Một ngày nọ, Ninh Khanh Nam và cả nhà cậu mình đi xe bus đến nhà một người bà con xa, trên đường đi, hai người vừa xuống xe đã thấy chiếc xe bus lao thẳng xuống vách núi.
Trong thôn không có chỗ cho hai người đặt chân, sau lễ tang, mẹ dẫn Ninh Khanh Nam dọn nhà khắp nơi, chỉ hy vọng tìm được một nơi yên ổn.
Mỗi một việc xảy ra bên cạnh mình khiến anh ta cũng không thể không tin rằng mình chính là một ngôi sao chổi xui xẻo.
Từ nhỏ Ninh Khanh Nam đã có thể nhìn thấy được một số thứ mà người thường không thể thấy, thậm chí thấy được cả kiếp trước và kiếp này.
Ví dụ như kiếp trước Dư Sanh là một cô gái lầu xanh, cuối cùng vì không chịu được hành hạ đã cắn lưỡi tự sát. Còn kiếp trước của La Sinh là một con heo mập mạp.
Trước đây Ninh Khanh Nam chỉ cho rằng mình chỉ không thấy được kiếp trước của chính mình, nhưng sau khi gặp Chúc Hạ Dương thì anh ta mới biết được trên đời vẫn có người thứ hai như vậy.
Nên anh ta càng cảm thấy hứng thú với Chúc Hạ Dương.
Âm giới, trong điện Diêm La.
Bất Tử cầm lấy một tờ giấy màu vàng không có chữ giao cho Diêm Vương, chỉ thấy Diêm Vương hành lễ một cái, hai tay nhận lấy tờ giấy, vung tay lên phất một cái, trên giấy xuất hiện một hàng chữ.
Đang định đứng lên, Dạ Minh bỗng nhiên xông vào, đằng sau còn có một quỷ sai đầu dê.
"Quỷ đế Hằng Cổ..." Quỷ sai đầu dê vội vàng xông vào, gương mặt hoảng sợ nhìn Diêm Vương: "Diêm Vương, quỷ đế Hằng Cổ ngài ấy..."
"Làm càn, quỷ đế Hằng Cổ mà ngươi cũng dám cản, còn không cút ra ngoài cho ta?"
"Vâng, tiểu nhân biết tội!"
Quỷ sai đầu dê lùi về sau đi ra ngoài, Diêm Vương ngồi xuống trên điện.
"Trong tất cả các quỷ đế, quỷ đế Hằng Cổ là nể mặt đến điện này của bản vương nhiều nhất, đúng là nể mặt bản vương."
"Diêm Vương điện hạ, chuyện này bản đế cũng không muốn quấy rầy điện hạ, chỉ là dù Yêu ma đã bị chém chết, nhưng mà Yêu Ma chạy khỏi động Tụ Tà thế nào thì bản đế cần phải điều tra thêm vài manh mối."
Diêm Vương ngừng một chút, thái độ rất quyết liệt: "Chuyện lần trước thứ lỗi cho ta không thể đồng ý, thượng đế trách tội xuống thì dù là bản vương cũng khó tránh được tội."
Ông ta cũng biết nếu như Yêu Ma không dựa vào thực lực của mình để chạy ra khỏi động Tụ Tà, vậy thì cũng hiểu được nguyên nhân tại sao quỷ đế Hằng Cổ lại muốn lên Thiên Đình."
Nhưng mà ông ta không thể tự ý mở thang trời, dù là được Thiên Đế đồng ý mở thì người không được phép cũng không được đi lên.
"Lần này ta đến không phải muốn làm khó điện hạ đưa Hằng Cổ lên Thiên Đình, chỉ là muốn nhờ Diêm Vương điện hạ một chuyện."
Diêm Vương dù sao cũng biết chuyện này nhất định liên quan đến chuyện Yêu Ma chạy trốn, dù Hằng Cổ quỷ đế không đến nói, ông ta cũng đoán được anh muốn nhờ mình chuyện gì.
Sinh nhật Thiên Đế nên mở tiệc chiêu đãi các vị thần tiên, Diêm Vương mặc một bộ trang phục vải hoa màu đen, dẫn theo Bất Tử đi đến thang trời lên Thiên Đình.
Trên mây, Lam Thiên Môn uy vũ đứng sừng sững, trước mắt khắp nơi ánh sáng huy hoàng, tất nhiên là thịnh cảnh mà địa ngục vĩnh viễn không thấy được.
Thượn Đế ngồi trên lăng tiêu bảo điện thật cao, bên cạnh là Thiên Phi nương nương đang nở nụ cười dào dạt, các thần tử đều đã ngồi xuống, mấy tiểu tiên nữ đã bưng thức ăn lên.
Chỉ một lát sau, có mấy tiên nữ trình diễn ca múa, nhìn những tiên nữ trước mắt này, tuy là ai nấy đều xinh đẹp như hoa, nhưng mà Diêm Vương lại không hề có hứng thú.
Trong nhà còn có vị Vương Phi càng xinh đẹp hơn mấy tiên nữ này, nghĩ vậy, Diêm Vương nở nụ cười.
Một giây sau, ánh mắt của ông ta nhìn vào Nhược Tương Ly ngồi đối diện, nụ cười trên gương mặt đỏ bỗng trở nên cứng ngắc, sau đó dùng ống tay áo che mặt mình lại.