Dỗ dành đủ kiểu cũng không có tác dụng, Tiểu Bạch hơi lo lắng.
Nếu đứa bé này cứ khóc mãi thì bên phía sự phụ sẽ khó xử lí rồi.
Tiểu Bạch nuốt nước miếng, từ từ đưa ngón tay của mình vào cái miệng đang há to vì khóc của bé.
Vốn là chỉ muốn thử xem sao, nhưng không ngờ bé nín khóc thật, cắn mút ngón tay của mình.
Tiểu Bạch mừng rỡ.
Khuôn mặt bầu bĩnh cười như thể nhặt được vàng vậy.
Mặc dù tròng mắt của đứa trẻ này chỉ có màu trắng, nhưng lại như có thể nhìn thấy, lại còn như đang nháy mắt với mình.
Trong lòng Tiểu Bạch không khỏi cảm thấy hơi hoảng sợ.
Hoàng đạo trưởng vung một cái đậu đồng* lên trên không trung, miệng lẩm bẩm niệm chú ngữ.
Trên đậu đồng nhỏ bỗng xuất hiện một lá bùa vàng, ông phất tay một cái, đậu đồng đập trúng người một số con quỷ, chỗ đậu đồng va phải tạo thành một lỗ thủng lớn, khói đen bốc lên “xèo xèo”.
“Đêm nay vốn dĩ là ngày để đám quỷ các ngươi quay về nhân gian nghỉ ngơi, không nhanh chóng về nhà thăm con cái cháu chắt của mình mà lại dám ở đây làm loạn, nếu như còn không đi, thì bản quân sẽ phải ra tay đấy!”
Đối mặt với sự uy hiếp của Hoàng đạo trưởng, một số quỷ hồn cân nhắc một chút rồi rời đi.
Dưới Âm phủ đã chịu đủ loại cực hình, khó khăn lắm chịu đựng được đến hôm nay.
Mặc dù thứ trong căn phòng kia rất mê người, nhưng tu vi của tên đạo sĩ trước mặt này cũng không hề thấp, nếu như bị đánh tan quỷ phách, biến thành tinh phách vậy chả phải là mất nhiều hơn được!
Hoàng đạo trưởng khẽ nâng tay, thanh kiếm đồng tiền* bay từ túi đeo lưng ra hóa thành vô số thanh kiếm trên không trung, bay đi theo động tác tay của ông.
Những con quỷ bị kiếm đồng tiền đâm vào lập tức kêu thảm thiết và hóa thành khói đen.
Nhưng số lượng quỷ rất nhiều, chúng tập trung dày đặc trên không trung.
Giết như vậy cơ bản cũng không thay đổi được tình hình.
Lâm Tam Cô chụm hai ngón tay giữa lại, cắn rách một ngón, nhanh chóng vẽ lên không trung vài cái, trong nháy mắt, một đĩa tròn lớn chi chít những hoa văn màu vàng xuất hiện trước mắt.
Hoàng đạo trưởng bước chân phải lên tạo thành thế đứng tấn vững chắc, nhận chiếc đĩa trên tay Lâm Tam Cô, sau đó rót toàn bộ linh lực của mình vào cảnh tay phải, dùng lực đẩy vào không trung.
Chiếc đĩa tròn như thể có khả năng hấp thụ vậy, vô số ma quỷ bị nó hút vào.
Mà lúc này, tấm chắn bát quái cũng vỡ vụn.
Đám quỷ hồn tấn công về phía hai người trên nóc nhà.
“Anh Hoàng!”
Thấy một con quỷ răng nhọn mắt đỏ dẫn đầu xông đến sắp đâm vào Hoàng đạo trưởng, Lâm Tam Cô hét lớn nhắc nhở.
Khi hai người cho rằng đêm nay khó tránh được một kiếp thì bầu trời màu máu đột nhiên vỡ thành hai nửa, tản ra hai bên.
Giữa bóng đêm, mười luồng ánh sáng bay ra bao vây đám ma quỷ lại.
“Nghiệp chướng, các ngươi đã biết tội hay chưa!”
Giọng nói trầm thấp mạnh mẽ vang lên, đôi mắt xanh lam của người đàn ông bình tĩnh thản nhiên.
Hơi thở toát ra từ người hắn khiến người ta nhìn thôi đã khiếp sợ.
Bầy quỷ đã không còn sự tàn bạo ban nãy, tất cả đều quỳ xuống dập đầu.
Trong miệng phát ra tiếng cầu xin tha thứ.
“Chảo dầu địa ngục, trăm năm luân hồi súc sinh!”
Nói xong, cả bầy quỷ bị hút vào trong bóng đêm vô tận.
Người đàn ông khẽ liếc mắt nhìn Lâm Tam Cô và Hoàng đạo trưởng, rồi biến mất trong không trung.
Hai mươi năm sau.
Tiệm bánh nằm ở ngã tư thứ hai, đường Thanh Nha, thành phố Thanh Phong.
Phong cách trang trí phục cổ trang nhã lại khiến người khác cảm giác có chút kì lạ.
Trên cửa có treo một chiếc chuông gió hình con quạ nhìn có hơi kinh dị.
Chỉ cần có người mở cửa sẽ vang lên tiếng chuông gió.
Phía trên có treo một tấm biển gỗ hình tròn, trên đó viết:
Số 47.
Ba nữ sinh bước từ bên trong ra, trong tay còn cầm một cái bánh kem nhỏ.
“Haizz, các cậu nói xem có phải cô ấy vừa xấu vừa mù không, trước giờ lúc nào cũng đeo khẩu trang và kính đen. Nhưng bánh ngọt mà cô ấy làm là bánh ngọt ngon nhất ở thành phố Thanh Phong này mà tớ từng ăn.”
“Làm màu thôi, mù sao mà còn nấu ăn được?”
Cô gái buộc tóc hai bên nhìn điện thoại nói: “Đi nhanh nào, sáu rưỡi rồi, chúng ta trước qua bên đó đợi A Lệ.”
*Chú thích:
Đậu đồng (铜豆) Một loại đĩa ngắn, có chân thời cổ đại. Search từ tiếng Trung sẽ thấy hình dáng của nó.
Kiếm đồng tiền (铜钱剑): Kiếm được kết lại từ nhiều đồng tiền, thường kết bằng dây đỏ, dùng trong trừ ma diệt quỷ.