"Tại sao..."
"Tại sao..."
A Cửu gào lên một tiếng, tất cả những hình ảnh mà Yêu Ma tạo nên rung chuyển sau đó vỡ vụn, mọi người cũng đều hóa thành tro tàn biến mất ngay trước mắt.
Mà cơ thể của A Cửu lại bị một luồng khí đen bao trùm, hai mắt đỏ như có máu tươi chảy ra. Nàng bay lên không trung, dang rộng tay chân, quần áo bị lực mạnh giữa không trung tác động bay phất phơ, tạo ra tiếng động lớn.
"A Cửu, đừng!"
Chúc Hạ Dương muốn tiến lên ngăn cản, nhưng không ngờ A Cửu lại nhìn cô với gương mặt dữ tợn, một giây sau còn trực tiếp kéo cô lại, nhập vào cơ thể A Cửu.
Trước mắt là một màu đen, Chúc Hạ Dương cảm thấy cả người bị thắt chặt rất khó chịu, mỗi một tấc da tấc thịt và xương cốt đều đau như là muốn vỡ ra, sức mạnh trong cơ thể có vẻ như đang dần bị hút đi.
Nhớ đến Bảo Bảo đã nói, mình là linh hồn tách ra từ linh hồn của A Cửu, mà trong một thân thể chỉ có thể có một linh hồn. Lúc này có lẽ mình sắp phải biến mất khỏi thế giới này sao?
Chúc Hạ Dương bình tĩnh chìm trong bóng đêm, cô bất chấp cơn đau mà cơ thể truyền tới, lúc này trong đầu chỉ nghĩ đến những người khó gặp được, cuối cùng, cô nghĩ đến Bảo Bảo, nghĩ đến Mạc Thần, nghĩ đến Dạ Minh.
"Ha ha ha, đúng vậy, chính là như vậy, người đời phụ cô, tại sao cô lại vì một người mà chịu ấm ức lớn như vậy. Bắc Minh Nghiễn chết tiệt, tất cả mọi người trên thế gian này đều đáng chết, mà món nợ mà bọn họ nợ cô, cô cần phải tự tay đòi lại."
Giọng nói của Yêu Ma quanh quẩn bên tai, Chúc Hạ Dương cảm giác được sự tức giận và bi thương của A Cửu ngày càng nhiều hơn.
Không đúng!
Dù cho tất cả người trên thế giới này phụ A Cửu, nhưng mà có hai người không như vậy.
Bảo Bảo, Linh Diễm.
Chúc Hạ Dương muốn lớn tiếng nói ra, nói cho A Cửu biết, nhưng mà lại không thể phát ra tiếng, mà cơ thể của mình dường như cũng đang dần bị hút vào linh hồn của A Cửu.
Yêu Ma tạo ra những hồi ức này chắc chắn là muốn dẫn dắt sự đau đớn và thù hận trong vạn năm này của A Cửu, mà Chúc Hạ Dương cuối cùng cũng đã hiểu, A Cửu lạnh lùng kia không phải là không màng thế sự, không hề tính toán những chuyện đã xảy ra với mình, mà là trong đầu nàng luôn chứa một chấp niệm với Bắc Minh Nghiễn, mỗi một bước đi của nàng đều nghe theo chỉ dẫn của Bắc Minh nghiễn.
Vì Bắc Minh Nghiễn, tất cả mọi chuyện nàng đều nghe theo ông ta, không để ý bất cứ chuyện gì. Vì ông ta, nàng có thể nhịn được cả chuyện tốt lẫn chuyện xấu. A Cửu cứ tin tưởng Bắc Minh Nghiễn như vậy, xem ông ta là trụ cột của mình, dù nàng biết trụ cột đó không bao giờ sưởi ấm cho mình, chỉ khiến mình làm rất nhiều chuyện không muốn làm, để nàng trảm yêu trừ ma.
Nàng không thích trảm yêu trừ ma, nhưng vì Bắc Minh Nghiễn nên nàng không từ chối.
Ông ta nói gì, nàng sẽ làm theo như vậy.
Mà sự xuất hiện của Linh Diễm, với Bắc Minh Nghiễn hay A Cửu đều là chuyện ngoài ý muốn.
Bất ngờ với Bắc Minh nghiễn là vì đã phá vỡ kế hoạch, khiến ông ta cảm nhận được nguy cơ mất đi A Cửu luôn nghe lời mình.
Với A Cửu là cảm giác cây cối hồi xuân, thay đổi quỹ đạo cuộc đời vốn đã được sắp xếp sẵn của nàng, để nàng được trải qua cảm giác mà trước nay chưa từng có.
Tuy thân phận của A Cửu là ma, nhưng mà trong thân thể nàng luôn nổi bật chính nghĩa, nếu Yêu Ma tùy tiện nhập vào cơ thể nàng, sợ rằng không thể hợp thành một mà còn phản tác dụng.
Vậy nên y muốn kích thích tâm trạng còn ẩn sâu trong nội tâm nàng, muốn khiến nàng đau đớn và hận thù, để nàng sụp đổ.
Nếu nàng thành ma, bản thân lại thừa cơ tiến vào, sau khi đã hòa làm một thể thì dù thế nào cũng không thể tách rời hai người được.