trầm lặng trong giây lát rồi không gian kia bỗng nhiên nứt ra. Ngay sau đó, một nữ tử bước ra từ đó.
Nữ tử này mặc bạch bào, tay cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích, vẻ mặt lạnh lùng…
Trông thấy nữ tử này, ánh mắt Niệm Niệm thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.
Nữ nhân này mạnh quá!
Đây chính là cảm nhận đầu tiên của nàng!
Nữ tử nhìn Niệm Niệm: “Diệp Huyền?”
Niệm Niệm gật đầu.
Nữ tử hỏi: “Ngươi là ai?”
Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Thứ lỗi cho ta, ta sẽ từ từ nói!”