"Ảnh này cũng do anh chụp sao?"
"Không phải không phải, đây là lần đầu tiên tôi đến đây, thấy bài đăng của người khác hot như vậy nên tôi cũng muốn chụp vài tấm để tăng thêm fan."
Đối mặt với câu hỏi của Chúc Hạ Dương, người đàn ông vội vàng phủ nhận, lắc đầu như trống bỏi.
"Nói vậy chỗ này đã trở thành tiệm nổi tiếng trên mạng, vậy Tiểu Hạ Dương cũng trở thành người nổi tiếng trên mạng rồi."
Mạc Thần vừa mừng rỡ nói vừa sờ cằm như là một người thông tuệ.
"Tôi cảm thấy thật ra cũng không cần phải kiêng kỵ gì, tiếp tục duy trì sự thần bí của cậu, chúng ta cũng không cần phải ngăn cản những người mở topic đăng video này là gì, chỉ cần không quá hot thì chúng ta cứ làm như không biết, bây giờ ai ai cũng thích hóng chuyện mà, lại có người giúp chúng ta tuyên truyền, thật tốt."
Mạc Thần nói rõ ràng hợp lý, ngay cả Chúc Hạ Dương cũng suýt tin.
"Giống như chuyện hôm nay vậy, suýt nữa đã chen hỏng nhà bếp của tớ sao? Hay là lại theo dõi chụp lén, không tính là quá hot sao?" Chúc Hạ Dương lạnh nhạt nói.
"Mới bắt đầu là vậy, sau này có lẽ sẽ quen thôi, vả lại nếu như cậu không làm gì hấp dẫn họ thì có khi họ sẽ quên mất chúng ta cũng nên.
Mạc Thần bất đắc dĩ lắc đầu, đột nhiên giống như bị tiêm máu gà vậy, vẻ mặt sục sôi ý chí chiến đấu: "Nhưng mà ít nhất chúng ta cũng đã từng nổi tiếng mà."
Bệnh tâm thần!
Đối mặt với một bệnh nhân thành tinh như Mạc Thần, Chúc Hạ Dương cũng không ôm ấp hy vọng gì, cô nhìn Y Bạch: "Anh thấy thế nào?"
"Hình như cũng được."
"Vậy cậu cảm thấy thế nào?" Chúc Hạ Dương hỏi Lạc Minh.
Lạc Minh nghiêm túc suy nghĩ một lát, lập tức gật đầu.
"Ha ha, vậy thì dễ rồi, việc này cứ giao cho tôi, đảm bảo khiến bà chủ hài lòng!"
Mạc Thần vui mừng, sau đó lôi người đàn ông đang ngồi chồm hổm dưới đất vừa nói vừa đi ra ngoài.
"Người này cũng giao cho tôi đi!"
Có đôi khi Chúc Hạ Dương thật sự không biết tinh thần này của Mạc Thần ở đâu ra.
Khoảnh khắc mà Mạc Thần mở cửa đó, bên ngoài lại sục sôi, cái bàn được Hiểu Uyển dùng để ngăn cửa cũng đã bị kéo mất.
Nhìn vẻ mặt mất mát của Hiểu Uyển, Chúc Hạ Dương cứ có cảm giác như là cô ấy đã chịu đựng ấm ức gì ở ngoài kia.
Y Bạch và Mạc Thần đi ra khỏi bếp, nhìn những vị khách phần lớn là thanh niên này.
Lạc Minh đi đến bên cạnh Y Bạch, cũng nhìn anh ta với một ánh mắt lạ mà một số người hình như vẫn chưa hiểu.
"Anh nên ra tay đi, những fan nữ này giao cho anh."
Lạc Minh vừa nói vừa đi qua, Y Bạch ngừng một chút, lập tức chào hỏi mọi người.
Bỗng nhiên trong tiệm còn ồn ào hơn ban nãy nhiều.
"Chà, đẹp trai quá, sao ban nãy không thấy được anh chàng đẹp trai này!"
"Tiêu rồi tiêu rồi, tôi cảm thấy tim mình sắp nổ rồi."
Một nữ sinh mặc quần áo trung tính bám lấy một nữ sinh tóc ngắn, ánh mắt dại ra, hai dòng máu đỏ chảy từ mũi ra.
Cô kéo tay bạn gái đi cùng bên cạnh: "Này, cho tớ giấy..."
Lúc đầu trong đám đông còn có mấy nam sinh, lúc sau hoàn toàn bị các bạn nữ bùng nổ gạt hết sang một bên, vẻ mặt không đổi đứng ở một bên.
Mà Hiểu Uyển và Lạc Minh nhìn tình hình trước mặt này, xem ra là kế hoạch đã thành công.
Hấp dẫn sự chú ý của các nữ sinh một cách hoàn hảo và dễ dàng, bây giờ dù có gọi mẹ của bọn họ đến thì cũng không thể khống chế được họ rồi.
Ban đầu cứ nghĩ như vậy là xong, thật ra lại không phải vậy.
Ngày hôm sau trên mạng lại có bài đăng: Tiệm bánh hot số 47 xuất hiện Linh Ngọc người thật việc thật, nữ sinh nhìn chảy máu mũi, nam sinh nhìn thấy tự động cúi đầu khom lưng.
Chúc Hạ Dương đọc không ít những tiêu đề tương tự như vậy, khóe miệng cứng đờ giật giật.
Mặc dù mình không đánh giá cao việc lợi dụng mạng xã hội để tạo độ nổi tiếng nhưng cũng không thể không thừa nhận sức mạnh của internet đúng là rất đỉnh.
Đồng thời Y Bạch này cũng có sức hấp dẫn lớn hơn mình.