Chương 1150: Vãng Sinh động (hạ)
Chương 1150: Vãng Sinh động (hạ)Chương 1150: Vãng Sinh động (hạ)
Ở cuối mắt trái Từ Ngôn, từng thân ảnh cao lớn lao ra từ trong địa hỏa, giương nanh múa vuốt, gào thét liên tục, là hơn trăm đầu Hỏa Bạt.
Hỏa Bạt lớn nhỏ khác nhau vừa hiện ra từ trong địa hỏa, lập tức bị Từ Ngôn nhìn thấy bóng dáng, cùng lúc đó, sắc mặt Đinh Vô Mục rốt cục hơi thay đổi.
- Trăm đầu Hỏa bạt trú ẩn trong địa hỏa, có người mai phục chúng tal
Đinh Vô Mục dứt lời vội vàng nâng hai tay lên, liên tiếp điểm vào hư không, ầm âm một tiếng thật lớn, một tầng tường băng dày cả trượng xuất hiện, ngăn cách Vãng Sinh Động.
Đinh Vô Mục đánh ra băng tường, Chân Vô Danh cũng vận dụng sát chiêu chân chính.
Bách Kiếm vô thanh vô tức lóe lên ánh sáng trắng, nhao nhao kéo ra tàn ảnh, bốn phía Hỏa Bạt giống như xuất hiện kiếm vũ chân chính, lưu quang lóe lên, kiếm phong gào thét, giống như trời quang mây tạnh.
- Vô Cực kiếm pháp. Thanh kiếm vô tận.
KhanhI
Từng đạo kiếm khí gào thét mà tới, xuyên qua Hỏa bạt, trăm đạo kiếm khí qua đi, hỏa diễm trên người Hỏa bạt rõ ràng ảm đạm xuống, trên bản thể xuất hiện trăm động kiếm.
Không đợi nữ tu xung quanh hoan hô, Hỏa bạt cao lớn rít gào lên, hỏa diễm toàn thân ảm đạm một chút, lần thứ hai thiêu đốt mà lên, hỏa diễm cực lớn lúc đầu ba trượng, lúc này đạt tới bốn trượng, liệt diễm toàn thân giống như lửa lớn hừng hực.
- Hỏa bạt là thân thể cương thi, Hỏa bạt đạt tới trình độ Nguyên Anh rất khó bị giết chết, hơn nữa còn ở nơi có lửa, loại quái vật này có thể nói là thân thể bất tử.
Trong đám người có một vị tu sĩ Nguyên Anh lão thành trầm giọng nói:
- Vô tướng phái chuyên tu pháp môn khống thi, bọn họ luyện hóa cương thi cực kỳ cường đại, chúng ta bị Vô Tướng phái tính kế, trúng mai phục của Phản Kiếm minh.
- Mai phục chúng ta ở Vãng Sinh động, mục đích của bọn họ là gì?
- Nơi này là Thương Minh tự, vì sao Vô Tướng phái lại mai phục chúng ta ở Vãng Sinh Động? Chẳng lẽ bọn họ chiếm cứ Thương Minh tự?
- Gậy ông đập lưng ông. Chỉ sợ lời đồn về xá lợi là giả, có người lấy dị bảo xuất thế làm dẫn dụ, muốn dụ giết tu sĩ trong thiên hạ.
Mấy vị Nguyên Anh ngắn ngủi nói chuyện, nói một phần suy đoán kinh người.
Chuyến đi Vãng Sinh Động lúc này quả nhiên là cạm bẫy, như vậy sau lưng cạm bẫy sẽ ẩn giấu thế lực vô cùng cường đại, phần thế lực này có khả năng chính là Phản Kiếm Minh.
Gầm lên!!
Không đợi mọi người nghĩ thông suốt mấu chốt, Hỏa bạt cao lớn giương nanh múa vuốt bay lên trời, sau lưng lộ ra hai cánh lớn bằng hỏa diễm, thoạt nhìn như yêu như ma, vô cùng khủng bố.
Tiếng kinh hô lại vang lên, Hỏa Bạt cao lớn nhào về phía Chân Vô Danh, mà Chân Vô Danh đang đảo ngược hai tay, nhìn cũng không thèm nhìn quái vật giữa không trung.
- Vô Danh công tử cẩn thận!
- Vô Danh tiền bối cẩn thận!
- Quái vật đang nhào tới!
Ở trong tiếng kinh hô của một đám nữ tu, bách kiếm xuyên thấu Hỏa Bạt lúc này gào thét từ sau lưng Hỏa Bạt lại vọt trở về, tốc độ cực nhanh vượt xa Hỏa Bạt, không đợi quái vật nhào tới đỉnh đầu Chân Vô Danh, trên người lần thứ hai bị bách kiếm Xuyên qua.
Lần thứ hai xuyên qua Hỏa Bạt, bách kiếm bay lên trời, sau đó như thiểm điện hạ xuống, chu kỳ lại bắt đầu, cơ hồ trong nháy mắt mà thôi, không dưới mười lần xuyên qua bản thể hỏa bạt. Cái này còn chưa xong, cũng không thấy Chân Vô Danh vận dụng kiếm quyết, bách kiếm thật giống như sống lại, không ngừng oanh sát Hỏa Bạt, thẳng đến khi đánh hỏa diễm trên người quái vật càng ngày càng nhạt, càng ngày càng ít.
Nơi có lửa, Hỏa bạt có thể nói là thân thể bất tử, nhưng một khi dập tắt hết hỏa diễm trên người Hỏa bạt, triệt để xé rách quái vật này, nó cũng sẽ chết.
- Kiếm vô tận, vô tận chỉ kiếm, thức thứ hai Vô Cực kiếm pháp quả nhiên kinh người...
Từ Ngôn híp mắt, ở trong lòng tự nói.
Chân Vô Danh đích thật là một tiện nhân, điểm này không sai, lại là tiện nhân có thực lực cường hoành, đối với thân thủ của hắn, ngay cả Từ Ngôn cũng phải tán thưởng rất nhiều.
Xem ra cao thủ đứng trong top 10 Thiên Anh Bảng đều có năng lực vượt xa đồng giai, Hỏa bạt cao lớn có thể so với Nguyên Anh hậu kỳ, dưới kiếm của Chân Vô Danh lại không hề có đường sống.
Bách kiếm xuyên người vô tận, Hỏa bạt mạnh hơn nữa cũng đỡ không được, không bao lâu quái vật cao lớn kêu rên vỡ vụn ra, hỏa diễm cả người dập tắt, bản thể nứt ra tứ phân ngũ liệt, giống như đất cháy sụp đổ, bị phá hủy triệt để.
Hỏa Bạt bị giết, nhưng phía sau tường băng lại xuất hiện càng nhiều hỏa bạt, trong đó không dưới mười đầu Hỏa Bạt cao tới ba trượng, thực lực tương đương hỏa bạt lúc trước.
- Ở trong Vãng Sinh Động bày ra cạm bẫy như thế, thật đúng là thủ bút thật lớn.
Chân Vô Danh hừ lạnh một tiếng, nói:
- Xem ra cao thủ Vô Tướng phái đều xuất hiện hết, hòa thượng Thương Minh Tự không còn mấy người sống, bằng không bọn họ sẽ không phong tỏa tin tức hoàn mỹ như thế. Tên Nhạc Vô Y kia, khiêu khích ly gián là giả, hấp dân ánh mắt của chúng ta là thật, có nàng quấy rối, nghi ngờ của chúng ta về Thương Minh Tự mới có thể giảm xuống đến mức thấp nhất.
Nhớ tới hành động của Nhạc Vô Y, Chân Vô Danh hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nếu không phải Nhạc Vô Y chạy tới qua Vãng Sinh động trước, những người bọn họ cũng sẽ không vội vàng đuổi theo, hiện giờ xem ra Nhạc Vô Y người ta căn bản không có ở chỗ này, chỉ là một loại phương pháp mê hoặc mà thôi, mục đích chính là dẫn những người này đi vào Vãng Sinh động.
- Giỏi cho một Vô Y công tử thỉnh quân vào tròng, tâm cơ của Nhạc Vô Y đã đạt tới trình độ như vậy sao, phương pháp hợp tung liên hoành của nàng, chỉ sợ Hóa Thần đều phải đau đầu, trách không được Vô Y công tử vốn nên chiến lực yếu nhất thiên anh bảng, lại có thể xếp thứ năm...
Đôi mắt đẹp của Phong Thải Hoa lúc này biến lạnh, nàng rốt cục nhìn thấu thâm ý của Nhạc Vô Y.
Cái gì khiêu khích Địa Kiếm Tông và Nhân Kiếm Tông, cái gì giúp Chân Vô Danh tìm kiếm hung thủ phía sau hãm hại hắn, thì ra tất cả đều là giả, mà chân tướng, là muốn dẫn những tu sĩ Kiếm Vương điện bọn họ đi tới chỗ cạm bấy cực lớn này.
- Hồng nhan họa thủy, quả nhiên không sail
Triệu Như Phong hận đến cắn răng nói, câu hồng nhan họa thủy này của hắn vừa ra, nhất thời liên hối hận, bởi vì xung quanh họa thủy còn không ít, tất cả đều trợn mắt nhìn hắn, ngay cả Phong Thải Hoa cũng như thế.
Nữ nhân đều muốn trở thành hồng nhan, cho dù có từ họa thủy đi theo, người ta cũng nguyện ý làm họa thủy một lần.
Tiếng rầm rầm từ phía sau truyền đến, tường băng của Đinh Vô Mục tuy rằng ngăn cản hỏa bạt đuổi giết mà đến, nhưng nơi này dù sao cũng là Vãng Sinh Động, tường băng dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà bị hòa tan.
- Cạm bẫy mà thôi, uổng công một chuyến, đi thôi.
Đinh Vô Mục lạnh nhạt cười, trong lúc phất tay lại là tâng băng mấy trượng xuất hiện ở phía sau, rất nhiều Hỏa bạt nhất thời xông không tới.
Nếu là cạm bấy, Xá Lợi tự nhiên cũng là tin tức giả, ở lại Vãng Sinh động đã không còn tác dụng.
- Món nợ này sớm muộn gì cũng phải tính toán rõ ràng với Nhạc Vô Y, Vô Tướng phái tính toán không tồi, muốn lưu chúng ta lại, để cho lão tổ Vô Tướng phái bọn họ đích thân đến đi, hừ!
Chân Vô Danh oán hận hừ một tiếng, buông lỏng linh lực nối liền với Từ Ngôn.
- Sổ sách của chúng ta sau này sẽ tính.
Lưu lại một đạo truyền âm, Chân Vô Danh xoay người cùng Đinh Vô Mục đi ra ngoài động, có hai vị này mở đường, những tu sĩ khác lập tức nhao nhao đi theo.
Với chiến lực đứng thứ ba Thiên Anh Bảng của Đinh Vô Mục, hơn nữa có Chân Vô Danh vị đứng thứ tư Thiên Anh Bảng này, hai người liên thủ, cho dù cạm bẫy cũng không ngăn được, trừ phi Hóa Thần đích thân hàng lâm, nếu không Nguyên Anh trên đời cơ hồ không ai có thể ngăn cản được hai vị này.
Đinh Vô Mục bước đi bình yên, căn bản không xem chỗ nguy hiểm này vào mắt, Chân Vô Danh giống như thế, tuy ảo não tính kế của Nhạc Vô Y, nhưng Chân Vô Danh cũng không có sợ hãi.
Ọp ẹp, ọp ẹp...
Theo từng đợt tiếng mở cửa quỷ dị vang lên, bước chân của Đinh Vô Mục liền dừng lại.
Trên đường trở về, một đám bạch cốt khô lâu không quá đáng sợ, nhưng động quật hai bên thạch thất lại trước sau mở ra.
Từng thân ảnh đi ra từ trong thạch thất, những người này có già có trẻ, tất cả đều mặt mày hiền lành, đầu trọc, thân mặc áo cà sa, cư nhiên là một đám hòa thượng.