Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 767

Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_bird

Có người dẫn đường, tất nhiên Từ Ngôn sẽ không bỏ lỡ cơ hội. Hắn còn phải giữ sức làm thịt Đại yêu chứ.

Đám người trẻ tuổi trong xe không phải đến từ cùng một nơi, mà có rất nhiều người không biết nhau. Cho nên qua tràng hỗn loạn vừa rồi, có thêm một người nữa cùng không ai phát hiện ra.

"Gái à, đừng làm loạn nữa, chọc giận thần sứ đại nhân sẽ không được toàn mạng đâu."

Đứa bé nam gắt gao kéo giữ muội muội, lòng còn sợ hãi nhỏ giọng nói. Nó cũng không hề phát hiện ra bên cạnh mình có thêm một người thanh niên nữa.

“Ta không muốn đi Thần quốc. Đại ca, ta cảm thấy Thần quốc kia là bịa đặt.” Đứa bé gái ngậm miệng, vẻ mặt đầy quật cường. Chẳng qua sức nó còn quá yếu, không thể thoát khỏi cái nắm chặt của huynh trưởng mình.

“Nhỏ giọng một chút!” Đứa bé trai hoảng sợ, nói thầm: "Không thể chửi bới Thần quốc, sẽ bị thần phạt!"

Tuy rằng hai người nói chuyện không lớn, nhưng những người bên cạnh vẫn có thể loáng thoáng nghe được vài phần. Hơn nữa nghe thấy lời bé gái kia bảo Thần quốc là bịa đặt, chung quanh lập tức đã có mấy thanh niên đưa mắt nhìn đầy bất thiện, như thể huynh muội kia đang sỉ nhục tín ngưỡng chí cao vô thượng của bọn họ.

"Nó còn nhỏ, ăn nói bậy bạ. Mọi người đừng để ý, đừng để ý."

Đứa bé trai cười khổ nhận lỗi với mấy người chung quanh, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy người thanh niên bên cạnh, vội vàng áy náy cười cười.

Đứa bé trai này không nhận ra thanh niên bên cạnh, đứa bé gái lại tò mò nhìn sang, chớp chớp đôi mắt to nhìn người xa lạ xuất hiện ở trong xe này.

"Lời nói trẻ nhỏ mà, không sao, không sao.” Từ Ngôn cười cười với đôi huynh muội kia, nói: "Chờ khi đến Thần quốc, chúng ta chính là người một nhà rồi."

Hắn vừa nói như vậy, mấy thanh niên mang địch ý lập tức yên tĩnh trở lại. Lúc này thời điểm phía trước đoàn xe chợt có tiếng nước truyền đến, như thể tiếng nước sôi.

Nghe được âm thanh này, trước mắt có người xốc cửa sổ xe lên. Một cảnh tượng kinh người xuất hiện trước mắt đám người tuổi trẻ này.

Nước sông đang tách ra hai bên, hiện ra một con đường cát dài thẳng tắp dẫn tới đáy sông. Đoàn xe thật dài này đang chạy trong lối vào kỳ dị này.

"Đã tới Thần quốc rồi!"

“Chúng ta cũng có thể trở thành con dân Thần quốc rồi!"

"Trường sinh bất tử!"

Nhìn thấy loại kỳ quan này, đám người trẻ tuổi trên xe đã không cách nào kiềm nén kinh hỉ trong lòng, hầu như nhảy cẫng hoan hô cả lên.

"Gái à, xem kia kìa. Thần quốc thật sự tồn tại, chúng ta đã tới rồi."

Đứa bé trai cũng không hiểu sao trở nên kích động hệt như những người kia. Chẳng qua muội muội của nó đã nhanh chóng chuyển ánh mắt từ kỳ cảnh như màng nước hai bên, mang theo khó hiểu và hiếu kỳ nhìn Từ Ngôn chằm chằm.

Suỵt...

Từ Ngôn đưa ngón tay áp dọc lên môi, ra dấu bảo cô bé kia giữ bí mật, đáy mắt giảo hoạt hoàn toàn không giống những người khác.

Đứa bé gái chớp chớp mắt to, suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu.

Bí mật chỉ thuộc về hai người cứ như vậy được lưu giữ. Đứa bé gái kia không biết lai lịch người thanh niên lạ lẫm kia, càng không thể tưởng được người thanh niên có vẻ ngoài thanh tú kia sẽ nhanh chóng biến thành một con mãnh quỷ, càn quét cái gọi là đất nước của Thần Linh này.

Theo đoàn xe tiến lên, nơi cuối cùng của con đường xuất hiện một cánh cửa cực lớn. Lúc này cánh cửa chậm rãi mở ra, bên trong mơ hồ ánh lửa chớp động.

Có một động quật cực lớn dưới đáy hồ, rộng rãi to lớn. Đoàn xe vừa đi vào, cánh cửa khổng lồ lập tức không chút tiếng động khép kín lại, như thể một cái miệng lớn vừa cắn nuốt lấy mớ huyết thực.

Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy mấy động quật quỷ dị ở hai bên con đường. Trong đó có hai điểm đỏ chớp động trong bóng tối, như thể ánh nến quỷ dị, cũng giống như con mắt của thú dữ nào đó!

Không lâu sau, mấy trăm nam nữ trẻ tuổi này được dẫn tới một nơi cực lớn trong động quật. Trước mặt mọi người là một cái ao lớn, trong đó không có nước, chính giữa là một quái nhân mang mặt nạ giấy đang ngồi.

Tới nơi này rồi, một số người trẻ tuổi vốn mang theo thần sắc kinh hỉ cùng mong đợi đã dần chuyển sang sợ hãi. Đất nước của thần linh quá mức âm trầm, hoàn toàn khác hẳn với tưởng tượng của bọn hắn.

Mấy trăm người trẻ tuổi vây quanh cái ao nước như thể tội phạm bị hành hình, mà những kẻ trông coi kia dĩ nhiên đã lạnh lùng nhao nhao rút ra đao kiếm.

Tên đầu lĩnh mặc thiết giáp đi vào bên cạnh ao, khom người với quái nhân mặt nạ giấy xin chỉ thị: "Đại nhân, năm trăm thanh niên đã mang đến."

“Bắt đầu đi..."

Giọng nói của quái nhân mang gương mặt giấy kia rất âm trầm. Tên đầu lĩnh mặc thiết giáp lập tức gật đầu tuân lệnh.

Sau đó gã giơ tay lên, ý bảo thủ hạ chuẩn bị động thủ.

Chỉ cần bàn tay của gã vung ra, năm trăm tên nam nữ thanh niên này sẽ bị đẩy xuống hồ. Không bao lâu sau, cái ao nước trống trơn này sẽ biến thành ao máu!

Dùng máu huyết nam nữ trẻ tuổi để tu luyện chính là một phần công pháp đặc thù của Thanh Bì. Những năm gần đây cũng chưa từng gián đoạn. Lúc lão tọa trấn phòng đấu giá, những thanh niên nam nữ này sẽ được âm thầm đưa đến thành Ngũ Địa. Hôm nay thành Ngũ Địa đã thành phế tích, Thanh Bì chỉ có thể ở tông môn nhà mình tu luyện. Tu vi của lão càng tinh tiến, phần công pháp dùng huyết khí để tu luyện cũng sắp đại thành.

"Đó là... Xương sọ người!"

Trong đám người, một người trẻ tuổi phát hiện ra mấy đoạn xương trắng bên cạnh ao. Tỉ mỉ nhìn kỹ rốt cuộc phát hiện ra đó là xương người, vì vậy hắn mới kinh hô một tiếng.

“Bên này cũng có xương người!"

Lại có người phát hiện bên dưới ao cạnh mình có xương trắng.

"Làm sao Thần quốc lại có người chết? Không phải con dân Thần quốc sẽ trường sinh bất tử sao?"

Rất nhiều người trẻ tuổi đã bắt đầu chất vấn, đám người xuất hiện rối loạn.

“Chẳng lẽ nơi đây không phải Thần quốc? Thả chúng ta đi ra ngoài!"

Rối loạn dần dần biến thành kinh hô. Rất nhiều người trẻ tuổi bắt đầu sợ hãi, mà sắc mặt đám những tu sĩ trông coi bọn họ càng thêm băng lạnh, nhìn đám thanh niên đang xao động như thể nhìn đám người chết.

“Nơi đây, chính là Thần quốc. Sẽ nhanh thôi, các ngươi sẽ trở thành con dân của ta."

Trong ao truyền đến tiếng nói nhỏ âm trầm, theo đó tên thủ lĩnh mặc thiết giáp mãnh liệt vung tay lên, thủ hạ của gã nhao nhao tản ra kiếm khí đẩy hết đám thanh niên còn đang mù mờ này xuống dưới ao.

"A!!!"

Phù phù một tiếng. Không để người khác động thử, có một kẻ đang đứng cạnh ao chợt rớt xuống bên dưới. Gã lảo đảo vài bước, khó khăn lắm mới đứng vững, sau đó gào thét về phía dọc bờ ao.

"Kẻ nào vừa đẩy ta xuống đấy!"

Bốn phía chợt an tĩnh. Dù là tên thủ lĩnh mặc thiết giáp hay đám thủ hạ cầm theo đao kiếm của gã, kể cả Thanh Bì đang ở trong ao đều ngây ngẩn cả người.

Tru sát còn chưa bắt đầu đã có kẻ vội vã nhảy xuống rồi. Ánh mắt Thanh Bì chợt lạnh lẽo. Nhìn đến cái người vừa rơi xuống kia, lão chợt cảm thấy có chút kỳ quái, bóng lưng kẻ kia tương đối quen mắt.

“Đúng rồi... Là tự ta nhảy xuống mà, hóa ra không có ai đẩy a."

Vừa nói, Từ Ngôn vừa quay người lại. Trên gương mặt thanh tú đã có thêm một tấm mặt nạ âm trầm, nhìn như thể ác quỷ.

“Thanh Bì, ta tới tìm ngươi tính sổ."

“Quỷ Diện!!!"

Ầm!

Một tia sáng từ trong tay Từ Ngôn đánh ra, trước người Thanh Bì cũng đồng thời xuất hiện hơn mười chuôi pháp khí. Chẳng qua những thanh pháp khí này căn bản không ngăn cản được tia sáng kinh người kia. Sau tràng gió rít đó, mặt nạ giấy của Thanh Bì bị chẻ làm hai mảnh, vỡ vụn rơi xuống.

Một tia máu tươi chảy từ hai đầu hai đầu lông mày Thanh Bì rớt xuống, trên gương mặt không phải người không phải thu mang theo vô tận hoảng sợ.

Rặc rặc.

Tiếng vỡ vụn rất nhỏ vang lên, trên đỉnh đầu Thanh Bì xuất hiện một vết rạn nứt xuyên thẳng từ trước ra đằng sau. Phía sau gã là một thanh đao xương trắng đang lơ lửng.

"Biết mình có cừu gia, chẳng lẽ còn không bỏ trốn? Xem ra ngươi còn không thông minh bằng tên Yêu linh hóa hình kia, hay là... Ngươi cho rằng con đại thằn lằn Quỷ Nhãn kia có thể bảo vệ được ngươi?"

Bước chân Từ Ngôn lướt tới bên cạnh Thanh Bì, nhạo báng nói: "Bản thân lão thằn lằn kia còn khó mà bảo toàn được."

Phốc!!!

Lúc Từ Ngôn lướt qua, đáy mắt Thanh Bì đã hoàn toàn mất đi sinh cơ, máu tươi bắn tung toé. Thân thể quái vật kia như thể bị chia làm hai phần, rơi thẳng qua hai bên.

Chỉ một kích, Thanh Bì khiến cả tu sĩ Hư Đan đỉnh phong còn phải sợ hãi ba phần, cứ vậy mà bị đánh chết ngay trong Quỷ Nhãn tông!
Bình Luận (0)
Comment