Chương 1178: Tuyệt sát của Thiên Kiêu
Chương 1178: Tuyệt sát của Thiên KiêuChương 1178: Tuyệt sát của Thiên Kiêu
Bên ngoài Vãng Sinh động, Thương Minh sơn.
Một hồi ác đấu lấy nhiều chiến ít, kéo dài nửa canh giờ.
Tuy nói Vô Tướng Tử chỉ có một người, nhưng tu vi cao cường, để cho vị cường giả Hóa Thần này có thể bình tĩnh ứng đối hơn mười vị thậm chí hơn mười vị Nguyên Anh.
Mặc dù đối mặt với mấy vị cao thủ đứng đầu xếp hạng top mười Thiên Anh Bảng, ưu thế của Vô Tướng Tử vẫn rất rõ ràng như cũ.
Bởi vì hắn là cường giả Hóa Thần, hơn nữa đạt tới Hóa Thần trung kỳ.
- Cơ hội chỉ có một lần, chư vị, có thể thành công hay không, xem tạo hóa.
Đinh Vô Mục đang ở trong ác chiến, dùng truyền âm nói cho đồng bạn biết, cơ hội hắn nói, là một lần toàn lực ra tay.
Chỉ có Nguyên Anh trên sân đều dùng chiêu thức liều mạng, có lẽ mới có cơ hội trọng thương Hóa Thần, nếu không tiếp tục chiến đấu cũng là vô ích.
- Khổ cực Vô Mục huynh, không liều mạng chỉ sợ mạng sẽ không còn, Vô Danh sẽ không giữ lại chút nào.
Chân Vô Danh truyền âm, Nguyên Anh ở phía Kiếm Vương điện đều nghe được chân thật.
- Địa Kiếm tông Triệu Như Phong nhất định toàn lực ra tay.
- Phong Thải Hoa sẽ không giữ lại nửa phần.
- Lam Ngọc Thư nhất định sẽ vận dụng toàn lực.
- Chúng ta tất ra toàn lực.
Ở đây có tới hơn mười vị Nguyên Anh, mỗi người đều phát ra một câu gầm nhẹ, tuy nói là truyền âm, nhưng tràn ngập bi tráng cùng quyết tuyệt.
Loại thời khắc này, vô luận là ai cũng không dám giấu bất kỳ tư tâm gì, địch nhân quá mức cường đại, nếu như không toàn lực ứng phó, chỉ sợ tất cả những người ở đây hôm nay ai cũng không sống được.
Trước tử cảnh, cừu địch cũng sẽ liên thủ.
Hiên Viên Tuyết vẫn chưa mở miệng, trở tay chộp về phía cổ mình, khuôn mặt xinh đẹp ẩn sau lụa mỏng trở nên tái nhợt không thôi, nếu như liều mạng, nhất định phải lấy ra Đấu Vương kiếm.
Cách đây không lâu mới vận dụng Đấu Vương kiếm trong Vãng Sinh động, chẳng những là đòn sát thủ của Hiên Viên Tuyết, cũng là một phần thống khổ trí mạng, nếu liên tục vận dụng, xương cốt cường đại hơn nữa cũng không chịu nổi khí tức của Đấu Vương kiếm.
Mỗi lần vận dụng Đấu Vương kiếm, chính là một lần kích phát địa linh bảo.
Phần quá trình này tràn ngập thống khổ, nếu không Hiên Viên Tuyết sẽ không thu thập hóa vũ chi cốt khắp nơi để cường hóa xương cốt của mình, càng sẽ không từ nhỏ bắt đầu khổ luyện loại kỳ công luyện thể cao thâm như Hiệp Thiên Hạ.
Nàng là nữ tử, lúc còn nhỏ sao có thể hiểu được chữ hiệp là gì, nhưng vị phụ thân mặt lạnh kia của nàng từng nói qua, không luyện Hiệp Thiên Hạ, sẽ bị lệ khí trên Đấu Vương kiếm xóa sạch.
Cho nên cô gái trẻ từ thời thơ ấu đã bắt đầu tập luyện, lảo đảo, khổ luyện nhiều năm, rốt cục có chút thành công, ít nhất có thể miễn cưỡng ngăn cản được khí sắc bén của Đấu Vương kiếm.
Ngay khi đụng đến phần cổ, không đợi dùng sức, bỗng nhiên bị một bàn tay bắt lấy, Từ Ngôn đi ra từ Vãng Sinh động, ngăn cản hành động của Hiên Viên Tuyết.
- Đừng dùng thanh kiếm kia nữa, dùng cung đi.
Nhét Long Thiệt cung cho Hiên Viên Tuyết, Từ Ngôn hơi lắc đầu, cô gái đối diện đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo trong lòng nổi lên một tia ngọt ngào, mặt nạ khẽ giật giật, đáp ứng.
Có lẽ vận dụng một lần Long Thiệt Cung sẽ hao hết linh lực, nhưng còn mạnh hơn so với vận dụng Đấu Vương kiếm, ít nhất sau khi chiến đấu chấm dứt, nàng không cần thống khổ thu hồi Đấu Vương kiếm. - Bắt đầu đi, chư vị. Phi Vũ Kim Đồng!
Đinh Vô Mục không dùng truyền âm, hơn nữa quát to ra tiếng, hai mắt chợt mở ra, kim quang trong đồng tử lóe ra, toàn bộ không gian Thương Minh Sơn giống như chấn động, trong thiên địa bắt đầu tối sâm lại.
- Ảo thuật trình độ như thế, có thể nói là đồng giai khó đỡ, bất quá đối với lão phu mà nói, còn kém một chút.
Vô Tướng Tử liên tục cười lạnh, vung tay áo, một mảnh hỏa quang từ mặt đất bốc lên, ngọn lửa hình thành biển lửa, xua tan bóng tối đang bao phủ mà đến, chiếu sáng như ban ngày.
- Kim Sinh Lôi, Vũ Phi Không. Phi Vũ Kim Lôi!
Uych uych tiếng đập cánh lăng không xuất hiện, Đinh Vô Mục đột nhiên nhảy lên, vũ đao bị phá hủy lại xuất hiện, ở phía sau hắn hình thành một đôi cánh đao, từ trên mặt đất nhìn lại, lúc này Đinh Vô Mục giống như một con hùng ưng hung mãnh, lơ lửng giữa không trung.
Bốn chữ Phi Vũ Kim Lôi vừa xuất hiện, Chân Vô Danh cùng mấy vị tu sĩ Nguyên Anh hiểu rõ Đinh Vô Mục đều chấn động cả người, mà Vô Tướng Tử đối diện bỗng nhiên lùi lại ba bước, giơ tay thúc dục ra một mặt cốt thuẫn thật lớn, trên đó có ánh sáng màu trắng lượn lờ, thoạt nhìn cực kỳ kinh người, còn có một cỗ khí tức vượt qua pháp bảo ầm ầm nổ tung.
Cốt thuẫn kia dĩ nhiên là một kiện địa linh bảo.
Răng rắc một tiếng sấm vang vọng, từ trong hai mắt Đinh Vô Mục vọt ra một tia lôi điện màu vàng, quanh quẩn giống như tiểu xà nhào về phía Vô Tướng Tử, trong khoảnh khắc nổ tung lên trên cốt thuẫn, phát ra tiếng động quái dị như nghiến răng, cốt thuẫn trình độ Địa Linh Bảo cư nhiên lui về phía sau.
Phong ấn đôi mắt nhiều năm, Đinh Vô Mục của Phi Vũ môn không chỉ mượn chuyện này bức bách mình tăng lên năng lực cảm giác, pháp trận khắc ở trên ánh mắt cũng báo hiệu người này ẩn chứa đòn sát thủ kinh người ở trong ánh mắt, mà đạo kim lôi truyền thừa của tiên bối Phi Vũ môn mới là sát chiêu chân chính của Đinh Vô Mục. Kim Lôi vừa xuất hiện, Chân Vô Danh cũng vận dụng chiêu số mạnh nhất bản thân, chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm bầu trời sâu thẳm, đưa thanh kiếm trong †ay ra sau lưng.
Giờ này khắc này, hơi thở của Chân Vô Danh đã thay đổi rất nhiều, trở nên sắc bén hơn, đến cuối cùng, thân thể Chân Vô Danh lại mơ hồ xuất hiện đường nét của lợi kiếm.
- Vô Cực Kiếm Đạo. Kiếm vô danh, ta tự làm kiếm, trảm thiên địal
Trong lúc hét to, thân ảnh Chân Vô Danh tung người bay lên, sau khi nhảy lên giữa không trung lại biến mất không thấy, thay vào đó là một thanh cự kiếm lạnh lẽo. Vị Thiên Kiêu đến từ Nhân Kiếm Tông này vận dụng phương pháp lấy thân hóa kiếm, lúc này Chân Vô Danh chính là kiếm, kiếm chính là Chân Vô Danh.
- Vô Danh Kiếm! Đây mới là nhân kiếm hợp nhất chân chính, ngàn năm qua hắn là người đầu tiên phỏng đoán ra kiếm thức chỉ thuộc về mình từ trong Vô Cực kiếm đạo, đây mới là thiên kiêu chân chính...
Triệu Như Phong cũng lấy tu kiếm làm chủ, ở trước mặt Vô Danh kiếm do Chân Vô Danh biến hóa ra, cảm nhận được nó, sự hâm mộ như sóng biển miên miên bất tuyệt.
- Kiếm ý thật mạnh!
Từ Ngôn tận mắt nhìn thấy Chân Vô Danh lấy thân hóa kiếm, mắt trái của hắn thậm chí có thể nhìn thấy kiếm ý khủng bố mang theo trên Vô Danh KIẾM, một kích như thế, không thua gì Phi Vũ Kim Lôi của Đinh Vô Mục, loại tuyệt sát trình độ này tương đương với một kích toàn lực của Hóa Thần, có thể đạt tới trình độ khiến Hóa Thần bị thương nặng.
Ọp ẹp... Yol
Long Thiệt Cung bị Hiên Viên Tuyết kéo thành trăng tròn, cô gái tập luyện qua Hiệp Thiên Hạ, có được lực lượng vượt qua vạn quân, tuy rằng không thể so sánh với Từ Ngôn được Địa Tâm Tinh Hỏa rèn luyện, nhưng cũng không chênh lệch quá nhiều, kéo Long Thiệt Cung cũng không tính quá mức phí lực, chẳng qua một mũi tên này hao phí linh lực quá mức đáng sợ, linh lực vốn không còn nhiều của Hiên Viên Tuyết đã bị hao hết sạch.
Địa Linh Bảo oanh sát, dẫn động Nguyên Anh khác ra tay, Triệu Như Phong, Phong Thải Hoa cùng Lam Ngọc Thư ba người đồng loạt thi triển ra pháp môn mạnh nhất của mình.
Đúng như Đinh Vô Mục nói, cơ hội chỉ có một lần, cơ hội có thể trọng thương Hóa Thần chỉ thoáng qua, cho nên tại thời khắc này không ai dám giấu diếm, hơn mười vị Nguyên Anh xuất ra đòn sát thủ cuối cùng.
Trong lúc nhất thời, Vô Tướng Tử bị bao phủ ở lôi quang hỏa hải, đao quang kiếm ảnh, mặc dù lấy ra địa linh bảo phòng ngự, sắc mặt của hắn vẫn như cũ biến đổi vài lần.
Những cao thủ ở trên Thiên Anh bảng này, một khi liêu mạng, đích xác có khả năng đánh chết Hóa Thần, hơn nữa dưới sự liên thủ của nhiều người như vậy, nếu như không có địa linh bảo phòng ngự, Vô Tướng Tử đều muốn tạm tránh mũi nhọn.
Hơn mười vị Nguyên Anh ra tay, tràng diện hoành tráng làm cho người ta rung động, tiếng nổ vang vang dội, cốt thuẫn của Vô tướng tử bị sụp đổ liên tiếp lui vê phía sau, cuối cùng bị Thiên Thạch Tiễn trực tiếp đánh văng ra, tạm thời mất đi lực phòng ngự.
Nhân cơ hội này, Chân Vô Danh biến thành Vô Danh kiếm từ giữa không trung chém xuống, hội tụ đến một chỗ cùng pháp bảo của các cao thủ Nguyên Anh khác, làm cho linh khí chỗ Vô Tướng Tử nổ tung ra phong bạo ngút trời.
Mắt trái chợt lóe lên tinh văn, Từ Ngôn không có cầm đao, mà cầm một thanh phi kiếm - pháp bảo thượng phẩm, ánh mắt càng thêm lợi hại, ở trong tiếng nổ vang động trời, bóp ra kiếm quyết quái dị.
Kiếm pháp học được từ trong mộng cảnh lần đầu tiên được Từ Ngôn vận dụng, tên của nó là... Vấn Thiên!