Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1169 - Chương 1169: Hiệp Thiên Hạ (Hạ)

Chương 1169: Hiệp Thiên Hạ (hạ) Chương 1169: Hiệp Thiên Hạ (hạ)Chương 1169: Hiệp Thiên Hạ (hạ)

Theo công pháp vận chuyển, lực lượng nóng nảy trong huyết nhục Từ Ngôn bắt đầu bình phục.

Hoạt động tay chân một chút, cảm thụ được lực đạo tràn ngập như nổ tung trong gân cốt, Từ Ngôn kinh nghi bất định nhìn về phía Hiên Viên Tuyết.

- Kỳ công Hiệp Thiên Hạ từ đâu mà đến, chẳng lẽ là bí mật bất truyền của Hiên Viên gia?

Từ Ngôn nhíu mày hỏi, công pháp trong ngọc giản bị hắn đều ghi nhớ, lúc này trả lại ngọc giản.

- Xem như vậy đi, Hiên Viên gia ngoại trừ ta ra, không có ai tu luyện Hiệp Thiên Hạ.

Ánh mắt Hiên Viên Tuyết trở nên phức tạp, trầm mặc một chút, nói:

- Từ Ngôn, đừng nói Hiệp Thiên Hạ ra ngoài, nếu để cho người khác biết ngươi tu luyện Hiệp Thiên Hạ, chúng ta đều sẽ đại họa lâm đầu, thiên hạ rất nhiều kỳ công luyện thể, chỉ cần ngươi không nói, hẳn là không ai có thể nhìn ra được ngươi vận dụng công pháp gì.

Pháp môn luyện thể hoàn toàn khác với pháp thuật kiếm pháp loại công kích, coi như là một loại pháp môn phòng ngự, mặc dù thi triển, phần lớn là cường hóa bản thể, quả thật rất khó bị người ngoài nhận ra chân tướng.

- Biết rồi, yên tâm đi, ta sẽ không nói lung tung.

Lông mày Từ Ngôn thủy chung nhíu chặt, Hiệp Thiên Hạ mang đến cho hắn rung động không chỉ có năng lực của phần công pháp này.

- Có thể nói cho ta biết, xuất xứ của Hiệp Thiên Hạ hay không.

- Ta chỉ biết Hiệp thiên hạ truyền từ Huyễn Nguyệt cung, gia chủ đã nói qua, nếu như ta truyền ra phần công pháp này, Hiên Viên gia sẽ gặp phải tai ương diệt đỉnh, vô luận là ai tu luyện, đều sẽ gặp phải diệt sát.

- Ngươi là môn nhân của Huyễn Nguyệt cung? Bằng không làm sao tu luyện công pháp của Huyễn Nguyệt cung?

- Hiên Viên gia là thế gia tán tu, không thuộc về bất kỳ môn phái nào, về phần Huyễn Nguyệt cung truyền xuống công pháp Hiệp Thiên Hạ này, ngoại trừ gia chủ ra không ai biết nguyên nhân.

Nghe nói Hiệp Thiên Hạ đến từ Huyễn Nguyệt cung, Từ Ngôn càng thêm nghỉ hoặc khó hiểu, nhìn chằm chằm Hiên Viên Tuyết một lúc lâu, hỏi:

- Gia chủ đương đại của Hiên Viên gia là phụ thân của ngươi.

Hiên Viên Tuyết gật gật đầu, nhớ tới gia chủ lạnh lùng mà cường đại kia, nữ tử hơi nhíu mày, nàng cùng phụ thân rất xa lạ, thật giống như hai người cũng không phải cha con, mà là người qua đường.

- Huyễn Nguyệt cung truyền xuống pháp môn luyện thể, hết lần này tới lần khác chỉ cho phép ngươi tu luyện. Chẳng lẽ Huyễn Nguyệt cung coi trọng thiên phú của ngươi, muốn thu ngươi làm đệ tử chân truyền?

Từ Ngôn đại khái đoán được một ít, hắn gật gật đầu, cho rằng suy đoán của mình đã là chân tướng.

- Ta phải tu luyện Hiệp Thiên Hạ, nếu không Đấu Vương kiếm sẽ vỡ nát thân thể của ta, ta không thích Huyễn Nguyệt cung, ta không thích ánh trăng.

Hiên Viên Tuyết nhíu mày càng sâu hơn vài phần, nhẹ giọng nói:

- Mây không động, trăng không lay, yên tĩnh như nước chết...

Thật ra từ khi tu luyện Hiệp Thiên Hạ, Hiên Viên Tuyết và Từ Ngôn suy đoán được mình có khả năng bị Huyễn Nguyệt cung nhìn trúng, nếu không phần kỳ công Hiệp Thiên Hạ này sẽ không chỉ truyền cho một mình Hiên Viên Tuyết nàng, hơn nữa bị gia chủ nghiêm lệnh cấm truyền ra ngoài, nếu không phải vừa rồi Từ Ngôn đã trải qua tuyệt hiểm, Hiên Viên Tuyết cũng sẽ không dễ dàng xuất ra phần truyền thừa nặng nề này.

Nếu thật sự làm cho Huyễn Nguyệt cung biết được có người ngoài tu thành Hiệp Thiên Hạ, như vậy bất kể Hiên Viên Tuyết nàng hay Từ Ngôn, thậm chí cả Hiên Viên gia, đều có thể bị diệt. Huyễn Nguyệt cung có thể ngang hàng cùng Đạo phủ và Kiếm Vương điện, khiêm tốn đến mức làm cho thế nhân cảm thấy thần bí, nhưng thực lực mạnh mẽ, không phải ai cũng có thể tưởng tượng, nghe nói cung chủ Huyễn Nguyệt cung có cảnh giới Tán Tiên, tu vi kinh thiên.

Đáy lòng Hiên Viên Tuyết sinh ra một tia lo lắng, mà Từ Ngôn lúc này lại đang niệm bốn đoạn từ cực kỳ giống nhau.

Thủy nhu, thủy tĩnh, thủy động, nước là mẹ của đất, đất là nền tảng của trời, trời sinh vạn vật, thượng Thiện Nhược Thủy.

Gió bệnh, gió mạnh, gió dâng, gió là điềm báo của mưa, mưa là màn sấm, sấm diệt vạn vật, ác như bi phong.

Đông sơn, Nam mộ, Tây mộ, Bắc địa sinh chỉ nhãn, Mậu kỷ thổ trong biển, Tứ phương làm trận, trấn sát chư thiên.

Dương thiện, trừ ác, tu thân, tạo hóa như làm việc, thiên địa cũng là lò, luyện thân bất diệt, hành hiệp thiên hạ.

Bốn câu này, câu đầu tiên xuất phát từ lão đạo sĩ trong mộng cảnh, câu thứ hai cùng câu thứ ba đều là lời của Ngôn Thông Thiên, mà câu thứ tư này lại đến từ ngọc giản Huyễn Nguyệt cung để lại cho Hiên Viên gia.

- Thiện Nhược Thủy, Ác Như Phong, Bình Tứ Hải, Hiệp Thiên Hạ...

Từ Ngôn ở trong lòng tự nói, mang theo vẻ khiếp sợ, thâm nghĩ:

- Thiện Nhược Thủy là thần thông khôi phục, cần thiện niệm lực, Ác Như Phong làm pháp môn công kích, Bình Tứ Hải là kỳ trận diệt ma, có thể trấn sát ma quân, cuối cùng là Hiệp Thiên Hạ, cư nhiên là một phần kỳ công luyện thể, tu đến đại thành, có thể so với yêu tộc Hóa Vũ, bốn phần công pháp như thế, xem ra đều là tuyệt học của Thông Thiên tiên chủ, Huyễn Nguyệt cung chủ Lâm Tích Nguyệt chính là đạo lữ của Ngôn Thông Thiên, nàng có Hiệp Thiên Hạ cũng không có gì lạ.

Nghĩ thông suốt tất cả, lông mày Từ Ngôn rốt cục dần dần giãn ra.

- Cũng đừng dễ dàng để cho người ta nhìn thấy phần kỳ công luyện thể này, có cơ hội dạy cho ngươi kỳ trận trong thạch thất, hiện tại chúng ta nên đi ra ngoài. Từ Ngôn nói với Hiên Viên Tuyết, ở trong mắt trái của hắn, cục diện bên ngoài Vãng Sinh động lâm vào giai đoạn lửa nóng, Chân Vô Danh cùng Đinh Vô Mục có thể nói là hiểm tượng hoàn sinh.

Nhất là Đinh Vô Mục, bị Lôi Bạt đánh đến liên tục lui về phía sau, một thân đao vũ còn lại không còn bao nhiêu, Từ Ngôn thậm chí có thể nhìn thấy chú văn phong ấn trên mí mắt Đinh Vô Mục đang hơi nhảy lên.

Tình cảnh của Đinh Vô Mục, Chân Vô Danh thật ra đều rõ ràng, hắn đối chiến A Ô cũng rất khó chơi, lúc này Chân Vô Danh bị mười con hoàng nha trình độ Đại Yêu vây quanh, nhìn như chỉ có lực ngăn cản.

- Lão gia hỏa Vô Tướng Tử kia, thật tính toán giết chết toàn bộ chúng ta sao...

Chân Vô Danh cảm thấy rất nặng nề, một A Ô hắn còn không sợ, cho dù Nhạc Vô Y ra tay hắn cũng không quan tâm, chân chính làm cho hắn lo lắng, chính là cái Vô Tướng Tử không có mặt mũi kia.

- Đinh Vô Mục sắp chịu không nổi nữa, nếu hắn mở mắt, xem ra ta cũng phải vận dụng toàn lực, nếu không hôm nay thật có khả năng ngã xuống tại đây.

Chân Vô Danh âm thầm tính toán, linh thức không chỉ cảm giác được Đinh Vô Mục, mà còn cảm giác được mấy chục vị Nguyên Anh còn lại.

Bị môn nhân Vô Tướng phái vây quanh, mấy chục vị Nguyên Anh lao ra khỏi động lúc này cũng không dễ chịu, bị cao thủ Vô Tướng phái vây quanh không đường chạy thoát.

Lấy tông chủ Vô Tướng phái Cừu Thanh Sơn cải trang thành phương trượng Hoằng Tâm cầm đầu, hơn mười vị cường giả Nguyên Anh của Vô Tướng phái và mấy trăm tu sĩ Kim Đan vây khốn nhân mã Kiếm Vương điện nhất mạch, vậy chặt đến một giọt nước không lọt, liên tiếp ác chiến, Nguyên Anh bên Kiếm Vương điện đã có ba vị bị thương nặng, một người trong đó sắp chết.

Triệu Như Phong cùng Phong Thải Hoa đi theo Chân Vô Danh giết ra khỏi Hướng Sinh Động lúc này vô cùng chật vật, hai người phân biệt bị hai đầu Hỏa bạt cao lớn quấn lấy, nhất là Triệu Như Phong, đối thủ của hắn chính là Tông chủ Vô Tướng phái Cừu Thanh Sơn.

Một bên ác đấu với Cừu Thanh Sơn, Triệu Như Phong một bên thâm mắng không thôi, hắn hiện tại mười phần muốn trở thành Nguyên Anh không có danh hào, để tránh tông chủ Vô Tướng phái khó chơi trước mặt.

Đáng tiếc là, Triệu Như Phong hắn thân là Tam Đại Thiên Kiêu của Địa Kiếm Tông, không có danh tiếng đến đâu cũng vang dội hơn tất cả mọi người ở đây.

Ngoại trừ đám người Đinh Vô Mục cùng Chân Vô Danh, Nhạc Vô Y, trở xuống là đến Triệu Như Phong hắn cùng Phong Thải Hoa.

Triệu Như Phong lâm vào khổ chiến, tình cảnh của Phong Thải Hoa cũng không tốt, Phong Thải Hoa tinh thông pháp môn huyễn thủy, chống lại loại quái vật như Hỏa Bạt này, cơ hồ xem như gặp phải thiên địch.

Thủy hỏa bất lưỡng lập, huống chỉ ở thời điểm liều mạng như thế.

Từng đạo thủy tiễn bị Phong Thải Hoa thúc dục, hình thành màn mưa đập về phía đối thủ, nhưng nghênh đón nàng là ngọn lửa ngập trời, hơn nữa một Nguyên Anh của Vô Tướng phái ẩn giấu trong ngọn lửa, tại thời điểm trước khi Phong Thải Hoa chưa phát hiện đã thay đổi dung mạo.

Sau khi thủy hỏa đụng nhau, tại chỗ xuất hiện số lượng lớn hơi nước, tựa như mây mù, Phong Thải Hoa liên tục lui về phía sau, dùng pháp bảo bảo vệ trước người.

Điều khiến nàng kiêng ky nhất không phải đối thủ cùng giai, mà là Vô Tướng Tử cách đó không xa.

- Thải Hoa sư muội, theo ta điI

Trước người bỗng nhiên xuất hiện một bóng người, làm cho Phong Thải Hoa ngẩn ra, sau đó nàng theo bản năng muốn theo đối phương chạy ra chỗ hiểm địa này.

Bởi vì người tới chính là vị cuối cùng trong tam đại Thiên Kiêu của Địa Kiếm tông, Lam Ngọc Thư.
Bình Luận (0)
Comment