Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương

Chương 237 - Chương 237:

Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương Chương 237:




Nhìn thấy Lan Khê Nguyệt đã đi đến cửa phòng, chị họ vừa nói chuyện kia thầm vỗ trán một cái, vô cùng ảo não.

Lan Khê Nguyệt là con gái duy nhất của cậu ruột cô ta, là con gái cưng được yêu thương hết mực, tính cách không hề hiền lành gì, hơn nữa nhà cậu rất giàu có, nhà mình còn phải dựa vào cậu ấy, tất nhiên là phải nịnh hót nhà họ.

Chỉ trách mình nhiều chuyện, vác đá đập chân mình.

"Đi thôi chị, em đã đợi không nổi muốn cởi chiếc áo vải thô này ra rồi."

"Đi đây đi đây."

Chị họ nào đó khóc không ra nước mắt, mình muốn mua quần áo cũng còn phải cân nhắc, hôm nay hẳn là phải vắt khô máu rồi.

Trong trung tâm thương mại, Lan Khê Nguyệt đi tuốt phía trước, theo sau là bốn chị em họ khác, đi đến mức toàn quân bị diệt.

"Cái này, cái này, cái này, dãy này, gói lại hết cho tôi, không cần thử."

"Đôi này, còn cả đôi này, đúng lúc em cũng muốn mua cho mẹ em đôi giày, chị họ không ngại thì thanh toán luôn đi."

"Được, không... không thành vấn đề." Chị họ cười khổ.

"Chị Nguyệt Nhi, mặc hết nhiều như vậy sao?" Em gái của chị họ kia nói, có vẻ nhìn thấy trong lòng chị mình đang rỉ máu nên mới hơi không đủ kiên nhẫn.

Xứng đáng là chị em ruột, lại còn biết đối đáp người ngoài.

"Ở trên núi mặc áo vải thô quen rồi, sau này muốn ngày ngày mặc tơ lụa, hơn nữa, Nguyệt Nhi đã ở trong núi lâu như vậy, chị họ sẽ không tiếc tặng quà cho Nguyệt Nhi chứ?"

Chị họ cả cười lắc đầu.

Chị họ thứ hai và chị họ cả liếc nhau một cái, sau đó nói: "Em gái ở gia tộc Bắc Minh đang yên ổn, sao đột nhiên lại quay về?"

"Đúng đó, nếu trước đó không phải em họ đến đó ở, ai mà biết gia tộc Bắc Minh là cái gì chứ. Nhưng mà bây giờ danh tiếng của gia tộc Bắc Minh đã tốt hơn, gần đây thành phố lân cận xuất hiện thây ma, là một thánh nữ gì đó giải quyết."

"Trước đó cậu nói là Nguyệt Nhi sẽ ngồi lên vị trí thánh nữ, nhưng mà sao chị gái đó lại thành thánh nữ chứ?"

Nghe vậy, trong mắt Lan Khê Nguyệt lóe lên ngọn lửa không tên, trợn mắt giận dữ nhìn cô chị họ đang nói chuyện.

Nhắc tới cô gái kia, tâm trạng tốt của cô ta lập tức bị đánh tan.

"Thấy ở đâu?" Lan Khê Nguyệt không hề che giấu sự tức giận của mình.

"Là tài khoản weibo này, trước đó cảm thấy khá thú vị, còn nghĩ là lúc nào đó đến cửa tiệm này xem thử, không ngờ đến là cô chủ thần bí của cửa tiệm đó lại là thánh nữ nhà Bắc Minh."

Chị họ cả nói xong cầm điện thoại di động mở weibo cho Lan Khê Nguyệt xem, nhưng Lan Khê Nguyệt lại giành lấy điện thoại của cô ta, ném mạnh xuống đất: "Sau này đứng nói những chuyện này với tôi, nếu không... mấy người sẽ không được sống tốt."

Nói xong, Lan Khê Nguyệt điên cuồng càn quét, khiến chị họ cả đứng yên tại chỗ nghiến răng.

Ba người khác cũng mang vẻ mặt ngạc nhiên.

"Lan Khê Nguyệt này đến thời mãn kinh rồi à?"

"Ai mà biết được chứ. Đó là điện thoại Ipear 10 mà bà đây mới mua đấy." Cô ta còn tiếc việc bị quẹt sạch thẻ hơn cả Ipear 10.

Lúc tính tiền, mấy cái thẻ của chị họ cả đều bị quẹt sạch, cuối cùng Lan Khê Nguyệt dùng tiền của mình trảm cìn bảo chị họ cả phải viết giấy nợ.

Sau khi ra khỏi trung tâm thương mại, Lan Khê Nguyệt bỏ lại bốn người ngồi xe chở chiến lợi phẩm về, để lại bốn mười cầm giấy nợ, lôi thôi lếch thếch trong gió.

Về đến nhà, Lan Khê Nguyệt bảo người giúp việc dời đồ vào phòng khách, sau đó lấy một cây kéo lớn ra, cắt rách toàn bộ.

"Dám châm dầu vào lửa với Lan Khê Nguyệt này, mấy con khốn!"

Vừa xé nát mấy bộ quần áo đắt đỏ, vừa khôn ngừng chửi rủa, khiến mấy người làm sợ đến nỗi chỉ có thể trốn sau cửa chậc lưỡi lén nhìn.

"Mấy người mà cũng xứng đối đầu với Lan Khê Nguyệt tôi sao? Đợi đi, tôi sẽ khiến mấy người trả giá đắt cho lời nói và hành động của hôm nay.

Bình Luận (0)
Comment