Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 974 - Chương 2664. Không Thử Nổi

Chương 2664. Không thử nổi Chương 2664. Không thử nổi

Nữ tử thần bí điên cuồng đồ sát, khắp Bắc Hoang là những tiếng kêu thảm!

Có điều rất nhanh sau đó, nữ tử thần bí đã rời đi!

Bởi lẽ hình như nàng bị thương rồi!

Điều này không khỏi khiến các thế lực thần bí ở Bắc Hoang thở phào một hơi. Nữ nhân này có vẻ không hề vô địch.

Có điều, bọn họ vẫn không thể làm gì được nàng mà chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng rời đi.

Nữ tử thần bí rời đi, Bắc Hoang cũng lấy lại được yên bình, song không lâu sau Bắc Hoang lại trở nên xôn xao, hình như mọi người đang thảo luận điều gì đó…

Điều đáng chú ý là nữ tử thần bí không chỉ mang đi một vài linh hồn đang say ngủ ở đây, mà còn mang theo cả những chí bảo thần bí… Tất cả đều là của cải của các thế lực…

Đây chẳng khác gì ăn cướp!

Cướp một cách trắng trợn!

Nhất thời, khắp Bắc Hoang ngập tràn nộ khí và sát ý.

Đạo Môn.

Diệp Huyền yên lặng đứng tại chỗ tu luyện, xung quanh hắn là một ngọn lửa nhàn nhạt.

Thiêu đốt thọ nguyên!

Hiện giờ hắn đang thiêu đốt thọ nguyên, dùng cách này để tăng cường sức mạnh!

Mà sau khi thiêu đốt thọ nguyên, Diệp Huyền phát hiện hắn thật sự có được một luồng sức mạnh thần bí!

Thọ mệnh chi lực!

Luồng sức mạnh này không phải luyện ra mà do thiêu đốt mà ra.

Không thể không nói, đây đúng là ngược với lẽ thường.

Có điều, luồng sức mạnh này thực sự rất mạnh!

Diệp Huyền chầm chậm siết chặt tay phải, không gian bốn phía lập tức trở nên hư ảo, sức mạnh trong tay phải hắn cũng càng lúc càng mạnh khi thọ nguyên được đốt cháy!

Trước mặt hắn, tam cô nương vẫn đang yên lặng quan sát.

Nàng rất tò mò về Diệp Huyền, bởi lẽ dù Đạo Môn có cố gắng hết sức cũng không thể điều tra được thân phận thật sự của hắn!

Ở vũ trụ này thực sự không có nhiều người mà Đạo Môn không thể điều tra ra được thân phận.

Điều quan trọng nhất là hình như phía sau cái tên này còn có một thế lực cực lớn. Đạo Môn cũng không biết gì về thế lực này.

Quá thần bí!

Đúng lúc đó, Diệp Huyền đột nhiên mở mắt ra. Y phục bên tay phải hắn hoá thành tro bụi, gân xanh nổi lên khắp cánh tay phải của hắn, một luồng sức mạnh điên cuồng xuất hiện.

Thọ nguyên chi lực!

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tam cô nương, ta cảm giác mình sắp không khống chế được sức mạnh này rồi!”

Tam cô nương nhìn hắn: “Ngươi bắt buộc phải học cách kiểm soát nó!”

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Làm sao để kiểm soát nó?”

Tam cô nương nói: “Trước tiên đừng đốt cháy thọ nguyên.”

Diệp Huyền gật đầu, vội vàng không đốt cháy thọ nguyên nữa. Mặc dù đã dừng đốt cháy thọ nguyên, song sức mạnh trong cơ thể hắn vẫn khó mà khống chế được.

Thậm chí hắn còn cảm giác mình sắp bạo thể đến nơi!

Bởi vì quá mạnh!

Hơn nữa, hắn cảm giác cơ thể mình cứ như sắp siêu thoát vậy!

Không chỉ nhục thân mà cả linh hồn của Diệp Huyền cũng sắp không trụ được nữa rồi,

Lúc này, tam cô nương đột nhiên nói: “Mặc dù luồng sức mạnh này rất lớn, nhưng ngươi phải biết rằng nó là của ngươi! Ngươi thiêu đốt thọ nguyên của mình và có được nó, mà thọ nguyên lại là của ngươi, thế nên ngươi có thể giao tiếp với nó!”

Diệp Huyền chớp mắt: “Giao tiếp?”

Tam cô nương gật đầu: “Cảm nhận nó, dung hợp với nó để nó trở thành một phần trong cơ thể của ngươi. Chỉ có như vậy ngươi mới hoàn toàn kiểm soát được nó.”

Nói đoạn, nàng dừng lại một chút rồi tiếp tục: “Sở dĩ nhiều người ở Đạo Môn không thể tu luyện Mệnh Quyền chủ yếu là bởi bọn họ không tìm được cách kiểm soát thích hợp.”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta thử xem sao!”

Nói đoạn, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại, tịnh khí ngưng thần!

Cảm nhận luồng sức mạnh đó!

Dần dần, hắn phát hiện mặc dù luồng sức mạnh điên cuồng kia rất ngang ngược, song nó vẫn hơi phụ thuộc vào cơ thể của mình. À không, phải nói là nó thân cận với cơ thể mình mới đúng!

Bất cứ một sức mạnh nào mà không có cơ thể chống đỡ thì cũng như bèo trôi trên sông mà thôi!

Luồng sức mạnh này là do Diệp Huyền tạo ra, thế nên người mà nó ỷ lại nhất chính là hắn. Chỉ cần dùng đúng cách là hắn có thể dễ dàng kiểm soát được luồng sức mạnh này.

Diệp Huyền bắt đầu thử dung hợp với luồng sức mạnh kia. Ban đầu hắn thấy hơi khó, song dần dần hắn nhận ra luồng sức mạnh này không hề bài xích hắn!

Cảm nhận được điều ấy, Diệp Huyền không khỏi mừng thầm.

Thú vị!

Cứ thế, khoảng độ ba ngày sau, Diệp Huyền đang ngồi xếp bằng trên mặt đất bỗng đứng phắt dậy. Hắn siết chặt tay phải, ngay sau đó không gian bốn phía lập tức trở nên trong suốt!

Trên tay Diệp Huyền đang toả ra ngọn lửa màu đỏ như máu!

Mệnh Quyền!

Hắn nhìn nắm đấm của chính mình, ánh mắt tràn ngập sự hưng phấn.

Khoảnh khắc ấy, hắn cảm nhận được nguồn sức mạnh vô cùng vô tận!

Lúc này, tam cô nương đột nhiên lên tiếng: “Mới vậy đã hài lòng rồi sao?”

Diệp Huyền nhìn nàng, tam cô nương mỉm cười: “Mệnh Quyền của ngươi mới ở mức nhập môn mà thôi, hơn nữa uy lực còn chưa tới một phần mười so với Mệnh Quyền chân chính. Không chỉ có vậy, trước đó ngươi cũng chỉ mới thiêu đốt hơn năm mươi năm thọ nguyên. Nếu như ngươi thiêu đốt vài trăm năm thì sẽ biết cái gì mới gọi là sức mạnh!”

Diệp Huyền tò mò: “Nếu như ta thiêu đốt một ngàn năm thì sao?”

Tam cô nương mỉm cười: “Hiện giờ nhục thân của ngươi không chống đỡ được đâu. Với nhục thân hiện giờ của ngươi thì ngươi cùng lắm cũng chỉ thiêu đốt được hai trăm năm thọ nguyên. Mà hai trăm năm thọ nguyên này đủ để ngươi có được sức mạnh vượt xa cả cảnh giới hiện giờ của ngươi!”

Diệp Huyền có hơi tò mò: “Uy lực cụ thể lớn đến mức nào?”

Hắn cũng muốn thử xem, thế nhưng cái giá phải trả là quá lớn!

Thử cái đã mất hai trăm năm thọ nguyên!

Không thử nổi!
Bình Luận (0)
Comment