Chương 1146: Tiêu tan hiềm khích lúc trước
Chương 1146: Tiêu tan hiềm khích lúc trướcChương 1146: Tiêu tan hiềm khích lúc trước
Chân Vô Danh cùng Từ Ngôn Băng tiêu tan hiềm khích lúc trước, mặc dù chỉ là biểu hiện, cục diện như thế làm cho tu sĩ xung quanh thở dài một hơi.
Một người là tiểu sư thúc của Địa Kiếm tông, một người là Thiên Kiêu của Nhân Kiếm tông, nếu như hai vị này kết thù, tương đương với Địa Kiếm tông và Nhân Kiếm tông kết thù, đến lúc đó có lẽ sẽ liên lụy càng sâu.
Vừa rồi bị Nhạc Vô Y thi triển bí pháp mê hoặc, hiện giờ mọi người tỉnh táo lại đầu nổi giận đùng đùng, tu sĩ Kim Đan còn không dám nổi giận, cường giả cảnh giới Nguyên Anh nhịn không được.
- Nhạc Vô Y, ngươi trắng trợn khiêu khích ly gián trong đại hội ngắm trăng do Kiếm Vương điện ta tổ chức, còn thi triển phương pháp mê hoặc của Linh Lung phái, ngươi nghĩ mọi người ở đây đều là hài đồng ba tuổi, có thể mặc cho ngươi đùa giõn.
Người đầu tiên chất vấn chính là Phong Thải Hoa với khuôn mặt giận dữ.
Cùng là nữ tử, lại cùng là nữ tử nổi danh trên Thiên Anh bảng, tuy rằng xếp hạng không đuổi kịp Nhạc Vô Y, Phong Thải Hoa cũng không sợ đối phương, lúc này lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt không tốt, nếu không phải Đinh Vô Mục cởi bỏ bí pháp bao phủ Phần Hương viện, Phong Thải Hoa có khả năng cùng Từ Ngôn giao thủ, sát hại tiểu sư thúc của bổn môn, đại trưởng lão há có thể từ bỏ ý đồ.
- Lá gan người phản Kiếm Minh càng lúc càng lớn, thủ đoạn cũng càng ngày càng âm hiểm, Nhạc Vô Y, ngươi đường đường là top mười cao thủ Thiên Anh bảng, cần phải khiêu khích như thế?
Lại có một vị nữ tu cảnh giới Nguyên Anh mặt trâm như nước quát mắng.
- Thật hay cho một Vô Y công tử! Nhạc Vô Y ngươi không phải đến ngắm trăng, mà là đến giết người.
- Lưu nàng lại, nhân cơ hội này diệt trừ một đại địch.
- Có đạo lý, chỉ cần Nhạc Vô Y vừa chết, Linh Lung phái nhất định sẽ ngã xuống ngàn trượng, cứ như vậy bại trận. Nhao nhao lên tiếng đều là tu sĩ Nguyên Anh, hành động vừa rồi của Nhạc Vô Y có thể nói là khơi dậy mọi người tức giận.
Đối mặt với mọi người trách cứ, sắc mặt Nhạc Vô Y ngay cả chút thay đổi cũng không có, cười khẽ một tiếng, phản bác nói:
- Nói đúng rồi, ta đích xác không phải đến tham gia đại hội ngắm trăng, mà là Vô Danh huynh mời, đến tặng một đầu tin tức, đã tra ra manh mối chân hung hãm hại Vô Danh huynh, Vô Y cũng coi như công thành thân lui, chư vị, uống đầy chén này, tiểu muội phải cáo từ, khanh khách!
Uống cạn sạch rượu trong chén, Nhạc Vô Y cười kiều mị nói:
- Tối nay trăng tròn, địa hỏa sẽ lui đến điểm thấp nhất, có thể đến dưới ngàn trượng, xá lợi quy túc, chỉ xem đêm nay.
Điểm ra chân tướng đại hội ngắm trăng, Nhạc Vô Y phi thân bay lên, trong tiếng cười ngọt ngào lướt qua tường cao, biến mất trong màn đêm.
- Yêu nữ, hừi
Phong Thải Hoa tức giận mắng một tiếng.
- Ngay cả chúng ta cũng không ngăn được phương pháp mị hoặc của nàng, xếp hạng thứ thứ năm Thiên Anh bảng, đích xác đáng sợ...
Triệu Như Phong thấp giọng nói, còn đang kiêng ky pháp thuật vừa rồi lâm vào.
- Là tại hạ suy nghĩ không chu đáo, chọc đến Nhạc Vô Y tên này, Vô Danh ở đây bồi chư vị không phải.
Chân Vô Danh đứng dậy chắp tay, hướng về phía tu sĩ xung quanh ôm quyền.
Nhạc Vô Y là hắn mang đến, tai họa cũng là Chân Vô Danh hắn dẫn tới.
- Vô Danh huynh không cần tự trách mình, dù sao danh tiếng của Nhạc Vô Y lớn như vậy, cho dù không có ai để nàng đến đại hội ngắm trăng, tòa Phần Hương viện này cũng không ngăn được người ta.
- Việc này không quan hệ gì với Vô Danh huynh, trúng kế của yêu nữ, là tu vi chúng †a không tinh. - Cũng may có Vô Danh huynh cùng Vô Mục công tử ở đây, một Nhạc Vô Y, chung quy không dậy nổi sóng lớn.
- Mục đích của Nhạc Vô Y nhất định là châm ngòi ly gián, nếu Vô Danh huynh rộng lượng, cùng tiểu sư thúc Địa Kiếm tông xóa tan hiềm khích trước kia, chúng ta cũng nên chuẩn bị chính sự.
- Đúng vậy, bây giờ đã là nửa đêm, mặt trăng đã lên giữa trời, địa hỏa trong Vãng Sinh động vào lúc này sẽ rơi xuống vị trí thấp nhất, chúng ta có thể thăm dò Vãng Sinh động ngàn trượng, Nhạc Vô Y đi trước một bước, nếu để nàng tìm được Xá Lợi cũng không ổn.
Các tu sĩ bàn tán xôn xao, đến lúc này, tất cả mọi người đều biết mục đích của đại hội ngắm trăng, những người này chính là muốn thừa dịp đêm trăng tròn, một lần thăm dò Vãng Sinh động.
Nhạc Vô Y nói không sai, mỗi khi trăng tròn, địa tâm tinh hỏa của Vãng Sinh động sẽ lui vào chỗ sâu, bởi vậy có thể thăm dò được chỗ sâu hơn, một khi bỏ qua trăng tròn đêm nay, đừng nói ngàn trượng, tu vi cảnh giới Nguyên Anh, nhiều nhất có thể đến Vãng Sinh động năm trăm trượng coi như cuối cùng, lại đi sâu hơn, nhiệt lượng địa tâm tinh hỏa ngay cả Nguyên Anh hậu kỳ cũng có thể thiêu chết.
Từ Ngôn âm thầm gật đầu, nếu mục đích của trận đại hội ngắm trăng này đã rõ ràng, như vậy kế tiếp nên đến thời điểm tìm kiếm xá lợi trong truyền thuyết rồi.
- Nào nào, chúng ta cùng uống một chén linh tửu, chuyến đi này hội tụ chư vị anh hào, nhất định sẽ mở cờ thắng lợi, ngựa đến công thành!
Chân Vô Danh nâng chén rượu lên, cười nói:
- Nhất là tiểu sư thúc đến, có thể nói là một viên mãnh tướng, chúng ta thiếu nhất chính là mãnh tướng mở đường, như vậy trong chốc lát mời tiểu sư thúc dẫn đường cho những vãn bối như chúng ta, tiểu sư thúc yên tâm, giao lưng ngươi cho Chân Vô Danh ta, tuyệt đối sẽ không làm ngươi thất vọng.
Từ Ngôn biết Chân Vô Danh không có hảo tâm, vừa thấy đối phương bắt đầu làm xấu, hắn lập tức phản bác nói: - Vô Danh huynh nói nặng, ta đâu phải mãnh tướng gì, chỉ là tiểu bối Kim Đan mà thôi, đi ở phía sau Vô Danh nhìn con đường phía sau một chút còn hợp lý, để cho ta mở đường, chỉ sợ ta sẽ mang theo các ngươi xông vào Diêm La điện, còn tưởng rằng đến Tàng Bảo Sơn, ha ha, vẫn là đổi cường giả đi, ta thấy Vô Danh huynh là thích hợp nhất.
- Cũng tốt, ta sẽ mở đường.
Chân Vô Danh trở nên dễ nói chuyện ngoài dự đoán, hắn vừa đáp ứng, trong lòng Từ Ngôn trầm xuống, âm thầm tự nhủ, mình trúng cạm bấy trong lời nói của Chân Vô Danh.
- Hôm nay cùng tiểu sư thúc vừa gặp đã quen, nếu tiểu sư thúc đã quen thủ hộ phía sau, vậy phiền toái tiểu sư thúc che chở phía sau một chút, sau lưng Chân Vô Danh ta có thể giao cho ngươi.
Quả nhiên, lúc trước Chân Vô Danh bảo Từ Ngôn giao cái lưng cho hắn, cũng đã đặt ra cạm bấy, Từ Ngôn không quan sát trúng bấy, lúc này đổi ý đã không còn kịp nữa rồi.
Ngươi không đi mở đường, có thể, ta đi mở đường, không phải ngươi thích nhìn phía sau sao, vậy thì giúp ta nhìn phía sau là được rồi.
Dù sao Chân Vô Danh hắn sẽ đi ở vị trí đầu tiên, để Từ Ngôn ở lại phía sau, tương đương với Chân Vô Danh buộc một tấm chắn sau lưng, quỷ chết thay, chỉ cần phía trước xuất hiện nguy hiểm, lấy thân thủ của Chân Vô Danh nhất định sẽ đẩy Từ Ngôn lên phía trước trước, hắn dễ trốn ở phía sau.
- Ngươi là tiện nhân, thật đúng là âm hiểm!
Từ Ngôn cắn răng, truyền âm mắng.
- Ngươi cắn ta ah, ha ha.
Chân Vô Danh đắc ý vạn phần truyền âm nói:
- Tiểu sư thúc mệnh bạc, chỉ sợ không ra được Vãng Sinh động, ai, leo lên bối phận cao, chết sớm, đây là ai nói, sao chuẩn như vậy chứ. Chân Vô Danh vô lại truyền âm, người khác không nghe được, bề ngoài xem hắn vẫn là ngọc thụ lâm phong, chỉ có Từ Ngôn mới có thể nhìn thấu đối phương là một tên lưu mạnh cộng thêm tiện nhân.
Nếu ngươi bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa...
Từ Ngôn ở trong lòng thầm nghĩ một câu, trên mặt mang theo nụ cười, lấy ra một vò rượu cũ từ trong túi đựng đồ, mở nắp, mùi rượu nhất thời tỏa ra bốn phía.
Tuy nói không phải linh tửu, rượu thơm như thế còn thơm thuần hơn so với linh tửu.
- Đây là... Rượu Quân Hài
Chân Vô Danh say sưa nhắm mắt lại, ngửi mùi rượu, bỗng nhiên hô to lên, trong âm thanh tràn ngập hồi ức cảm khái.
- Vọng Quân Hà Thủy, không nhiễm bụi, thanh như xử nữ, bích như thiên, ha ha, quân hà tửu rất tinh thuần, chỉ có nữ nhân Quân Hà mới biết được, rượu ngon lấy nước xử nữ chọn mà ủ, chỉ xuất hiện ở bên cạnh trấn Quân Hà, đảo mắt mấy chục năm không uống được rượu Quân Hà, ngửi được mùi rượu, giống như nhìn thấy những nữ tử Quân Hà kia giẫãm lên bè trúc, xuyên qua trên dưới sông dài...
Vô Danh công tử nhắm mắt phát ra cảm khái, lúc này trở thành tiêu điểm của toàn trường, mà Từ Ngôn lấy rượu Quân Hà ra, cư nhiên bị mọi người xem nhẹ.
Đây chính là mượn thế của người thông minh, mặc dù chủ nhân của rượu ngon là Từ Ngôn, nhưng lại thành toàn cho Chân Vô Danh, làm cho vị Vô Danh công tử này càng thêm cao nhã trong lòng mọi người.
Từ Ngôn cam nguyện làm hòn đá kê chân, lần này không hề oán giận, theo từng chén rượu Quân Hà bị đổ đầy, từng giọt nước không chút bắt mắt bị nhỏ vào trong chén của Chân Vô Danh, giọt nước và rượu ngon dung hợp, rất nhanh không thấy tung tích.
Đó là nước chân chính, tuyệt đối không độc, nếu là độc dược, cũng không thoát khỏi cảm giác của Chân Vô Danh, hơn nữa còn có Đinh Vô Mục với năng lực cảm giác cực kỳ đáng sợ còn ngôi ở một bên.
Từ Ngôn không dùng độc, giọt nước nhỏ giọt trong chén Chân Vô Danh, thật ra không phải một giọt nước, mà là khi hắn ở bộ lạc Quân Hà hao phí linh lực lấy Súc Linh Quyết thu nhỏ ước chừng trăm vạn cân nước sông Quân Hà.