Chương 2661. Thú Nhân Giới
Chương 2661. Thú Nhân Giới
Diệp Huyền khẽ nhíu mày: “Lạc hậu vậy sao?”
Tam cô nương gật đầu: “Cực kì lạc hậu! Có điều thời đó, linh khí cực kì nhiều, nhiều hơn bây giờ cả ngàn lần ấy. Bởi lẽ người trong thời đại đó không luyện khí, linh khí không có tác dụng gì đối với họ cả. Sư tôn đã gọi thời đại đó là thời nguyên thuỷ. Dù là tinh thần văn minh hay là võ đạo văn minh thì đều là những thứ sơ khai nhất.
Sau khi sư tôn xuất hiện, hắn ta đã sáng tạo ra một cách thức tu luyện mới, cũng chính là luyện khí! Hấp thụ linh khí đất trời để khiến bản thân mình mạnh lên, thay đổi bản thân, đột phá bản thân… Đây cũng chính là thời đại bắt đầu của sư tôn, sức mạnh của nhân loại càng lúc càng tăng lên, mạnh đến mức có thể huỷ diệt trời đất…”
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Lão tổ Đạo Môn tự học sao?”
Tam cô nương khẽ gật đầu: “Tự học, từ tìm tòi!”
Diệp Huyền khẽ nói: “Lợi hại!”
Bắt đầu một con đường hoàn toàn mới, đây không phải là chuyện mà ai cũng có thể làm được!
Tam cô nương nói: “Sau khi sư tôn xuất hiện, cách thức tu luyện mới mà sư tôn tạo ra đã thay đổi hoàn toàn vũ trụ của chúng ta. Có điều, nó cũng mang đến tai ương cho vũ trụ, bởi lẽ ai cũng tu luyện, hấp thụ linh khí một cách không biết tiết kiệm, thậm chí còn cướp đoạt linh khí đất trời dẫn đến nhiều thế giới bị huỷ diệt…”
Nói đoạn, nàng liếc nhìn Diệp Huyền: “Cách thức mà Ngũ Duy vũ trụ các ngươi làm không tồi, bảo vệ thế giới, bảo vệ thiên địa chi linh, đồng thời nghiêm cấm các cường giả cố ý phá hoại. Như vậy thì vũ trụ có thể tồn tại lâu hơn!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tam cô nương, ban nãy ngươi nói lịch sử vũ trụ này ít nhất phải kéo dài trăm nghìn tỉ năm mà Đạo Kinh văn minh mới chỉ tồn tại hơn ba mươi vạn năm. Trước Đạo Kinh văn minh là thời nguyên thuỷ, vậy trước thời nguyên thuỷ thì sao?”
Tam cô nương lắc đầu: “Không biết nữa! Người trong thời đại đó còn chưa sáng tạo được chữ viết, thế nên không hề có tài liệu ghi chép gì cả. Có điều, hơn một ngàn vạn năm trước thời nguyên thuỷ, vũ trụ này có thể còn có một văn minh cực lớn.”
Diệp Huyền vội hỏi: “Văn minh gì?”
Tam cô nương do dự một lát rồi lắc đầu: “Không biết nữa!”
Diệp Huyền trầm mặc một lát rồi nói: “Tại sao lão tổ Đạo Môn lại cho rằng hơn một ngàn vạn năm trước thời nguyên thuỷ, vũ trụ này có thể còn có một văn minh cực lớn?”
Tam cô nương nhìn hắn: “Sư tôn từng du hành khắp chư thiên vạn giới để truyền bá võ đạo. Hắn ta từng gặp một vài chuyện kì lạ ở Bắc Hoang Địa Giới. Có điều rốt cuộc là chuyện kì lạ gì thì ta cũng không biết! Ta chỉ biết sau khi trở về từ nơi đó, Tổ Long luôn ở bên cạnh hắn ta đã không còn!
Mà về sau sư tôn đã đích thân phong ấn Bắc Hoang, bất cứ ai cũng không được bước vào nơi đó. Mấy năm nay phong ấn nới lỏng, ta có vào đó vài lần, có điều không thể đi sâu vào trong. Mà nơi đó đúng thật là không hề đơn giản…”
Bắc Hoang!
Diệp Huyền trầm mặc, hắn thầm ghi nhớ nơi này lại.
Lúc này, tam cô nương dừng bước, nàng quay đầu nhìn hắn: “Đạo Kinh võ đạo văn minh chỉ là khởi nguồn cho võ đạo văn minh trên vũ trụ này của chúng ta, song nó không phải là võ đạo văn minh duy nhất.”
Diệp Huyền cười khổ: “Tam cô nương, ngươi đang muốn nói với ta rằng còn có thế giới cao hơn sao?”
Tam cô nương hỏi ngược lại: “Tại sao lại không có?”
Diệp Huyền nhíu mày: “Đừng bảo là có Bát Duy rồi Cửu Duy thật đấy nhé?”
Tam cô nương lắc đầu: “Ngươi thấy Tứ Duy vũ trụ và Ngũ Duy vũ trụ có gì khác nhau không?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi lắc đầu: “Không khác gì hết, chỉ là võ đạo văn minh ở Ngũ Duy cao hơn Tứ Duy thôi.”
Tam cô nương gật đầu: “Thực ra, dù là Tam Duy, Tứ Duy, Ngũ Duy hay là Bà Sa Thế Giới gì đó thì cũng chỉ là các nơi được con người phân chia ra đồng thời đặt bức tường vũ trụ thôi. Như vậy mới có cái gọi là ranh giới giữa Tứ Duy và Ngũ Duy. Suy cho cùng thì mọi người đều thuộc cùng một vũ trụ, có điều khu vực khác nhau mà thôi.”
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Hiện giờ nơi xa nhất mà Đạo Môn biết được là nơi nào?”
Tam cô nương nhìn hắn: “Thú Nhân Giới!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Thú Nhân Giới?”
Tam cô nương gật đầu: “Là một chủng tộc đã tồn tại từ thời nguyên thuỷ! Thực ra bọn họ cũng là nhân tộc, có điều bọn họ là nhóm người kết hợp với yêu tộc! Có thể nói bọn họ là kẻ địch của nhân tộc. Năm xưa nếu như không nhờ sư tôn thì e là nhân tộc đã bị bọn họ huỷ diệt rồi!”
Diệp Huyền kinh ngạc: “Mạnh vậy sao?”
Tam cô nương khẽ nói: “Không phải mạnh bình thường thôi đâu. Bọn họ không những có thiên phú tu luyện của nhân tộc mà còn có nhục thân lớn mạnh của thú tộc, nhất là về nhục thân. So với nhân loại thì bọn họ có ưu thế trời cho. Mà những thú nhân tu luyện nhục thân đến cực hạn lại càng kinh khủng hơn.”
Nói đến đây, nàng lại nhìn Diệp Huyền: “Đạo Thể được sư tôn tạo ra dựa theo cách tu luyện nhục thân của bọn họ.”
Diệp Huyền hỏi: “Như vậy cũng có nghĩa là thú nhân ở Thú Nhân Giới tiên tiến hơn chúng ta về nhục thân?”
Tam cô nương gật đầu: “Đúng vậy! Bởi lẽ nhục thân của bọn họ có ưu thế lớn! Nhân loại chắc phải mất hai đến ba mươi năm mới có thể tu luyện được Đạo Thể lớn mạnh. Thế nhưng bọn họ có thể đã có ngay từ lúc sinh ra rồi!”
Diệp Huyền khẽ đáp: “Ta hiểu rồi!”
Lúc này, hắn mới hiểu được đại khái về vũ trụ này.