Chương 1180: Cổ lão chiến vũ
Chương 1180: Cổ lão chiến vũChương 1180: Cổ lão chiến vũ
Đấu Vương kiếm chưa ra, trận ác chiến này cũng không tính chấm dứt.
Người mà Hiên Viên Tuyết muốn trảm là Nhạc Vô Y đẩy Từ Ngôn đến đầu sóng ngọn gió.
Từ Ngôn vừa thấy động tác của Hiên Viên Tuyết, vội vàng ngăn cản đối phương, dùng ánh mắt ý bảo Hiên Viên Tuyết đừng ra tay, hiện tại thế cục quỷ dị, uy hiếp của Nhạc Vô Y còn xa mới bằng Vô Tướng Tử.
- A Ô, nha vương của ngươi đâu?
Từ Ngôn lúc này bỗng nhiên nhìn thấy A Ô cách đó không xa, dã nhân này đang khoa tay múa chân không biết đang lắc lư cái gì, giống như đang hóng gió.
Nói xong vận dụng toàn lực, người khác toàn bộ đều liều mạng, duy chỉ có dã nhân ngốc nghếch này, đừng nói Nha Vương, ngay cả một con hoàng nha trình độ đại yêu cũng không thả ra, thủy chung ở một bên gật gù đắc ý.
- Lát nữa sẽ tới, đang chạy tới đây.
A Ô không ngừng động tác, nhìn về phía Từ Ngôn nói:
- Phải hai bữa cơm lớn mới được, triệu hoán Nha Vương quá mệt mỏi!
Vừa nghe Nha vương cư nhiên đang chạy tới đây, ánh mắt Từ Ngôn sáng ngời, vội vàng đi tới gần A Ô thấp giọng nói:
- Đừng nói hai bữa, mấy bữa cơm lớn cũng không thành vấn đề, còn bao lâu nữa có thể xuất hiện? Làm thế nào để giúp ngươi triệu hoán nhanh hơn, ngươi cứ việc nói.
- Hẳn là nhanh thôi, người khác không giúp được gì đâu. Ồ, vậy thì cùng nhau nhảy thôi! Ô ô, ô ô!
A Ô suy nghĩ một chút, tiếp tục nhảy điệu nhảy kỳ quặc của hắn.
Thì ra người ta không phải nhảy lung ta lung tung, mà là một điệu chiến múa cổ xưa. - Được rồi! Ta đến giúp A Ô, chư vị yên tâm một chút chớ nóng nảy, chớ phân tán, Hoàng Nha Vương vừa đến, chúng ta còn có cơ hội đánh tiếp với Hóa Thần.
Từ Ngôn vội vàng truyền âm, nhanh chóng vang lên trong tai mọi người.
Chân Vô Danh sau khi nghe hoàng nha vương nhất thời ngẩn ra, như có điều suy nghĩ nhìn về phía A Ô.
Đinh Vô Mục khẽ động mi đầu, sắc mặt âm trâm có chút hòa hoãn, vẫn chưa chạy trốn, sau lưng lại lần nữa sinh ra đao vũ.
Hiên Viên Tuyết khống chế Thanh Ti, Xích Luyện hai kiện pháp bảo cực phẩm, nữ tử ngược lại nghe lời, Từ Ngôn ngăn cản nàng vận dụng Đấu Vương kiếm, nàng cũng không rút kiếm nữa, mà hết sức chăm chú bảo vệ bên cạnh Từ Ngôn, nhìn chằm chằm Nhạc Vô Y cùng Vô Tướng Tử đối diện.
Nguyên Anh còn lại vừa nhìn thấy A Ô, lập tức sinh ra một tia hy vọng.
Dã nhân này đừng nhìn là vị trí thứ mười của Thiên Anh Bảng, nếu thật sự muốn liều mạng, cho dù là Bao Tiểu Lâu đứng đầu cũng phải kiêng ky A Ô vạn phần, chỉ vì dã nhân đến từ Vạn Hoàng Đảo, có năng lực khống chế một đầu Yêu Vương!
Hoàng Nha Vương, cường giả Yêu tộc có thể so với Hóa Thần, nếu Như Nha Vương hiện thân, uy hiếp của Vô Tướng Tử có lẽ có thể chấm dứt.
Nhiều Nguyên Anh thành danh như vậy liên thủ, hơn nữa có thêm một đầu Yêu Vương, cho dù Vô Tướng Tử có tu vi Hóa Thần trung kỳ, cũng chưa chắc có thể chiếm cứ thượng phong.
Có thể gọi ra Yêu Vương hay không, trở thành mấu chốt để Kiếm Vương điện có thể toàn thân trở ra hay không, Từ Ngôn bất chấp nhiều như vậy, nhảy đến bên cạnh A Ô, theo đối phương giơ quyền đá chân, trong miệng quát to tiếng quái dị của A Ô A Ô.
- Ta, ta, ta cũng tới hỗ trợ.
Tiền Thiên Thiên trốn ở xa xa, nhìn náo nhiệt như thế phát hiện Từ Ngôn cũng không sao, nàng quả thật cao hứng không, vốn định hỗ trợ lại cảm thấy mình đi lên bất quá chỉ là một vướng víu, vì thế thủy chung trốn ở xa xa, lúc này nhìn thấy A Ô và Từ Ngôn cùng nhau nhảy múa chiến đấu, Tiền Thiên Thiên rốt cục tìm được một chỗ có thể hỗ trợ.
Vội vàng chạy tới, Tiền Thiên Thiên đứng bên cạnh Từ Ngôn, tay múa chân nhảy, nàng từng thấy A Ô cao hứng nhảy qua bộ chiến vũ này, cô gái tò mò cho nên học được, kết quả phát hiện cái gì cũng vô dụng, không nghĩ tới hôm nay có cơ hội cùng Từ thúc thúc biểu diễn một phen.
Bên trái Từ Ngôn là A Ô, bên phải là Tiền Thiên Thiên, một lúc thì nhảy loạn cổ quái, một lúc hô hào lắp bắp, nghe được mà chân mày Từ Ngôn nhảy dựng lên, lại không thể làm gì được.
Chiến vũ co thể gọi yêu vương, đừng nói nhảy, bò cũng được, chỉ có Yêu Vương xuất hiện, mới có thể bức lui vô tướng tử.
Ù...
Ù...
Tiếng động chấn động của cánh chim từ trên cao mà đến, nghe được loại âm thanh này, mọi người ngẩng đầu nhìn lại.
Dã là giữa trưa, trung tâm của mặt trời sáng chói xuất hiện một chấm đen nhỏ, một thứ gì đó đang lao xuống từ trên cao.
- Nha Vương đến từ mặt trời? Chưa Bao Giờ Nghe Nói Dến chuyện kỳ lạ như vậy.
- Hoàng Nha Vương, lấy lửa làm nhà, đến từ giữa mặt trời mới đúng, bất quá loại dị thú này có phải quá mức cường đại hay không, cư nhiên có thể trú ngụ trên mặt trời.
- Nha vương có cánh của Phong (ong) tộc hả?
- Làm sao có thể, yêu thú loại quạ sẽ không có cánh của ong, bằng không còn gọi gì là Hoàng Nha.
- Vậy tại sao lại là tiếng vỗ cánh của Phong tộc?
- Chẳng lẽ tới không phải Hoàng Nha Vương?
Đám Nguyên Anh nhao nhao nghị luận, Vô Tướng Tử đang muốn vận dụng linh lực ra tay của bị hắn ngừng lại, trong cảm giác của vị cường giả Hóa Thần này, hai cỗ khí tức cường hoành một trên một dưới, đang từ hai bên thiên địa mà đến. Nhất là khí tức sâu trong lòng đất càng lúc càng tiếp cận, làm cho Vô Tướng Tử sinh ra một cảm giác run rẩy.
- Hắn thật sự có thể khống chế Yêu Vương? Vô Tướng Tử liếc mắt nhìn trên cao, sau đó hỏi Nhạc Vô Y, A Ô kia tuy rằng bị phái Vô Tướng lôi kéo, nhưng không ai thấy A Ô khống chế Yêu Vương.
- Không biết được, lúc tranh đoạt Thiên Anh Bảng hắn chưa bao giờ gọi ra Hoàng Nha Vương, chỉ có Hoàng Nha trình độ đại yêu trợ chiến.
Nhạc Vô Y nói ra tin tức mình nhận được, lúc ngẩng đầu hiện ra nụ cười yêu dị, nói:
- Ta cứ nghĩ là ai, thì ra là lão bằng hữu đến, đứng đầu Thiên Anh bảng đại giá quang lâm, thật sự là khách hiếm nha khách hiếm nha.
Tiếng cười như chuông bạc của Nhạc Vô Y vang lên trong Thương Minh sơn đang như phế tích, một con quái vật khổng lồ, từ trên trời giáng xuống trong tiếng cười của Nhạc Vô Y.
Đó là một con ong khổng lồ cỡ mười trượng, mắt to như cái đấu, sọc đen trắng trên người, cánh chim mỏng như cánh ve tổng cộng có tám đôi, đuôi cuộn ngược, trên cái đuôi nhọn màu vàng cao cao kia treo một tổ ong thật lớn, đặc biệt nhất chính là, hoa văn trên trán con cự phong này cư nhiên hình thành một chữ 'Vương..
Cự Phong từ trên cao rơi xuống, lúc sắp đập xuống mặt đất thì chấn động mạnh hai cánh, vững vàng treo giữa không trung, khí tức Dại Yêu đỉnh phong tràn đến.
- Hổ Vương Phong! Đại yêu đỉnh phong!
Phong Thải Hoa kinh hô, ánh mắt nhìn về phía thân ảnh trên người đại yêu càng mang theo vô cùng kính sợ.
- Hổ Vương Phong, Bao Tiểu Lâu...
Đinh Vô Mục thì thầm, nói ra thân phận của người tới, tu sĩ ngồi trên lưng đại yêu Hổ Vương Phong, chính là nhân vật đứng hạng thứ nhất Thiên Anh Bảng, Bao Tiểu Lâu của Thiên Kiếm Tông.
Bùm một tiếng, Hổ Vương Phong rơi xuống đất, thân ảnh trên lưng đứng lên, đúng là một thiếu niên, bộ dáng mười lăm mười sáu tuổi, môi hồng răng trắng, khuôn mặt tuấn tú, tóc dài rơi xuống đất, bị buộc thành một bó.
- Bao sư huynh, đừng đến mà không làm gì cả.
Chân Vô Danh tiến lên một bước, chắp tay chào người tới, thiên kiêu Bao Tiểu Lâu của Thiên Kiếm Tông, Chân Vô Danh đều phải gọi một tiếng sư huynh.
- Tiểu Lâu sư huynhl
Triệu Như Phong nhận ra người tới vội vàng chào hỏi, Phong Thải Hoa cũng giống như Lam Ngọc Thư.
Càng nhiều Nguyên Anh tiến lên chào hỏi vị thiếu niên này, Bao Tiểu Lâu chỉ tùy ý gật đầu, ngay cả Chân Vô Danh cũng không nhìn nhiều, lại đem ánh mắt dừng lại trên người Hiên Viên Tuyết đang đeo mặt nạ lụa mỏng một chút, cuối cùng chuyển hướng sang Vô Tướng Tử.
- Xem ra Thương Minh Tự xá lợi xuất thế, bất quá là cạm bây mà thôi, nếu Vô Tướng Tử tiền bối hiện thân, nói vậy là tới lấy lớn hiếp nhỏ.
Âm thanh của Bao Tiểu Lâu cũng là giọng nói của thiếu niên, có thể nhìn ra được vị đứng đầu thiên Anh Bảng này có kiêu ngạo tuyệt đối, mặc dù đứng ở trước mặt Hóa Thần, cũng dám chất vấn.
Theo Bao Tiểu Lâu xuất hiện, từng thân ảnh cao thủ của Thiên Kiếm Tông theo sát mà tới, mười hai vị Nguyên Anh đi theo, chứng tỏ thân phận của Bao Tiểu Lâu ở Thiên Kiếm Tông không phải chuyện đùa.
Uy nghiêm khí phách xuất hiện như thế, có thể nói là hoàn mỹ, nếu như không có ba vị nào đó đang gào khóc thảm thiết nhảy múa ở một bên, Bao Tiểu Lâu nhất định sẽ có tâm tình tốt hơn.