Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 185 - Chương 185: Nửa Viên Tinh Châu

Chương 185: Nửa viên tinh châu




"Sư phụ!"

Chúc Hạ Dương mừng rỡ.

"Cuối cùng sư phụ cũng về rồi!"

Bắc Minh Nghiễn nhìn Chúc Hạ Dương cười sau đó nhìn sang Trường Sinh đang bay từ cửa sổ đến.

Ánh mắt bị hoa vãng sinh trong hộp hấp dẫn.

"Hoa vãng sinh! Sao lại có thẻo có ở đây?"

Vẻ mặt Bắc Minh Nghiễn kinh ngạc, ông ấy đi đến bên cạnh hoa vãng sinh.

"Khoảng thời gian trước đệ tử đã thu phục được, nó cứ ở bên cạnh con không đi nên đã sắp xếp nó ở đây, sao vậy sư phụ."

"Không có gì."

Bắc Minh Nghiễn lắc đầu, lúc xoay người thì ánh mắt vẫn có vẻ kinh ngạc như cũ, thậm chí còn có vẻ rầu rĩ.

Nhìn sư phụ đi đến bên cạnh ghế sofa ngồi xuống, trong lòng Chúc Hạ Dương đang suy tính.

Cô đi đến ngồi xuống bên cạnh Bắc Minh Nghiễn, cười hì hì đấm lưng cho ông ấy.

"Có gì cứ nói đi!"

"Hì hì, đúng là không gạt được sư phụ."

Chúc Hạ Dương nghiêm túc ngồi bên cạnh Bắc Minh Nghiễn, chăm chú nhìn ông.

"Sư phụ, Dạ Minh bị thương, Vân Bà hứa nếu như con có thể làm thánh nữ đời thứ hai thì sẽ đưa tinh châu cho con, không biết..."

"Ha ha ha!"

Bắc Minh Nghiễn cười lớn một tiếng nói: "Đứa nhóc này con lại nói thẳng ra như vậy, con chấp nhận vị trí thánh nữ này chỉ là muốn có được tinh châu giúp quỷ vương chữa thương?"

Chúc Hạ Dương nghĩ gia tộc Bắc Minh quan tâm chuyện mình có thể giúp bọn họ lấy lại uy danh hay không như vậy, nói không chừng sư phụ cũng nghĩ vậy.

Nếu như mình nói chỉ vì Dạ Minh thì nói không chừng ngay cả việc tinh châu có hình dáng như thế nào cũng không được thấy.

"Chữa thương cho anh ấy cũng là một lý do, nhưng mà đệ tử đã nhận chức vị thánh nữ rồi, khôi phục uy danh của gia tộc Bắc Minh cũng là sứ mệnh của con, con nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của mọi người!"

Vẻ mặt Chúc Hạ Dương chắc chắn, lại có vẻ như đang muốn bày tỏ sự quyết tâm với Bắc Minh Nghiễn vậy.

Khóe miệng Bắc Minh Nghiễn nhếch lên, có vẻ rất hài lòng về lời nói của Chúc Hạ Dương.

"Tinh châu đúng là ở chỗ sư phụ, nhưng mà sư phụ không thể cho con một cách dễ dàng."

Vẻ mặt Chúc Hạ Dương ảm đạm, đang định nói gì đó, chỉ thấy cửa phòng mở ra, Dạ Minh đi từ bên trong ra.

"Gặp qua quỷ đế Hằng Cổ, đã nhiều năm không gặp, lão phu có lời chào." Bắc Minh Nghiễn chắp tay hành lễ với Dạ Minh.

Dạ Minh đi thẳng đến bên cạnh Chúc Hạ Dương, đưa tay xoa đầu cô, bàn tay rộng dày khiến Chúc Hạ Dương cảm thấy rất yên tâm.

"Đã lâu không gặp Bắc Minh lão, dù đã lâu không gặp nhưng mà từ nhiều năm này cũng không đúng lắm."

"Ha ha, cũng đúng cũng đúng." Bắc Minh Nghiễn nói, lập tức nhìn Dạ Minh, thản nhiên nói: "Xem ra quỷ đế Hằng cổ và ái đồ có quan hệ không tệ nhỉ?"

"Bắc Minh lão chê cười, Chúc cô nương là một cô gái tốt, rất là nhiệt tình." Dạ Minh cười nhạt, ánh mắt màu lam không hề có cảm xúc gì.

Nghe được lời của Bắc Minh Nghiễn, Chúc Hạ Dương có hơi đỏ mặt, nhưng lời của Dạ Minh không hiểu sao lại khiến cô cảm thấy mất mát.

Kèm theo cả chút âm ỉ đau.

Chúc cô nương...

Nhiệt tình...

Tất cả những lời này hẳn là đang nói Chúc Hạ Dương đều tự mình đa tình.

Bởi vì mình là kẻ lo chuyện bao đồng mới tốn nhiều công sức đi tìm tinh châu gì đó để trị thương.

Mà trong lòng anh mình cũng chỉ là một "Chúc cô nương" xa lạ mà thôi!

Bắc Minh Nghiễn nhìn Chúc Hạ Dương một cái, cười nói: "Nếu đệ tử của tôi đã có lòng tốt, muốn giúp đỡ quỷ đế Hằng Cổ thì lão phu cũng không thể không giúp. Như vậy đi, lão phu sẽ chia tinh châu làm hai nữa, một nửa đưa trước cho con bé để chữa thương cho quỷ vương, một nửa kia thứ lỗi cho lão phu ích kỷ, còn phải giữ để làm việc khác."

"Hạ Dương con thấy thế nào?" Bắc Minh Nghiễn nhìn Dạ Minh, ánh mắt khiến người ta cảm thấy rất khó hiểu.

Chúc Hạ Dương vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ riêng, bị sư phụ hỏi thì vội vàng trả lời: "Vâng, vâng, vâng!"

"Như vậy rất tốt."

Nói xong trong tay Bắc Minh Nghiễn bỗng hiện lên một luồng sáng trắng, viên tinh châu trong suốt dần dần xuất hiện trước mặt.

Bình Luận (0)
Comment