Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1182 - Chương 1182: Ta Là Sư Thúc Của Ngươi

Chương 1182: Ta là sư thúc của ngươi Chương 1182: Ta là sư thúc của ngươiChương 1182: Ta là sư thúc của ngươi

Vô Tướng Tử lui đi, kiêng ky Hoàng Nha Vương là một, chủ yếu vẫn là không muốn đả thương bản thân, không có nắm chắc tuyệt đối, Vô Tướng Tử người này thật ra cực kỳ cẩn thận.

Về phần cao thủ Nguyên Anh phái Vô Tướng phái, trong mắt Vô tướng tử không tính là gì, ngoại trừ Cừu Thanh Sơn có chút trợ lực ra, những người khác không có tác dụng quá lớn.

Bởi vì pháp môn tu luyện của vô tướng phái có khuyết điểm tự nhiên, có thể đột phá Hóa Thần có thể nói là hiếm thấy, cho dù thiên phú có cao hơn nữa, chỉ cần tu luyện phương pháp vô tướng, nhất định dừng lại ở Nguyên Anh.

Đây cũng là nguyên nhân Vô Tướng Tử có thể dễ dàng vứt bỏ mấy chục Nguyên Anh, mà không có chút đau lòng nào.

Đối với phái Vô Tướng mà nói, chân chính quý giá, là những tu sĩ Kim Đan còn chưa luyện phương pháp vô tướng, giống như một đám bùn ngẫu nhiên, chỉ cần điêu khắc một phen, có thể xuất ra đi bán tiền.

Vô Tướng phái bí ẩn, ít người biết, không có mấy vị trong mọi người ở đây hiểu rõ Vô Tướng phái.

Đương nhiên trong số ít ỏi mấy người này, Bao Tiểu Lâu xem như là một.

- Vô tướng một môn, bất quá như thế, nếu ta có tu vi Hóa Thần, đồ tận Thiên Anh không cần phải nói.

Bao Tiểu Lâu ngẩng đầu lên nói, khí tức kiêu căng càng không che dấu, thân là người đứng đầu Thiên Anh bảng, cũng đích xác không cần thu liễm.

Người đầu tiên trong Nguyên Anh nhân tộc, chân chính bá chủ giữa các đồng giai, Bao Tiểu Lâu kiêu ngạo mặc cho ai xem ra đều bình thường, người ta là cuông, nhưng có vốn để cuồng.

- Tuyết nhi đã từng bị thương ở nơi nào? Cầm Viên Ngũ Hành Tụ Linh Đan này đi, trận chiến này là ta đến muộn, nếu không Vô Tướng Tử cũng không dám ra tay với các ngươi.

Bao Tiểu Lâu đưa một viên ngũ thải linh đan cho Hiên Viên Tuyết, hành động này nhất thời khiến cho đám người xôn xao một mảnh.

- Ngũ Hành Tụ Linh Đan! Cực phẩm linh đan, giá trị có thể so với một kiện pháp bảo thượng phẩm!

- Cực phẩm linh đan đa phần là để cường giả Hóa Thần sử dụng, Bao Tiểu Lâu có thể xuất ra cực phẩm linh đan tặng ra ngoài, dễ dàng đưa người như vậy thì thật quá kinh người.

- Hiên Viên Tuyết thoạt nhìn cũng không có trọng thương, không cần cực phẩm linh đan để khôi phục thương thế đâu.

- Hiểu cái gì, chưa từng nghe nói qua yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu sao, người ta đây là có ý đối với Hiên Viên Tuyết, một vị đệ nhất Thiên Anh bảng, một vị thứ hai, hai người này mới là một đôi thiên tạo địa lập.

- Đích xác là như thế, hai vị đứng đầu Thiên Anh bảng, một người là thiên tài Thiên Kiếm tông, một người là kiều nữ Cổ Bách đảo, nếu bọn họ kết thành đạo lữ...

- Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi.

Chân Vô Danh nghe những người khác nghị luận, cổ quái cười cười, thấp giọng nói:

- Đừng quên, vị xếp ở vị trí thứ hai Thiên Anh bảng còn có một danh hiệu, Hiên Viên Tuyết, xếp hạng thứ ba Hiên Viên gia, người xưng là Hiên Viên Cuồng Tam...

Bal

Một đạo linh lực phát ra từ trong bàn tay nhỏ trắng nõn, trực tiếp đập bay linh đan mà Bao Tiểu Lâu đưa tới, mắt thấy cực phẩm linh đan rơi xuống đất, Hiên Viên Tuyết nhìn cũng không thèm nhìn, lạnh lùng nói:

- Không cần.

Vẻn vẹn chỉ có hai chữ, trong lúc nhất thời, khí tức cuồng ngạo của Hiên Viên Tuyết trực tiếp áp đảo Bao Tiểu Lâu.

- Nữ tử thì hay rụt rè một chút, ngươi luôn cuồng ngạo như vậy, ai dám cưới ngươi vào cửa chứ?

Bao Tiểu Lâu sớm đã đoán được, thu hồi linh đan cũng không tức giận, lắc đầu thở dài nói:

- Cũng khó trách, ngươi sinh ra cao ngạo thanh cao, ngoại trừ người đứng đầu bảng là ta ra, quả thật không có ai là đối thủ của ngươi.

Ý nghĩa của Bao Tiểu Lâu đã mười phần rõ ràng.

Người khác đấu không lại ngươi, chỉ có ta mới có thể đè ngươi một đầu, cho nên ngươi có cuồng đến đâu, cũng phải bại dưới tay Bao Tiểu Lâu ta.

Áp chế, không chỉ là một loại cường đại, có đôi khi còn là một loại chinh phục.

Không ai phản bác lời nói của Bao Tiểu Lâu, ngay cả Hiên Viên Tuyết cũng không còn lời nào để nói, người ta vốn là đứng đầu bảng, Hiên Viên Tuyết đích xác kém một bậc, mặc dù vận dụng Đấu Vương kiếm, cũng đấu không lại Bao Tiểu Lâu.

Hiên Viên Tuyết đều thừa nhận thực lực của đối phương cao tuyệt, đám người Đinh Vô Mục cùng Chân Vô Danh còn lại càng không có gì để nói, ngay cả người đứng thứ hai Thiên Anh bảng cũng phải cúi đầu, huống chỉ là thứ ba thứ tư.

- Đứng đầu bảng trăm năm trước hình như không phải tên này nha, năm đó là ai, à đúng rồi hình như gọi là Ninh Ngữ, ngươi đã từng thấy Ninh Ngữ chưa?

Âm thanh của Từ Ngôn từ cách đó không xa truyền đến, đưa lưng về phía Bao Tiểu Lâu, hắn đang hỏi A Ô.

- Quên rồi!

A Ô lắc lắc đầu, chuyện cũ xa xôi trăm năm trước, hắn thật sự không nhớ được.

- Tuyệt, tuyệt đối chưa từng thấy qual

Tiền Thiên Thiên đứng bên cạnh A Ô, dùng sức lắc đầu.

- Người ta đứng đầu bảng Thiên Anh Bảng, các ngươi chưa từng thấy qua cũng nên nghe qua, hiện tại là top 3 Bách Thần Bảng.

Từ Ngôn thở dài nói, nhìn như đang cùng đồng bạn nói chuyện phiếm, ngữ khí lại có chút cổ quái. l

- Top 3? Để ta đếm xem, một hai ba...

A Ô gãi gãi đầu, bật ra đầu ngón tay đếm.

- Vậy, vậy, lợi hại như vậy sao?!

Tiền Thiên Thiên lúc này có chút phản ứng lại, dưới sự ám chỉ của Từ Ngôn lộ ra vẻ ngạc nhiên bất định.

- Đúng vậy, đứng đầu bảng Thiên Anh trăm năm trước, bây giờ đã là top 3 Bách Thần Bảng, người ta mới gọi là Thiên Kiêu đúng không, không giống tu sĩ Nguyên Anh bây giờ, mới đến được vị trí hạng nhất đã vênh vang đắc ý, giống như xếp hạng như nhất thì có thể dùng làm linh thạch tu luyện vậy.

Từ Ngôn lắc đầu nói, vẻ mặt hận sắt không thành thép.

Tuy rằng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Từ Ngôn, lúc này Bao Tiểu Lâu đã nghe ra giọng điệu đối phương không tốt, rõ ràng là đang nói với hắn.

Bao Tiểu Lâu người này cực kỳ kiêu căng, sao có thể nghe được lời nói như vậy, đối phương nói như vậy rõ ràng khinh thường hắn là người đứng đầu Nguyên Anh.

- Ngươi, nói ai đây?

Lúc nói, uy áp bàng bạc đồng thời tràn qua, sau khi bao phủ Từ Ngôn, Bao Tiểu Lâu vừa định dùng uy áp cường hoành diệt nhuệ khí của đối phương, đừng tưởng rằng xếp hạng đầu Thiên Anh bảng là giả, nhưng không nghĩ tới uy áp vừa tới, lập tức bị một cỗ uy áp khác không thua gì mình đánh tới, ngay lập tức, uy áp của Bao Tiểu Lâu trực tiếp phá vỡ.

- Nguyên Anh đỉnh phong!

Ánh mắt Bao Tiểu Lâu trầm xuống, khinh thường trong mắt tiêu tán đi vài phần, bất quá vẫn như cũ không để ý tới Từ Ngôn.

- Ta nói ai2

Từ Ngôn lúc này quay đầu lại, nhìn Bao Tiểu Lâu, chỉ vào A Ô cùng Tiền Thiên Thiên đối diện, nói: - Ta nói ngu ngốc đây.

- Ngươi!

Bao Tiểu Lâu nghẹn lời, người ta nói chuyện với hắn lại chỉ vào người khác, một câu hai ý như thế, Bao Tiểu Lâu nghe ra được lại không cách nào phản bác, bởi vì hắn nhận ra A Ô tên kia, thật đúng là một kẻ ngốc.

- Kẻ ngốc? Ở đâu?

A Ô nhìn ngón tay Từ Ngôn, trái tìm phải, gãi đầu không rõ nguyên nhân.

- Nói, nói chúng ta là kẻ ngốc, ta nhận, một hồi Từ thúc thúc nhất định cho linh thạch, ngươi cũng nhận đi.

Tiền Thiên Thiên nhỏ giọng giải thích với A Ô, mình còn cười ngây ngô với Từ Ngôn, giả bộ ngốc nghếch.

- Có cơm không? Có cơm ăn thì ta làm một đồ đần cũng không sao! Hắc hắc hắc hắc.

A Ô thấy Tiền Thiên Thiên giả ngu ngốc, hắn cảm thấy mới lạ, mình cũng tính toán giả bộ, không biết hắn không cần giả bộ mà chính là một kẻ ngốc thật.

Ba tên dở hơi đang giả điên giả ngốc, những cao thủ Nguyên Anh khác nhìn thấy kinh ngạc không thôi, có người buồn cười, còn không dám cười ra tiếng sợ Bao Tiểu Lâu giận chó đánh mèo, đành phải dùng sức nghẹn cười, ngay cả Hiên Viên Tuyết cũng nhịn đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, may mắn có lụa mỏng che mặt, người khác không nhìn ra.

- Ngươi rất thú vị, ngươi là ai?

Bao Tiểu Lâu tản đi uy áp, hai tay chắp ra sau lưng nhìn về phía Từ Ngôn, mang theo ánh mắt tò mò hỏi thăm.

Từ Ngôn không để ý tới đối phương, mà điểm tay gọi Triệu Như Phong tới, hỏi:

- Ngươi vừa rồi gọi hắn là cái gì?

- Bao sư huynh, Bao Tiểu Lâu sư huynh. Triệu Như Phong không rõ nguyên nhân, vì không đắc tội song phương đành phải thành thật nói.

Nghe Triệu Như Phong nói, Từ Ngôn gật gật đầu, ngẩng đầu đối mặt với Bao Tiểu Lâu, làm ra bộ dáng trưởng bối uy nghiêm, nói:

- Thì ra ngươi gọi là Bao Tiểu Lâu, ta là sư thúc của ngươi, Từ Ngôn.
Bình Luận (0)
Comment