Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1149 - Chương 1149: Vãng Sinh Động (Trung)

Chương 1149: Vãng Sinh Động (trung) Chương 1149: Vãng Sinh Động (trung)Chương 1149: Vãng Sinh Động (trung)

Thời điểm sắp tới chỗ sâu trong ngàn trượng Vãng Sinh động, đoàn người gặp phải khô lâu đánh lén, Chân Vô Danh ngăn cản lại khô lâu, dùng lực lượng lôi đình chấn nứt một bên thạch thất.

Tiếng gầm gừ cũng vang lên khi cửa lớn thạch thất vỡ vụn.

Hỏa quang lượn lờ, quái vật cao tới ba trượng từ trong thạch thất xuất hiện, cả người thiêu đốt liệt diễm, hai mắt đỏ tươi, răng nanh sắc nhọn, giống như ác quỷ do hỏa diễm tạo thành, không nhìn ra bản thể chân thân, có vẻ vô cùng dọa người.

Rống!!

Quái vật đi ra khỏi thạch thất phát ra một tiếng gầm gừ, khô lâu lúc trước lập tức cung kính trình lên Hổ Vương kiếm, thoạt nhìn những quái vật này có phân biệt tôn tỉ trên dưới.

- Đồ là gì!

- Hỏa Diễm yêu thú sao, khí tức có thể so với Nguyên Anh.

- Có hỏa diễm bao trùm, giống như hình người, nhìn không rõ lắm, hỏa diễm quái vật có thể đốt cháy linh thức.

- Không giống yêu thú, quái vật này không có sinh cơ, nó là tử vật.

- Cẩn thận, khô lâu đã sống lại rồi.

Hài cốt di động liên tục, xương trắng xung quanh nhao nhao lay động, trong tiếng rống của quái vật hỏa diễm, từng bộ bộ xương khô đứng lên, có người xách vũ khí ở gần lên, có người tay không, trong hốc mắt mỗi một bộ xương khô đều xuất hiện hai đoàn quỷ hỏa như ánh mắt.

Đầu lâu đứng lên, số lượng tới mấy trăm ngàn, tạo thành đại quân vong giả, xúm lại trong lúc quái vật hỏa diễm gầm thét.

- Hỏa Bạt, ít nhất tế luyện hơn trăm năm, không thua gì tu sĩ Nguyên Anh.

Đinh Vô Mục thủy chung nhắm mắt lại, lúc này mở miệng nói, ngữ khí không nhanh không chậm, sắc mặt bình tĩnh, có vẻ không sợ hãi.

- Nói như vậy, là đồng đạo của Vô Tướng phái, muốn chào hỏi chúng ta.

Chân Vô Danh cười lạnh một tiếng, mở quạt gấp ra, hai chữ Vô Danh trên mặt quạt cực kỳ bắt mắt, hắn không chút sợ hãi quát:

- Nghe lâu phương pháp khống thi Vô Tướng phái, nếu đã có Hỏa Bạt hiện thế, ta sẽ đối mặt với nó một hồi.

Giơ tay lên ra một trảo, trường kiếm từ trong hư không huyễn hóa ra bị Chân Vô Danh thúc dục, vung ra trăm đạo kiếm khí lạnh thấu xương, đi thẳng về phía Hỏa bạt, kiếm khí bay ra đồng thời lại huyễn hóa thành trăm thanh trường kiếm, như mưa kiếm bao phủ mà đi.

- Vô Cực kiếm pháp! Tuyệt học của Nhân Kiếm Tông, lần này mở mắt.

Một vị nữ tu Kim Đan khẽ hô lên, hai mắt nhìn về phía Chân Vô Danh tràn ngập sùng bái.

- Nghe nói Vô Cực kiếm pháp có thể chia làm ba thức, phân biệt là Kiếm Vô Cực, Kiếm Vô Tận, Kiếm Vô Chung, không biết Vô Danh tiền bối có tu hết ba thức hay không.

- Tất nhiên tu thành ba thức, đừng quên Vô Danh tiên bối chính là top mười cao thủ Thiên Anh bảng, nhìn đi, Hỏa bạt kia rất nhanh sẽ bị tiêu diệt thôi.

- Áo dài phiêu phiêu, công tử Vô Danh, ngay cả tư thế xuất kiếm cũng hoàn mỹ như vậy.

Một đám nữ tu nhìn đến si mê không thôi, cảnh giới Nguyên Anh còn tốt, nữ tu cảnh giới Kim Đan cơ hồ cực kỳ mê luyến đối với Vô Danh công tử.

- Kiếm Vô Cực, Bách Kiếm Hóa Long.

Chân Vô Danh không hổ là một trong tứ đại công tử, ở trong nguy hiểm khi đối chiến với hỏa bạt đáng sợ, chẳng những tiến lùi tự nhiên, thi triển kiếm quyết càng lộ ra vạn loại tiêu sái, không giống như đang đối chiến, ngược lại giống như đang ca múa.

Bách kiếm tương liên đầu đuôi, giống như trường long quấn lấy Hỏa Bạt, bất ngờ co rụt lại, răng rắc không ngừng, cắt ra lớp da dày của Hỏa Bạt.

- Kiếm Vô Cực, long quy Bắc Hải.

Chân Vô Danh lại thay đổi kiếm quyết, bản thể càng phi thân mà lên, bách kiếm hình thành trường long theo kiếm quyết của chủ nhân nhao nhao trở về, xuyên qua bên ngoài Chân Vô Danh, hình thành hàng rào phòng ngự mạnh mẽ.

Gầm lên!

Cùng lúc đó, Hỏa bạt bị Kiếm Long trọng thương nổi giận điên cuồng, rống to xông tới, phi thân nhào về phía Chân Vô Danh giữa không trung, hai móng vuốt mang theo hai cỗ liệt diễm điên cuồng không ngừng bắt tới.

Tiếng rầm rầm không ngừng, Chân Vô Danh đem Bách Kiếm hình thành kiếm y phòng ngự, sớm đã đoán được Hỏa Bạt sẽ vọt tới, hắn sớm một bước thu nạp bách kiếm, thần sắc bình yên khống chế Bách Kiếm dễ dàng phòng ngự thể công mãnh liệt của đối phương.

Lại là một tiếng rống giận, hỏa bạt bị đỡ lại rơi xuống đất, ngửa mặt lên trời gầm thét, đại quân vô số khô lâu xung quanh ầm ầm vọt tới.

Uy lực của khôi lâu xa xa không có đáng sợ như Hỏa bạt, tu sĩ Kim Đan chỉ cần toàn lực phòng ngự đều có thể ngăn được, bất quá ở đây đa phần là nữ tu, vì biểu hiện ra phong lưu cùng cường đại của mình, Chân Vô Danh cười dài lao lên.

- Kiếm Vô Cực, Long Đằng Cửu Thiên.

Một câu long đằng cửu thiên, bách kiếm bên ngoài Chân Vô Danh gào thét mà ra, nhao nhao chắn ở trước người các nữ tu, không chỉ ngăn cản khô lâu đại quân, còn rất nhanh đánh chết khô lâu xung quanh.

- Đa tạ Vô Danh tiền bối che chởiI

Khuôn mặt một đám nữ tu đỏ bừng, sùng bái trong mắt càng nặng thêm vài phần, nhao nhao lên tiếng cảm ơn.

- Vô Danh công tử rất yêu Hoa tiếc Nguyệt, không thể thấy nữ tử chúng ta mạo hiểm, công tử như thế mới là chân nam nhi. - Có Vô Danh công tử đi ở phía trước, cho dù nguy hiểm hơn nữa, chúng ta cũng dám đi lên một lần.

- Kiếm pháp của Vô Danh công tử đã đăng phong tạo cực, đừng nói Hỏa Bạt, ngay cả Hỏa Thần tới cũng phải nhượng bộ.

- Công tử dịu dàng như nước, vừa lúc khắc chế hỏa bạt yêu quái kia.

Một đám nữ tử trợ uy, hoàn toàn bất đồng nam nhân trợ uy, các nàng chỉ lo thưởng thức thân ảnh tiêu sái của Vô Danh công tử, kiếm pháp thông thần, còn có nụ cười mê người, về phần địch nhân là Hỏa bạt hay là Thủy tai, khô lâu hay cương thi, các nàng thật ra cũng không thèm để ý.

Tất cả người ở đây không chỉ có nữ tu, nam tu sĩ cũng không ít, hơn nữa những nam tử Kim Đan này, sắc mặt tất cả đều rất xấu hổ.

Nữ tu người ta có thể thưởng thức phong tư tao nhã của Vô Danh công tử, những nam nhân bọn họ còn có thể nói như thế nào, chẳng lẽ cũng theo các nàng cổ vũ cho Vô Danh công tử sao?

Hơn nữa nhìn thế nào Vô Danh công tử người ta đều giống như biểu hiện chỗ cường đại của mình ở trước mặt các nữ tu, nam tu sĩ vẫn là đừng nhiều lời mới tốt nhất.

Nếu không sánh bằng người ta, cứ thành thành thật thật ở một bên chờ, nhìn người ta xuất hết danh tiếng.

- Kiếm đạo của Vô Danh công tử quả nhiên lô lửa thuần thanh, xem ra hắn đã đại thành Vô Cực kiếm pháp.

Triệu Như Phong ở một bên khẽ gật đầu, thấp giọng nói.

- La Thiên kiếm pháp của ngươi cũng đại thành như nhau, chống lại Chân Vô Danh, có thể có vài phần thắng?

Phong Thải Hoa nghe xong hỏi một câu.

- Phần thắng không lớn, tuyệt đối không vượt quá ba thành, trừ phi lĩnh ngộ được tuyệt sát chân chính của La Thiên Kiếm pháp, có lẽ mới có ba thành nắm chắc chiến bại Vô Danh công tử,

Âm thanh của Triệu Như Phong trầm xuống, kiến thức qua kiếm pháp của Chân Vô Danh, hắn đã cam bái hạ phong.

- La Thiên kiếm pháp tu đến đại thành, có thể diễn hóa ra Thiên La Nhất Ném, là vì tuyệt sát, đồng giai khó có thể ngăn cản, vậy La Thiên Chi Nhãn là cái gì? Có người có thể thi triển sao?

Lúc này, Từ Ngôn bỗng nhiên phát ra nghi vấn.

Hắn có kiếm quyết của La Thiên kiếm pháp, cũng biết sau khi tu thành có thể diễn hóa ra tuyệt sát Thiên La Nhất Trịch, vê phần La Thiên Chi Nhãn, hắn chỉ nghe trưởng lão mập trong Địa Hỏa Động nhắc qua một lần.

Tiểu sư thúc hỏi, Triệu Như Phong cũng không tiện giấu diếm, nói ngắn gọn về La Thiên chi nhẫn.

La Thiên Chi Nhãn là kiếm chiêu tâng thứ mười của La Thiên kiếm pháp, tiến hóa mà ra từ trong La Thiên kiếm pháp, so với Thiên La Nhất Trịch còn mạnh hơn gấp mấy lần, chỉ có kỳ tài chân chính, mới có thể diễn hóa ra sát chiêu như thế, đừng nhìn Triệu Như Phong được Địa Kiếm Tông xưng là thiên tài kiếm đạo, cho đến bây giờ hắn cũng không có tu luyện ra La Thiên Chi Nhãn chân chính.

Kiếm đạo cao thâm truyền thừa từ Kiếm Vương điện, muốn chân chính nắm giữ cũng không phải chuyện dễ dàng.

Biết được chuyện, Từ Ngôn gật đầu không hỏi nhiều, bỗng nhiên hắn nhìn Vãng Sinh động xa xa.

Tỉnh văn trong mắt trái chợt lóe, Từ Ngôn hơi nhíu mày, phát ra một lời truyền âm về phía Chân Vô Danh, nói:

- Tốc chiến tốc thắng đi Vô Danh huynh, ngươi muốn khoe khoang có rất nhiều cơ hội, càng nhiều quái vật hơn tới rồi.
Bình Luận (0)
Comment