Chương 1123: Tiểu Thanh bướng bỉnh
Chương 1123: Tiểu Thanh bướng bỉnhChương 1123: Tiểu Thanh bướng bỉnh
Tiểu Thanh rất tức giận, bởi vì người chết tự mình đi lại.
Vì thế Tiểu Thanh hiện ra thân người, làn váy màu xanh phiêu động, cánh tay dò ra ngăn cản khôi lỗi cao lớn.
- Không được rời khỏi đại điện.
Lời nói lạnh như băng mang theo ngữ khí uy hiếp, đáng tiếc đối phương không nghe được, vẫn thong thả mà kiên định cất bước.
Tiểu Thanh ngăn không được đối phương, bởi vì khôi lỗi khí lực lớn đến kinh người, hơn nữa khí tức Hóa Thần trong cơ thể khôi lỗi, giống như thiên địch đối với Tiểu Thanh.
Vì thế cua xanh hiện hình, vung càng cua kẹp chặt hai chân đại trưởng lão.
Cước bộ vẫn di chuyển như trước, Đại trưởng lão kéo cua lớn đi lại, phương hướng thủy chung vẫn là nghĩa trang.
- Gần rồi, gần...
Nỉ non sâu trong lòng đất, giống như đến từ quỷ vực, trong khàn khàn lộ ra chờ mong khó hiểu, bất quá rất nhanh biến thành một tiếng thở dài.
Thân ảnh Từ Ngôn xuất hiện bên ngoài nghĩa trang, thi thể đại trưởng lão dừng bước.
Tiểu Thanh nhìn thấy chủ nhân xuất hiện, huyễn hóa ra thân thể, nằm sấp trên mặt đất dùng hai tay gắt gao nắm lấy cổ khôi lỗi, không có ý buông ra.
- Quan tài bằng đồng trong nghĩa trang, xem ra quả nhiên có liên quan đến ngươi, đại trưởng lão, ngươi đến tột cùng lưu lại cái gì, cư nhiên có thể để cho thi thể tự mình tìm tới... Tiểu Thanh, buông tay đi.
Ùng ục, bởi vì phẫn nộ, Tiểu Thanh phun ra một loạt bong bóng khí, ánh mắt trợn tròn, nắm lấy khôi lỗi không chịu buông tay, căn bản không nghe được chủ nhân nói cái gì. Tiểu Thanh rất tức giận, cua tộc một khi tức giận, sẽ trở nên rất bướng bỉnh, không chịu buông tay không nói, răng trắng sáng lên còn muốn cắn vài miếng.
Một chưởng võ lên đỉnh đầu, Tiểu Thanh khôi phục thành một con cua xanh nhỏ nhắn, bị chủ nhân thu vào tay áo.
- Cua cũng không khôn khéo, ngốc nghếch.
Từ Ngôn âm thầm nói thâm một câu, sau đó nhìn về phía sâu trong nghĩa trang.
Linh thức như thủy văn tràn ra, cảnh giới hiện giờ của Từ Ngôn có chút đặc thù, hắn có thể phát huy ra thực lực Kim Đan đỉnh phong, càng có thể vận dụng linh thức trình độ Nguyên Anh, nhưng lại có cảm giác bản thể bị giam cầm, cổ quái nói không nên lời.
Giống như có lực lấp biển sang núi, lại cứng rắn bị nhốt trong lồng sắt, không cách nào phát huy ra toàn bộ uy năng.
Thần hồn thiếu sót, làm cho Từ Ngôn không thoát khỏi thiên địa cấm chế đáng ghét, hơn nữa Thần Thức hải cùng Tử Phủ sơn đã xuất hiện hình dáng nhưng không cách nào chân chính ngưng tụ.
Loại trạng thái này rất nguy hiểm, một khi để thời gian kéo dài, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến Nguyên Anh.
Cảm giác được một phen quan tài bằng đồng dưới lòng đất nghĩa trang, Từ Ngôn do dự một phen, thu hồi khôi lỗi, trở về đại điện.
Hắn không cách nào xác định trong quan tài bằng đồng rốt cuộc chứa cái gì, nếu như là một phần hậu thủ của Hoành Chí, như vậy sẽ có nguy hiểm cực lớn đối với Từ Ngôn.
- Nếu cấm chế mở ra bản thể, như vậy luyện hóa bản thể hẳn là có hiệu quả.
Trong đại điện, Từ Ngôn gọi ra một luồng anh hỏa, bắt đầu tế luyện thân thể bản thể.
Thân thể hắn quá mức cường hoành, bị anh hỏa tế luyện một canh giờ, bản thể trở nên đỏ bừng.
Thân thể không có biến hóa quá lớn, nhưng tầng trói buộc vô hình kia lại xuất hiện khác biệt rất nhỏ, giống như trăm vạn sợi dây thừng, chặt đứt một sợi.
- Tế luyện bản thể quả nhiên có hiệu quả. Nếu thiên địa thành lao vây khốn Từ Ngôn ta, vậy thì thiêu hủy cái lồng giam này là được.
Tế luyện thân thể tự hại thân, để cho Từ Ngôn thấy được hy vọng phá vỡ cấm chế, nếu như dùng hỏa diễm càng cường hoành tế luyện bản thể, cấm chế sẽ biến mất nhanh hơn.
- Địa tâm tinh hỏa, Thương Minh tự, Tuệ Ảnh. Giấc mơ, chẳng lẽ là chân thật?
Tuệ Ảnh hòa thượng trong mộng cảnh cùng tên với phương trượng đầu tiên của Thương Minh tự, Từ Ngôn không biết có phải cùng một người hay không.
Nếu chuẩn bị đi một chuyến Thương Minh tự, trong lúc luyện chế Thiên Thạch Tiễn, không bằng thử một phen luyện chế bản thể.
Phương pháp luyện thể mạnh nhất, chính là tế luyện thân thể, nhưng loại pháp môn này có khuyết điểm không cách nào nghịch chuyển, đó chính là dễ dàng luyện chết chính mình.
Thân người không phải vật chết, càng không phải tài liệu luyện khí, ở tu tiên giới muốn mau chóng tu thành luyện thể kỳ công, do đó dùng đường tắt sinh sinh luyện hóa chính mình mà chết cũng không phải không có.
- Thiện Nhược Thủy, nếu như có thể thi triển, sẽ không sợ luyện hóa thân thể, mặc dù bản thể không trọn vẹn có thể tự mình khỏi hẳn.
Nhớ tới Thiện Nhược Thủy mà Ngôn Thông Thiên thi triển trong mộng, Từ Ngôn trầm tâm, bắt đầu tu luyện.
Trong mộng cảnh không chỉ có Thiện Nhược Thủy, còn có một chiêu kiếm pháp, tên Vấn Thiên.
Lại là một tháng bế quan, phỏng đoán Vấn Thiên kiếm pháp không khó, bởi vì Ngôn Thông Thiên trong mộng thi triển kiếm pháp, Từ Ngôn giống như thân nhập kỳ cảnh, cho nên rất nhanh bị hắn nắm giữ loại kiếm đạo cao thâm này, nhưng Thiện Nhược Thủy phần kỳ công này, Từ Ngôn có thể thi triển, nhưng không có chút hiệu quả nào. - Tiểu Thanh tự làm mình bị thương, để ta thử trị liệu ngươi một phen, vết thương nhỏ là được. Ngươi bẻ gãy cánh tay để làm gì! Đây có phải là vết thương nhỏ không? Sao ngươi lại càng ngày càng ngốc thế.
- Thủy nhu, thủy tĩnh, thủy động, thủy động là mẹ của đất, đất là nền tảng của trời, trời sinh vạn vật. Thiện Nhược Thủy.
- Thượng Thiện Nhược Thủy.
- Thiện Nhược Thủy.
- Cho phép ta uống một ngụm nước, mệt chết đi được...
Thúc dục nửa ngày, linh khí hao hết, nữ tử váy xanh đối diện vẫn là đờ đẫn đứng tại chỗ, tay phải nắm lấy cánh tay trái của mình.
Xác nhận mình thi triển không ra Thiện Nhược Thủy, Từ Ngôn bất đắc dĩ vội vàng lấy ra số lượng lớn linh đan, rót xuống cho Tiểu Thanh.
Trong khoảng thời gian tu luyện này, tông chủ thăm viếng, Thương Minh tự có xuất hiện tin đồn, tin tức về Phật Cốt Xá Lợi hiện thế, ngắn ngủi trong vòng vài ngày cơ hồ truyền khắp nửa Tây Châu Vực.
- Nếu thật sự có Xá Lợi xuất thế, hẳn là sẽ hấp dẫn không ít cao thủ đi tới.
Từ Ngôn cau mày hỏi.
- Hẳn là như thế, xá lợi phân nhiều loại, từ một màu đến bảy màu, thất thải xá lợi trân quý nhất, được xưng là Phật Cốt Xá Lợi, chính là thân thể cao tăng thành thánh hóa thành, không thua gì địa linh bảo, nhưng sẽ không dễ dàng xuất hiện, cho nên lần này Thương Minh tự xuất hiện xá lợi, hẳn là không hấp dẫn được cường giả Hóa Thần, bất quá cao thủ Nguyên Anh có lẽ sẽ xuất hiện không ít, không nói nhà khác, Kiếm Tông của chúng ta đã phái trưởng lão Nguyên Anh đi bình nguyên Mã Thủ.
- Vừa lúc ta cũng muốn đi Thương Minh tự một chuyến, tông môn ai đi trước?
- Triệu Như Phong cùng Phong Thải Hoa, nếu như có thể đạt được Xá Lợi, cũng có thể làm cho thực lực của hai vị Thiên Kiêu tăng lên một tầng.
Nghe nói hai đại thiên kiêu xuất mã, trước một bước chạy tới Thương Minh tự, Từ Ngôn gật gật đầu, cũng không có ngoài ý muốn.
- Tông chủ đã nghe nói qua Lâm Tích Nguyệt người này.
Từ Ngôn bất động thanh sắc hỏi.
Vừa nghe ba chữ Lâm Tích Nguyệt, sắc mặt Cổ Phan Kỳ rõ ràng thay đổi, trầm giọng nói:
- Cung chủ Huyễn Nguyệt cung Lâm Tích Nguyệt, người này cực kỳ thần bí, có tu vi Tán Tiên, nhiều năm chưa từng hiện thân nhân gian, vị chí cường đỉnh phong nhân gian này còn có một thân phận, đạo lữ của Thông Thiên Tiên Chủ.
- Quả nhiên...
Từ Ngôn âm thầm gật đầu, ở trong mộng cảnh hắn có thể cảm thụ được, hai người nhất định kết thành đạo lữ.
- Thông Thiên tiên chủ vị chí cường này, chẳng lẽ thật sự ngã xuống sao, đạo lữ của hắn vì sao không ở Lâm Lang đảo, mà là sáng tạo Huyễn Nguyệt cung?
- Tin tức Thông Thiên tiên chủ ngã xuống, bị truyền hơn ngàn năm, nói vậy hẳn là không sai, vê phần đạo lữ của Ngôn Thông Thiên vì sao lại thành lập Huyễn Nguyệt cung, cái này không ai biết được.
- Ngôn Thông Thiên có cừu gia hay không? Ai ghét hắn ta nhất?
- Cừu gia cường giả Tán Tiên, loại vấn bối Nguyên Anh như ta cũng không rõ ràng lắm, nghe đồn Ngôn Thông Thiên cả đời chiến đấu qua vô số cường giả, ngay cả Kiếm Chủ đại nhân cũng từng bại tay hắn, tính ra, Thông Thiên tiên chủ cùng Kiếm Tông ta cũng là đối đầu.
- Cường giả người ta luận bàn, thắng bại tính là cái gì, ta nói cái loại hận không đội trời chung này.
Từ Ngôn châm chước một phen, nói:
- Chính là loại hận ngươi hận đến tận xương tủy, cho dù ngươi chết cũng phải bầm xương thành tro.
- Thất cốt giương tro, cừu oán sâu bao nhiêu... Giả Phan Kỳ nghe được nhíu mày, suy nghĩ một lúc lâu, trước mắt sáng ngời, nói: - Đừng nói, thật đúng là có! Nếu như nói hận Thông Thiên tiên chủ nhất, nhất định là Ma Đế Bắc Châu Vực, Vân Thiên Quân.