Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 187 - Chương 187: Dụ Dỗ

Chương 187: Dụ dỗ




Tuy Dạ Minh chỉ dùng nửa viên tinh châu nhưng mà vết thương đã tốt hơn nhiều, điều này đúng là đã giúp Chúc Hạ Dương giải quyết được một nỗi lo.

Viên tinh châu này cũng thật đỉnh, có thể giúp Dạ Minh chỉ dùng một lần đã khỏe khoắn như rồng hổ, đúng là không dễ.

Mà Dư Hi cũng không quay về mà thực sự chung sống hòa thuận trong một nhà với Y Bạch.

Tiệm của Chúc Hạ Dương gần như là ném cho Hiểu Uyển và Lạc Minh, còn cô thì ngày nào cũng đi trảm ma trừ yêu hành hiệp trượng nghĩa với Dư Hi.

Thật ra là đi bắt quỷ trừ ma, sau đó sẽ báo tên để người khác biết là gia tộc thế gia Bắc Minh trừ tà giúp mình.

Gì mà làm việc tốt không lưu danh gì đó, gia tộc Bắc Minh không hề biết khiêm tốn.

Ăn cơm trưa xong, Chúc Hạ Dương đi ra ngoài, buổi chiều Mạc Thần và Diệp Thanh Ninh không có lớp nên ở trong tiệm, vì không có Chúc Hạ Dương nên Mạc Thần quay về trường học.

Còn Diệp Thanh Ninh lại ở lại.

hu để Diệp Thanh Ninh giúp mình trông tiệm, cô ấy đi WC một chuyến, nhưng lúc ra lại không thấy bóng dáng Diệp Thanh Ninh đâu.

Mà ở lầu trên, Dạ Minh nhàn nhã nằm trên ghế sofa xem tivi, Trường Sinh cũng nằm bên người anh nhìn vào tivi.

"Cốc cốc cốc..."

Một tràng tiếng gõ cửa vang lên, Dạ Minh không để ý đến.

"Không cần để ý đến sao?" Trường Sinh hỏi.

Dạ Minh không nói gì, nhìn chằm chằm vào tivi không nhúc nhích, có vẻ rất chăm chú.

"Cốc cốc cốc..."

Tiếng gõ cửa này không phải của Chúc Hạ Dương, bởi vì không có hơi thở của Chúc Hạ Dương.

Nhưng mà có vẻ gấp gáp như vậy, lại còn đi lên lầu trên, chắc là có chuyện gì rồi.

Trường Sinh bay đến mở cửa ra, lúc nhìn thấy trước mặt là Diệp Thanh Ninh thì vội vàng biến mất.

Cảm nhận được không có ai, Diệp Thanh Ninh ngẩng đầu lên, tuy là gác không cao nhưng cũng rất rộng rãi, vì khá nhiều cửa sổ nên ánh sáng và không khí rất thoáng, cũng không có cảm giác ngột ngạt.

Trong nhà trang trí ấm áp có cảm giác rất thoải mái.

Diệp Thanh Ninh nhẹ nhàng đi từng bước vào trong, nhìn tivi đang mở, khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó đi đến trước ghế sofa.

Lúc cô ta chuẩn bị đưa tay ra, người trên ghế sofa bỗng nhiên lên tiếng khiến cô ta sợ đến hết hồn.

"Cô gái, không biết lén lẻn vào nhà của người khác là muốn làm gì?"

Dạ Minh bỗng nhiên ngồi dậy, ngồi đưa lưng trên sofa đưa lưng về phía Diệp Thanh Ninh, vẻ mặt cũng lạnh lẽo như giọng nói của anh vậy.

Diệp Thanh Ninh mím môi một cái sau đó đặt tay lên vai Diệp Thanh Ninh, áp sát người của mình lại, giọng nói ngọt ngào dẫn dụ nói: "Anh Dạ Minh."

Dạ Minh vẫn đưa lưng về phía Diệp Thanh Ninh, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén, lóe lên tia đáng sợ.

"Anh Dạ Minh, Thanh Ninh rất thích anh, anh cảm thấy Thanh Ninh thế nào?"

Nói xong Diệp Thanh Ninh bỗng đứng dậy chạy đến trước mặt Dạ Minh, ngồi xuống bên cạnh.

"Anh Dạ Minh, sao người của anh lại lạnh như vậy, để em giúp anh sưởi ấm nhé!"

Nói xong Diệp Thanh Ninh đưa tay sờ lên lồng ngực của Dạ Minh, lại bị nắm chặt lại.

Đau đến khiến cô ta nhe răng trợn mắt.

"Á, anh Dạ Minh, anh làm em đau, đau quá đi!"

Lực trong tay Dạ Minh rất lớn, đau đến khiến Diệp Thanh Ninh hít vào một hơi lạnh, nhưng mà giọng nói thì vẫn quyến rũ như cũ.

"Còn không biết liêm sỉ như vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!" Dạ Minh lạnh nhạt nói, thả cánh tay của cô ta ra.

Diệp Thanh Ninh xoa xoa cổ tay cứ như sắp bị bẻ gãy của mình, dù trong lòng hơi e ngại nhưng mà vẫn chưa từ bỏ hy vọng.

Người đàn ông trước mắt này nhìn thế nào cũng rất hợp ý mình, gương mặt lạnh nhạt này cũng khiến cô ta muốn mà không được.

Chỉ thấy gương mặt của Diệp Thanh Ninh lại đầy ý cười, mỗi một cái nháy mắt và nhíu mày đều xen lẫn một sự dẫn dụ.

Cô ta tự tay cởi nút áo của mình ra, đi về phía Dạ Minh.

Bình Luận (0)
Comment