Nhật Ký Trấn Tà Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương (Dịch Full)

Chương 397 - Chương 397: Bài Toán Khó

Chương 397: Bài toán khó




Rời khỏi vòng tay của Thị Huyết đế, đã không còn bị hắn khống chế, Chúc Hạ Dương cảm giác như cơ thể mình đã không còn bị trói buộc, tuy là vẫn đau đớn khó chịu như trước, cô dùng hết sức toàn thân vẫn có thể tự bước từng bước khó khăn về phía trước.

Cô không tin tất cả những chuyện này đều do Dạ Minh làm, cô không thể để mình tin điều này.

Thị Huyết đế nói Dạ Minh cố ý nhốt Mạc Thần vào tầng địa ngục thứ bảy, vậy sẽ đúng lúc kéo dài thời gian mình quay về dương gian, điều này khiến Chúc Hạ Dương không thể tin được.

"Nếu như cô đồng ý hợp tác với ta, ta có thể đưa cô đến tầng địa ngục thứ bảy."

"Ngài đừng mơ."

Giọng của Chúc Hạ Dương kiên quyết, Thị Huyết đế nhìn bóng lưng từ từ đi xa của cô, khóe miệng nở nụ cười châm chọc.

Hắn ta bất chấp Chúc Hạ Dương có tin tưởng Dạ Minh thật không, một ngày nào đó hắn ta có thể khiến cô chọn con đường mà mình đã chọn sẵn cho cô.

Chúc Hạ Dương biết Mạc Thần ở tầng thứ bảy, nhưng mà lúc này mình mới ở tầng thứ ba, trong lòng bỗng cuối cùng cũng hiểu rõ dù có Định Hồn châu cũng không chịu nổi nói gì bây giờ đã không còn Định Hồn châu nữa.

Mình là một sinh hồn, có thể đến địa ngục đã là kỳ tích, tầng địa ngục thứ bảy này, phải làm sao mình mới có thể đến được?

Nhưng nghĩ lại, mình đã đi đến bước này, dù có thế nào cũng không thể từ bỏ.

Dạ Minh ở cửa hang động sớm đã đi mất, anh cũng không biết tình hình trong động thế nào, cũng không có cách nào tìm hiểu.

Đây là con đường Chúc Hạ Dương lựa chọn, vậy thì cô phải tự đi hết.

Dạ Minh lại lần nữa đến điện Diêm Vương, có vẻ như Diêm Vương biết mục đích của anh, thản nhiên nói: "Hằng Cổ đế đúng là bỏ ra không ít tâm sức vì cô ấy nhỉ, vậy có đáng không?"

"Tất cả mọi người đều biết những việc Diêm Vương làm vì Vương Phi, Diêm Vương cảm thấy có đáng không?"

Nhắc đến Diêm Vương phi, trên mặt của Diêm Vương hiện lên vẻ ngọt ngào, sự cưng chiều trong ánh mắt để lộ ra không hề che giấu.

"Quả nhiên trên đời này chuyện gì dính vào chữ tình đều là một bài toán khó giải."

Diêm Vương đi đến trước mặt quỷ đế Hằng Cổ, nhìn ông ấy có vẻ rất nghiêm túc: "Hằng Cổ đế là người sống lâu nhất ở âm giới, đã thấy hết tất cả sự vật ở âm giới này. Tuy là bản vương có hơi bất mãn ghen ghét với Hằng Cổ đế, nhưng mà không thể không công nhận sự tồn tại của nguyên lão âm giới như ngài là vô cùng quan trọng, không thể thiếu được.

Tiên nhân ở Thiên giới không là gì, nhưng mà Âm giới này vô cùng âm u, những nơi này chắc chắn sẽ ẩn giấu nguy hiểm, Hằng Cổ đế vẫn nên cẩn thận một chút."

"Đa tạ Diêm Vương nhắc nhở."

"Ôi trời trời..." Diêm Vương bỗng nhiên cười cười, còn nói: "Bản Vương tự nhiên lại nói mấy lời này, cũng mong quỷ đế Hằng Cổ không cần lo lắng, đều là người hữu tình khó tránh sẽ thấy đồng tình, nhất thời không kiềm được nói nhiều hai câu, cũng mong Hằng Cổ đế đừng chê cười."

Dạ Minh khẽ lắc đầu một cái, Diêm Vương như bất chợt nghĩ ra gì đó, buồn bã nói: "Lần trước may mà gặp được Nhược Tương Ly, nếu không... Hằng Nga tiên tử còn không chịu gặp ngài đâu, mặt mũi của nàng cũng không chỉ lớn bình thường thôi đâu."

Nghe vậy Dạ Minh cũng không giật mình lắm, tuy là mỗi lần gặp Nhược Tương Ly, nàng ấy đều không có sắc mặt tốt với mình, nhưng mà anh biết cũng đều vì Chúc Hạ Dương.

Chuyện Yêu Ma lần này khiến Chúc Hạ Dương chịu tổn thương không nhẹ, nhất định nàng ấy sẽ không ngồi xem mặc kệ.

"Hơn nữa thiên quy trên trời nghiêm ngặt như vậy, thần tiên trên trời không được tự mình hạ phàm cũng giống như những địa tiên chúng ta không được lên trời vậy. Lần này Hằng Nga tiên tử có thể hạ phàm nhất định cũng là nàng nói giúp."

Bình Luận (0)
Comment