Chương 1110: Phần Thưởng
Chương 1110: Phần ThưởngChương 1110: Phần Thưởng
Kể từ khi Băng Nhai Hóa Cảnh bị đóng cửa, đã hơn hai tháng trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, đề tài mà môn nhân đệ tử Địa Kiếm tông trong lúc rảnh rỗi nói về đã sớm từ tiểu sư thúc cao cao tại thượng đổi thành Đấu Vân thí luyện sắp tới.
- Nghe nói chưa, quy tắc Đấu Vân thí luyện đã xuất hiện, đệ tử Luyện Khí kỳ chúng ta đều có cơ hội tham gia.
- Hai hai một tổ rút thăm tỷ đấu, người thắng thăng cấp, người thua đào thải, quy củ đơn giản, chính là không biết phần thưởng là cái gì, top 10 hẳn là đều có thể có linh thạch thưởng.
- Ngươi còn không biết à, phần thưởng top 10 Luyện Khí kỳ chính là thượng phẩm pháp khí! Hạng nhất cư nhiên thưởng cho cực phẩm pháp khí, top 100 đều có linh thạch thưởng, ta lần này nói cái gì cũng muốn vọt vào top 1001
- Thật hay giả! Thượng phẩm pháp khí cũng có thể thưởng cho đệ tử Luyện Khí như chúng ta?
- Ta cũng tham gia! Vì thượng phẩm pháp khí, liều mạng!
Đông đảo đệ tử Luyện Khí kỳ ở khu vực cư trú của mình nghị luận sôi nổi, phần lớn người hưng trí bừng bừng, những tu sĩ Luyện Khí kỳ này ở tông môn ít có phân chia Vân Thượng Vân Hạ, bởi vì cảnh giới quá thấp, Vân Thượng Vân Hạ hai phái cũng khinh thường đi mượn sức những đệ tử Luyện Khí bất nhập lưu này.
So với môn nhân Luyện Khí kỳ, đệ tử cảnh giới Trúc Cơ có thể ổn trọng hơn nhiều.
- Quy tắc đệ tử Trúc Cơ và đệ tử Luyện Khí tỷ đấu tuy nói giống nhau, lại cần lấy vân thượng vân hạ phân loại, khiêu chiến lẫn nhau, hai hai một tổ nhất định phải có một đệ tử Vân Thượng phong, một đệ tử Vân Hạ phong, đây không phải là rõ ràng để cho hai phái đánh nhau sao.
- Nghe nói quy tắc do Ngôn vạch ra, hắn có tâm tư gì? Không phải là muốn xem Vân Thượng phong cùng Vân Hạ phong trò hay chứ, lấy chúng ta làm hầu tử đùa giỡn sao? l
- Hẳn là sẽ không, thân là tiểu sư thúc của tông môn, địa vị người ta đều cao hơn so với tông chủ, hơn nữa Đấu Vân thí luyện là đại trưởng lão chính miệng phân phó xuống, trong đó không nên giấu diếm mới đúng.
- Đấu Vân thí luyện, nghe tên đã biết là muốn để vân thượng vân hạ đánh nhau, tông môn hai phái phân liệt nhiều năm, hao tổn thực lực tông môn không nói, như vậy trước kia tông môn nhất định càng ngày càng bại trận, đại trưởng lão xuất quan không phải nên tiêu trừ nội đấu, củng cố lòng người sao, vì sao phải kích động mâu thuẫn giữa hai phái? Ngụ ý trong đó, ta thật không hiểu.
- Cái này có cái gì khó hiểu, theo ta thấy, dụng ý của đại trưởng lão rất đơn giản, một chữ, đấu! Đừng quên chúng ta chính là tu sĩ, không phải phàm phu tục tử, không đấu không tranh, lấy đâu ra nghịch thiên lực, tu tiên chi năng, tu tiên giả chúng ta một đường tu hành, cuối cùng là phải nghịch thiên mà đi, phi thăng thành tiên, thiên đạo sẽ không cho phép nhân gian xuất hiện chí cường như thế, cho nên chúng ta cần thủy chung tôi luyện bản thân, không quên ý chí chiến đấu.
- Nói cũng là lý, có đại trưởng lão ở đây, vân thượng vân hạ hai phái cho dù đấu ra hỏa khí, đến lúc đó vẫn là người của Địa Kiếm tông, ai dám thật sự phản bội tông môn, nghĩ Hóa Thần người ta là bài trí sao.
- Tỷ đấu ngược lại không sao cả, chỉ xem phần thưởng có bao nhiêu, nếu như phần thưởng làm cho ta động tâm, hừ, chém giết mấy đồng giai thì có gì khó.
- Phần thưởng đã đi ra, vừa mới nghe chấp sự Kim Đan nói, Trúc Cơ cảnh giới tỷ đấu, top 10 phần thưởng cực phẩm pháp khí, top ba phần thưởng hạ phẩm pháp bảo.
- Cái gì! Cực phẩm pháp khí? Top 3 cư nhiên thưởng pháp bảo! Ta sẽ đăng ký! Ai là đối thủ của ta, hãy cẩn thận cái đầu của mình.
- Cũng cho ta một tay! Ta không tranh pháp bảo, chỉ cần cực phẩm pháp khí là được, hắc hắc, dốc lòng tu luyện nhiều năm, cũng nên lộ ra một tay ở trước mặt đồng môn.
Phần thưởng phong phú, pháp bảo hấp dẫn, làm cho đệ tử cảnh giới Trúc Cơ ma quyền xoa chưởng, cái gì Vân Thượng phong Vân Hạ phong, ở trước mặt pháp bảo cùng cực phẩm pháp khí không còn quan trọng nữa, có thể xông vào top 10 thì có thể đạt được chỗ tốt chân chính.
Quy tắc đệ tử Luyện Khí kỳ cùng Trúc Cơ kỳ tỷ đấu, vẫn bình thường, nhưng đến cảnh giới Kim Đan tỷ thí, lại làm cho người ta không rõ đầu óc.
- Trúc Cơ cùng Luyện Khí đều hai hai tỷ đấu, cuối cùng tranh đoạt top 10 top 3, cảnh giới kim đan chúng ta tham gia Đấu Vân thí luyện, làm sao đổi thành lôi chủ thủ lôi cùng chiến lôi? Cái này làm sao so được, lực lượng của một người dù sao cũng có hạn, ai có thể chống đỡ được đồng giai luân phiên khiêu chiến, căn bản không giữ được.
- Không thấy quy củ sao, không để cho ngươi một mực thủ thủ, chỉ cần chiến bại mười người khiêu chiến, nếu thắng lợi, sẽ có phần thưởng pháp bảo thượng phẩm, pháp bảo thượng phẩm đó, tu sĩ Kim Đan có mấy người có thể có được? Không đến Nguyên Anh, ta không có cơ hội đạt được pháp bảo thượng phẩm.
- Ngăn cản mười người là có thể đạt được một kiện pháp bảo thượng phẩm, quy tắc như thế nhìn như công bằng, lại có thể dẫn tới đối thủ trả thù, đến cuối cùng cơ bản không ai có thể được thưởng, không biết nếu có người khiêu chiến thành công, nên làm như thế nào?
- Người khiêu chiến lôi đài thành công, có thể thay thế lôi chủ, nghênh đón khiêu chiến của những người khác, hơn mười người, cũng sẽ đạt được pháp bảo thượng phẩm.
- Tắc quá Đấu Vân thí luyện quy âm hiểm, lôi đài hẳn là không nhiều lắm, ta xem một hai tòa không sai biệt lắm, nếu như quá nhiều, đánh ra hỏa khí thì sẽ loạn.
- Một hai tòa? Ngươi đoán ít hơn, đầy đủ mười tám tòa.
- Cái gì! Mười tám lôi đài! Toàn bộ Kim Đan tring tông môn cộng lại mới có bao nhiêu, đây là muốn tất cả chấp sự Kim Đan chúng ta lên đài liều mạng sao!
- Quy củ đã như vậy, không thể tránh được.
- Không so sánh cũng không được, mười tám vị lôi chủ đã bị định ra, Vân Thượng Phong Vân Hạ Phong mỗi người một nửa, đến lúc đó đứng xem kịch hay đi, đệ tử Trúc Cơ Luyện Khí cũng không cần so sánh, đều đến xem chấp sự Kim Đan chúng ta tàn sát lẫn nhau.
- Quy củ chó má gì thế, tâm tư ác độc thật mới có thể suy nghĩ quy tắc như thế, đây đâu phải là tỷ đấu, đây là vạch ra địa bàn, để cho vân thượng phong vân hạ phong chúng ta quyết chiến một lần...
- Được rồi, cái này không tính là xui xẻo, tên Trân Thủ kia mới xui xẻo, không chỉ bị định là vị lôi chủ đầu tiên, còn mang trên lưng nợ hơn chín vạn cân thượng phẩm linh quáng, có lẽ mấy chục năm cũng không trả được.
Địa Kiếm Tông từ trên xuống dưới, môn nhân Luyện Khí Trúc Cơ Kim Đan ba đại cảnh giới đối với Đấu Vân thí luyện lần này, có ba loại quan điểm hoàn toàn bất đồng.
Cái nhìn của đệ tử Luyện Khí Trúc Cơ đối với Đấu Vân thí luyện tương đối tốt một chút, chấp sự Kim Đan thì âm thầm chửi ầm lên, quy tắc như thế, rõ ràng muốn vân thượng vân hạ hai phái tử đấu lôi đài.
Tức giận nhất thật ra còn không phải những tu sĩ Kim Đan này, mà là tam đại Thiên Kiêu của Địa Kiếm tông.
- Ngươi là tiểu sư thúc thì như thế nào, thật dám lấy Băng Điêu Phong Thải Hoa của ta làm phần thưởng, Từ Ngôn, ngươi cũng đừng hòng đi xuống Đằng Vân Sơn một bước.
Dưới chân núi, trong động phủ, khuôn mặt xinh đẹp của Phong Thải Hoa trắng bệch, ngực phập phồng bất định, vừa suy nghĩ Từ Ngôn muốn lấy Băng Điêu Phong Thải Hoa của nàng làm phần thưởng, trước mắt Phong Thải Hoa giống như hiện ra huyễn thủy phân thân lúc ấy bị người khi dễ trong tháp đá.
Tuy nói hiểu lầm được cởi bỏ, nhưng bộ dáng của người làm ác, chính là bộ dáng của Từ Ngôn, mặc dù biết lúc ấy ác tặc không phải vị tiểu sư thúc này, nhưng mỗi khi Phong Thải Hoa nhìn thấy Từ Ngôn đều có chút cảm giác cổ quái, giống như cả người mình đều bị đối phương nhìn qua.
- Để ta luận bàn với Lam Ngọc Thư trước mặt mọi người, Từ Ngôn, tâm tư ngươi độc hại.
Triệu Như Phong ở trong động phủ nghiến răng nghiến lợi, mắng:
- Ngươi đây là khiêu khích ly gián, muốn tọa sơn quan hổ đấu, người có thể suy nghĩ đến tâm tư ác độc như vậy tuyệt không phải thiện nhân, đại trưởng lão làm sao có thể thu loại người như ngươi làm đệ tử quan môn, chẳng lẽ đại trưởng lão tuổi tác quá lớn, hồ đồ?
Đấu Vân thí luyện lấy Luyện Khí Trúc Cơ Kim Đan làm chủ, cũng không có tỷ đấu giữa Nguyên Anh, hơn nữa cường giả cảnh giới Nguyên Anh cũng không cần tham gia loại thí luyện chuyên môn chuẩn bị cho đệ tử này.
Nhưng Triệu Như Phong lại bị Từ Ngôn khâm điểm, làm trưởng đội của Vân Thượng Phong, chờ môn nhân đệ tử thí luyện chấm dứt, hắn còn muốn cùng Lam Ngọc thư luận bàn một hồi, mỹ kỳ danh là để cho các đệ tử mở rộng kiến thức, trên thực tế là một loại khiêu khích, một khi Nguyên Anh của Vân Thượng Phong cùng Nguyên Anh của Vân Hạ Phong luận bàn, kết quả không ai có thể đoán trước.
Triệu Như Phong đang thâm mắng Từ Ngôn đê tiện, mà Lam Ngọc Thư lúc này lại ngoài ý muốn khi tiểu sư thúc đến thăm, nhất là Long Thiệt Cung mà Từ Ngôn dường như vô tình nhắc tới, làm cho một trong tam đại thiên kiêu này có chút động tâm.