Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 396 - Chương 396: Giao Dịch

Chương 396: Giao dịch




Chúc Hạ Dương không thể không thừa nhận người đàn ông này nói rất thuyết phục, hơn nữa cực kỳ đáng sợ.

Chuyện liên quan đến Dạ Minh, dù là trước đây hay bây giờ hắn đều biết rõ.

Hắn nói Dạ Minh yêu Chúc Hạ Dương cũng là thật, nhưng chuyện lợi dụng cô cũng là thật.

Anh làm tất cả cũng chỉ vì muốn Chúc Hạ Dương chết đi, để cô trở thành một linh hồn mãi ở lại âm giới bầu bạn với anh.

Khóe miệng Chúc Hạ Dương nở nụ cười nhạt, Thị Huyết đế thì lại tiếp tục nói như đúng rồi: "Hằng Cổ đế là một người rất có tâm kế, cô không đấu lại hắn."

"Tôi tin tưởng anh ấy."

"Tin tưởng sao?" Thị Huyết đế cười xùy một tiếng, ánh mắt vô cùng châm chọc.

"Một người đàn ông chỉ biết nghĩ cho mình sao có thể được các người tin tưởng như vậy? Đến bây giờ cô vẫn chưa hiểu sao hắn lại để Yêu Ma ở lại nhân gian, nói cho cô biết cách đến Âm giới, thậm chí..."

"Thậm chí cái gì?"

Chúc Hạ Dương tin tưởng Dạ Minh, cô cảm nhận mình mãi mãi sẽ không nghi ngờ Dạ Minh, sẽ không bị người trước mặt này đầu độc.

Nhưng mà cô cũng sợ, mỗi một lần nghe người này nhấn mạnh, trong lòng cô lại hơi dao động.

Mọi thứ đều trùng hợp như vậy, cứ như là giống những điều Thị Huyết đế nói.

Thị Huyết đế đứng dậy, vắt hai tay ra sau.

"Thậm chí hắn còn nhờ Diêm Vương giúp hắn giấu sự thật, theo ta được biết, hắn vừa đưa cô đến âm giới lại vừa đến chỗ Diêm Vương che giấu chuyện hắn ăn trộm túi Tụ Quang để mở động Tụ Tà thả Yêu Ma ra ngoài."

Nếu là vậy, Yêu Ma thật sự do anh ấy thả ra sao?

Không thể nào!

"Tôi sẽ không tin lời ngài nói."

"Có tin hay không cũng không có ý nghĩa gì, một ngày nào đó cô sẽ biết." Thị Huyết đế nói xong đi đến bên cạnh Chúc Hạ Dương, không để ý đến sự phản kháng của cô, đưa tay đỡ cô lên, để cô dựa vào lòng mình.

"Ta muốn làm một giao dịch với cô, cô có thể đồng ý cũng có thể từ chối, ta sẽ cho cô thời gian suy nghĩ."

"Ngài nằm mơ, ta sẽ không giao dịch với ngài. Ta biết ngài mơ tưởng sức mạnh của Dạ Minh, ghen tỵ địa vị kia của anh ất, muốn tổn thương anh ấy, tôi sẽ không mắc bẫy của ngài."

Chúc Hạ Dương muốn đẩy Thị Huyết ra, nằm trong ngực hắn khiến cô rất khó chịu, trong lòng có cảm giác bất an và kinh tởm. Nhưng mà cô lại không làm được gì, cả người mềm nhũn.

"Không cần phải trả lời ngay lập tức, ta đã nói sẽ cho cô thời gian suy nghĩ!"

Thị Huyết đế tỏ vẻ rất nắm chắc, đưa tay ra nắm lấy cằm của Chúc Hạ Dương, vén tóc cô ra sau tau, ngón tay thon dài lướt qua môi cô.

"Buông ra!"

"Hèn gì Hằng Cổ đế lại quan tâm cô như vậy, vẻ ngoài này đúng là đẹp không gì sánh được."

"Nếu ngài dám đụng đến tôi, tôi nhất định sẽ khiến ngài hối hận!" Ánh mắt Chúc Hạ Dương chứa sát khí, nhưng mà lúc này cô lại không thể làm được gì, vậy nên vô cùng lo lắng.

Thị Huyết đế cười khẽ một tiếng, sau đó đỡ người Chúc Hạ Dương lên, tay phải vận công, trong tay xuất hiện thêm một luồng ánh sáng đỏ rót vào người Chúc Hạ Dương.

"Ngài làm gì tôi vậy?"

"Đừng hoảng loạn, cô rất hữu dụng với ta, ta sẽ không làm hại cô. Nhưng mà ta có thể nói cho cô biết một tin tốt, linh hồn của bạn cô ở tầng địa ngục thứ bảy."

Tầng địa ngục thứ bảy!

Bây giờ Chúc Hạ Dương ở tầng địa ngục thứ ba đã không chịu nổi rồi, Mạc Thần ở tầng thứ bảy.

Trong mắt cô hiện lên hình ảnh không xong khiến đầu cô quặn đau.

"Cô đến âm giới, nếu như trong vòng ba giờ vẫn chưa quay lại nhân gia thì sẽ mãi mãi không về được, mà muốn đến tầng bảy cũng không hề dễ, cũng đủ thời gian để kéo cô về, Hằng Cổ đế này tính toán thật sự chuẩn mà."

Bình Luận (0)
Comment