Chương 2658. Không hề lương thiện gì
Chương 2658. Không hề lương thiện gì
Chương 2658: Không hề lương thiện gì
Gặp nguy hiểm!
Nghe bạch y nữ tử nói vậy, Niệm Niệm bèn phun kẹo hồ lô trong miệng ra, đoạn nói: “Ta đã bị ách nạn chi nhân nhắm tới rồi nên không thể ra tay, nếu như ra tay thì lại đúng ý của nữ nhân kia quá, thế nên…”
Nói đến đây, nàng lại nhìn bạch y nữ tử: “Ta tới tìm các ngươi!”
Bạch y nữ tử trầm mặc.
Niệm Niệm hỏi: “Không tiện ra tay sao?”
Bạch y nữ tử gật đầu: “Không được tiện cho lắm! Có điều, nếu đã là nàng ta thì thể nào ta cũng phải đi một chuyến!”
Niệm Niệm gật đầu: “Đa tạ nhé!”
Nói đoạn, nàng bèn liếc nhìn Tam Duy vũ trụ phía dưới: “Nơi này không cho người khác tới hả?”
Bạch y nữ tử gật đầu: “Nhất là những người mạnh như ngươi!”
Niệm Niệm mỉm cười, nàng hỏi: “Tại sao?”
Bạch y nữ tử nói: “Bảo vệ vũ trụ này!”
Bảo vệ!
Niệm Niệm gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Bạch y nữ tử nhìn nàng: “Ngươi cứ về trước đi, khi nào cần xuất hiện thì ta sẽ xuất hiện!”
Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Được!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Nữ tử đứng tại chỗ trầm mặc. Một lát sau nàng lắc đầu: “Nghiệt duyên!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Niệm Niệm không trở về Ngũ Duy vũ trụ mà tới U Minh Điện ở Tứ Duy vũ trụ.
Bên trong điện yên ắng vô cùng.
Niệm Niệm vừa mới bước vào đại điện thì đã có một giọng nói vang lên: “Hắn lại gây ra hoạ gì rồi hả?”
Niệm Niệm mỉm cười: “Coi như là vậy!”
Giọng nói kia tiếp tục: “Ngươi không thể giải quyết?”
Niệm Niệm lắc đầu: “Ta bị ách nạn chi nhân nhắm đến, một khi ta ra tay thì sẽ phải trả một cái giá rất lớn.”
Giọng nói kia khẽ bảo: “Có lẽ ngươi nên để hắn tự đi con đường của mình!”
Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Ta cũng muốn vậy! Thế nhưng có một nữ tử thần bí xuất hiện. Nữ nhân này không phải người mà hiện giờ hắn có thể đối phó được.”
Giọng nói kia tiếp tục: “Nữ nhân đó như thế nào?”
Niệm Niệm bắt đầu miêu tả.
Một lát sau, giọng nói kia khẽ bảo: “Hoá ra là nàng ta…”
Niệm Niệm mỉm cười, nàng nói: “Xem ra các ngươi đều biết nàng ta!”
Giọng nói kia đáp: “Biết chứ, hơn nữa ngày xưa còn thân cơ!”
Niệm Niệm chớp mắt: “Nàng ta và Diệp Huyền cũng rất thân thiết như lời nàng ta nói sao?”
Giọng nói kia đáp: “Rất thân, cực thân.”
Niệm Niệm nhíu mày: “Thế tại sao nàng ta phải làm như vậy?”
Giọng nói kia trầm lại: “Chuyện này phức tạp lắm.”
Niệm Niệm mỉm cười: “Hoá ra là người quen cũ của các ngươi, thế thì phải làm thế nào?”
Giọng nói kia trầm mặc.
Niệm Niệm liếm kẹo hồ lô, đoạn nói: “Hiện giờ nàng ta muốn lợi dụng ách nạn chi nhân để giết hắn, nhưng ta biết chắc chắn nàng ta đã có một kế hoạch chi tiết. Kế hoạch này mà thành công thì hắn thật sự sẽ gặp nguy hiểm về tính mạng!”
Giọng nói kia đáp: “Về phương diện thực lực thì trừ tam kiếm ra, không một ai có thể giết nàng ta. Về trí thông minh thì cũng chỉ có Thược Dược là có thể bì với nàng ta… Hay là ngươi đi tìm Đinh cô nương xem sao? Có lẽ nàng ta sẽ có cách. Còn về chúng ta, thực không dám giấu, hiện giờ chúng ta cũng gặp một vài vấn đề, khó mà phân thân.”
Niệm Niệm đột nhiên mỉm cười: “Không cần đâu! Nếu các ngươi đã thấy khó xử thì cứ để ta!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Giọng nói kia đáp: “Cô nương, hãy cẩn thận người này. Nếu hiện giờ nàng ta mới ra tay nhắm vào Diệp Huyền thì chắc chắn là có nguyên nhân. Hơn nữa một khi nàng ta ra tay thì chắc chắn đã có một kế hoạch hoàn hảo!”
Niệm Niệm gật đầu: “Ta biết!”
Giọng nói kia lại vang lên: “Đừng để Thiên Mệnh nhúng tay vào chuyện này!”
Niệm Niệm thấy hơi tò mò: “Tại sao?”
Giọng nói kia trầm mặc một hồi rồi nói: “Nếu để Thiên Mệnh nhúng tay vào chuyện này thì sẽ khiến chuyện này càng thêm phức tạp, cũng có thể dẫn đến tranh chấp nội bộ. Bởi lẽ ngoài ca ca nàng ta ra, Thiên Mệnh chẳng quen ai cả, ai thì nàng ta cũng dám giết…
Năm xưa nếu không có thanh sam nam tử thì thậm chí nàng ta còn giết cả mẹ ruột của Diệp Huyền! Đến cả chúng ta, nàng ta cũng giết… Nàng ta không nói đạo lí đâu, một khi chọc vào nàng ta thì chẳng khác gì tai hoạ với cả thế giới này! Mà nếu nàng ta lại diệt thế lần nữa… thì chúng ta sẽ không thể giải quyết ách nạn chi nhân trên người Diệp Huyền được nữa!”
Niệm Niệm khẽ nói: “Ách nạn chi nhân trên người Diệp Huyền là do nữ tử váy trắng và phụ thân của hắn tạo nên sao?”
Giọng nói kia đáp: “Một nửa nguyên nhân là do bọn họ, hai người họ không dính nhân quả, thế nhưng điều này không có nghĩa là người thân của họ cũng có thể như vậy. Có thể nói, hiện giờ Diệp Huyền đang phải chịu trách nhiệm cho bọn họ. Cũng bởi vậy nên Thiên Mệnh mới không dám tạo sát nghiệt nhiều nữa, bằng không trước khi nàng ta rời đi e là đã giết hết sạch những người có thể uy hiếp đến hắn rồi!”
Nói đoạn, nàng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Thực ra hiện giờ tính tình nàng ta đã thay đổi rất nhiều, đây đều là nhờ hắn!”
Niệm Niệm trầm mặc.
Thực ra nàng đã đoán được từ lâu, rằng một phần nguyên nhân dẫn đến ách nạn chi nhân trên người Diệp Huyền là do nữ tử váy trắng và thanh sam nam tử. Bởi lẽ hai người thân này của Diệp Huyền cũng không hề lương thiện gì.