Chương 1170: Phi Vũ Kim Đồng
Chương 1170: Phi Vũ Kim ĐồngChương 1170: Phi Vũ Kim Đồng
- Lam sư huynh, sao lại tới đây! Có phải tông chủ đã đến không?
Sau khi Phong Thải Hoa kinh ngạc, lập tức kinh hỉ, nếu tông môn phái viện binh chạy tới, nói không chừng tu sĩ Kiếm Vương điện nhất mạch đều có thể tránh được một kiếp, tốt nhất là đại trưởng lão đích thân hàng lâm, đến lúc đó Vô Tướng Tử cũng đừng hòng đi.
- Tông chủ chưa tới... Tử kỳ của ngươi đã đến!
Khuôn mặt Lam Ngọc Thư bỗng nhiên dữ tợn, nếu như lấy linh thức cảm giác có thể phát hiện, dưới mặt hắn đúng là một vô diện nhân, người này chính là Cừu Thanh Sơn biến hóa ra diện mạo Lam Ngọc Thư.
Vô Tướng phái tu luyện chính là pháp môn vô tướng, lúc tu thành có thể xóa bỏ ngũ quan, không chỉ biến thành một người không có mặt mũi, ưu thế lớn nhất là có thể tùy ý huyễn hóa bộ dáng của những người khác, đây cũng là nguồn gốc của cái tên Vô Tướng phái.
Vô tướng sinh vạn tướng!
Thừa dịp Phong Thải Hoa lầm tưởng Lam Ngọc Thư thật sự xuất hiện, Cừu Thanh Sơn thành công tiếp cận đối thủ, song đao sau lưng đột nhiên lao ra, thẳng đến thắt lưng của Phong Thải Hoa.
Đánh lén như thế, Phong Thải Hoa dù thông minh đến đâu cũng không ngờ tới, trong kinh hô khó khăn lắm mới tránh được một đao, nhưng đao thứ hai trực tiếp cắt vào sau lưng nàng, nhất thời huyết nhục tung bay, máu tươi cuồn cuộn như suối, ngay cả bạch cốt cũng có thể nhìn thấy.
Một tiếng kêu thảm thiết, Phong Thải Hoa ngã xuống một bên, Cừu Thanh Sơn kia đắc ý giơ chân lớn giãm lên con mồi, dùng linh lực Nguyên Anh hậu kỳ giam cầm Phong Thải Hoa.
- Thiên Kiêu của Địa Kiếm tông, bất quá chỉ là như thế, nếu có cơ hội, thật muốn gặp tông chủ các ngươi một hồi, thật ra mấy thiên kiêu các ngươi đều xem thường Cổ Phan Kỳ, tên kia mới là người khó chơi nhất của Địa Kiếm tông các ngươi.
Nói xong, Cừu Thanh Sơn đột nhiên giơ trường đao lên, mũi đao lóe ra hào quang lạnh như băng, khế quát:
- Chết đi, Thiên Kiêu của Địa Kiếm tông!
Phốc một tiếng, lợi khí vào bụng.
Nhưng cũng không có máu tươi bắn tung tóe, trường đao của Cừu Thanh Sơn đâm vào trong bụng một người gỗ.
- Mộc Nhân Ma.
Phong Thải Hoa lấy được cơ hội, dùng toàn lực phá vỡ trói buộc, vội vàng nhảy lên, lấy ra đan dược nuốt vào, miệng vết thương sau thắt lưng bắt đầu nhanh chóng khép lại.
Thân là tam đại thiên kiêu, có không ít linh đan bảo mệnh, bất quá làm cho Phong Thải Hoa kinh ngạc chính là, cư nhiên xuất hiện Mộc nhân ma.
Mộc nhân ma một khi hiện thân, như vậy Lam Ngọc Thư chân chính nhất định ở gần đây.
Lộp bộp! Lộp bộp! Lộp bộp.
Bước chân trầm trọng truyền đến, hai con rối cao lớn do sắt thép chế tạo từ hai bên lao ra, một trái một phải kẹp lấy Cừu Thanh Sơn.
- Thiết Nhân Mai
Phong Thải Hoa hô nhẹ một tiếng, lúc nàng kinh hô, đồng thời cũng cảm giác được Lam Ngọc Thư xuất hiện phía sau.
- Lam sư huynh đến vừa đúng lúc, người này là tông chủ Vô Tướng phái Cừu Thanh Sơn, ngươi phải cẩn thận.
Phong Thải Hoa thúc dục trường kiếm, cẩn thận đề phòng, Lam Ngọc Thư ở một bên lại rất muốn mắng mẹ nó.
Lúc đầu đi Thương Minh tự, chỉ có Triệu Như Phong cùng Phong Thải Hoa, Lam Ngọc Thư cũng không tới, cũng không muốn tới.
Hắn ở Đấu Vân thí luyện đánh bại Triệu Như Phong, chỉ chờ đại trưởng lão ban thưởng Long Thiệt Cung, có địa linh bảo đang chờ mình, còn muốn xá lợi gì nữa.
Nhưng đợi mãi mà đại trưởng lão không triệu kiến, chờ mãi không hề có động tĩnh của linh bảo, đến cuối cùng ngay cả tiểu sư thúc cũng không thấy bóng người, cuối cùng Lam Ngọc Thư thật sự chờ không nổi, suy đoán tiểu sư thúc hẳn là đi Thương Minh tự góp vui, dù sao người trẻ tuổi mà, cho nên Lam Ngọc Thư tính toán đi một chuyến Thương Minh tự, tìm tiểu sư thúc một chút, bởi vì chỉ có tìm được Từ Ngôn, hắn mới có thể nghe được tin tức của Long Thiệt Cung.
Có truyền xuống hay không thì cũng phải cho người ta biết mới được, dù sao cũng chờ như vậy, đổi lại ai cũng chịu không nổi, hại Lam Ngọc Thư ngay cả tu luyện cũng không thể chuyên tâm, hắn lúc này mới đến Thương Minh tự.
Không biết có phải bị Từ Ngôn lừa không đủ thảm hay không, vận khí của Lam Ngọc Thư cũng không tốt lắm, vừa đến Thương Minh tự đã nhìn thấy một hồi đại chiến, hơn nữa làm cho hắn khiếp sợ chính là, ngay cả vị cường giả Hóa Thần là Vô Tướng Tử này cũng ở đây.
Vốn định vụng trộm chuồn đi, tránh đi trận ác chiến này, Lam Ngọc Thư tuy nói ít, nhưng hắn cũng không ngốc, đáng tiếc khi hắn muốn chạy trốn hiểm địa, nhìn thấy Cừu Thanh Sơn biến hóa ra mình.
Lần này Lam Ngọc Thư đi không xong, vừa nghĩ tới lúc trước huyễn thủy phân thân của Phong Thải Hoa bị diệt, Lam Ngọc Thư liền cảm thấy da đầu tê dại, thầm mắng Cừu Thanh Sơn biến thành ai không tốt, nhất định phải biến thành bộ dáng của Lam Ngọc Thư hắn.
Nếu mình không đến Thương Minh Tự thật ra cũng không tính là cái gì, mặc dù Phong Thải Hoa bị người giết chết, nếu có tin tức truyền đến là do Lam Ngọc Thư hắn gây ra, hắn có thể tìm được rất nhiều người làm chứng ở tông môn căn bản không có ra cửa, nhưng hiện tại không được, là chính hắn chờ linh bảo không được, một bước tiến vào nơi thị phi này.
Thả ra hai đầu Thiết Nhân Ma, Lam Ngọc Thư không nói hai lời gia nhập chiến đoàn, cùng Phong Thải Hoa liên thủ ngăn cản Cừu Thanh Sơn, trong lúc nhất thời đè Cừu Thanh Sơn xuống hạ phong.
Một Lam Ngọc Thư cũng không cách nào thay đổi chiến cuộc, lúc này Chân Vô Danh vẫn như trước tâm như tro tàn, bất đắc dĩ, hắn phát ra một lời truyền âm.
- Vô Mục huynh, dùng toàn lực đi, bằng không chúng ta không có cơ hội.
- Tết! Đinh Vô Mục thấp giọng quát, nói:
- Mở mắt ra. Phi Vũ Kim Đồngl!
Trong khoảnh khắc phong ấn trên mí mắt bị xé rách, Đinh Vô Mục đột nhiên mở hai mắt ra, con ngươi của hắn không giống những người khác, cư nhiên là màu vàng, một khi mở mắt, không gian toàn bộ chiến trường giống như bị ngưng đọng.
Thương Minh Sơn bỗng nhiên trở nên trời đen đất tối, ngay sau đó một vầng mặt trời lớn bay lên trời, lơ lửng trên bầu trời Thương Minh Sơn.
Không đến sáng sớm, lại có mặt trời xuất hiện, màn đêm trong khoảnh khắc bị xé nát, cả Thương Minh Sơn bị chiếu rọi sáng như ban ngày, nếu có người có thể nhìn rõ hai mắt Đinh Vô Mục đang làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng kia thì có thể phát hiện, vị cường giả xếp hạng thứ ba Thiên Anh bảng này đang mở to một đôi mắt màu vàng của mình, dùng pháp môn đặc thù tạo thành ảo thuật, thật ra bầu trời Thương Minh Sơn căn bản không có mặt trời, vẫn như cũ là một mảnh xám xịt.
Ảo thuật cường đại như thế, thậm chí ngay cả Nhạc Vô Y cũng xâm nhập vào trong đó, chỉ có Vô Tướng Tử kia trong nháy mắt tránh thoát.
Ngay ki Đinh Vô Mục vận dụng hậu thủ, đồng thời, Chân Vô Danh cũng không nhàn rỗi, trong lúc bóp động kiếm quyết tối nghĩa, hắn khẽ quát ra:
- Vô Cực kiếm pháp thức thứ ba. Kiếm Vô Chungl!
HôI!
Kiếm phong gào thét, từng đạo kiếm ảnh lao ra, từ trên người Chân Vô Danh những kiếm ảnh này cũng không phải huyễn hóa mà đến, mà là kiếm thể chân chính, chín trăm chín mươi chín thanh phi kiếm bay lên trời, hình thành một kiếm long khổng lồ, ầm ầm đụng về phía đối thủ.
Chân Vô Danh tính liều mạng, đối thủ của hắn là A Ô lại càng là một tên côn đồ, vừa thấy kiếm long kinh người, A Ô oa oa kêu to cũng muốn vận dụng đòn sát thủ cuối cùng.
- A Ô, ngươi không đói sao, ở đây đánh đánh giết giết có ý nghĩa gì, theo ta ăn thịt là được rồi.
Bóng người chợt lóe ở cửa động Vãng Sinh, Từ Ngôn nhanh chóng đi đến bên cạnh A Ô, đưa hơn trăm vị tu sĩ bị cháy khét hấp hối đi qua đứng ở bên cạnh chiến trường, Từ Ngôn lúc này mới cười ha hả nhìn về phía A Ô, nói:
- Muốn ăn cái gì thì cứ tùy tiện chọn, sơn hào hải vị, phi cầm tẩu thú, chỉ cần ngươi nói, ta có thể làm ra mỹ vị tuyệt thết
- Thật à! Ngươi nghiêm túc! ngươi không nói dối ta?
A Ô vừa nghe đồ ăn lập tức không đánh, bắt lấy Từ Ngôn trừng mắt chất vấn, chờ hắn thấy rõ bộ dáng đối phương mới nhớ ra, hét lớn:
- Tiểu sư thúc ăn ngon, tiểu sư thúc ăn ngon! Tiểu sư thúc làm đồ ăn ngon nhất.
A Ô thần trí hỗn độn, tựa như dã nhân, nhưng trí nhớ không tệ, ít nhất nhớ rõ vị tiểu sư thúc kia chiêu đãi mình ở Địa Kiếm Tông.
Vừa thấy là Từ Ngôn, A Ô lập tức vui mừng không thôi, nắm lấy tay của Từ Ngôn lắc trái lắc phải, thiếu chút nữa đã lắc lư Từ Ngôn đến tán loạn.
Thấy A Ô bộ dáng như thế, Từ Ngôn cũng coi như yên tâm, chỉ cần rút củi chiến lực A Ô này, hơn nữa chính hắn cùng Hiên Viên Tuyết, Từ Ngôn cũng không tin nhiều vị cao thủ như vậy trên Thiên Anh bảng, toàn lực liêu mạng sẽ ngăn không được một Vô Tướng Tử.