Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1186 - Chương 1186: Trắm Vạn Quân Hà Thủy

Chương 1186: Trắm vạn quân Hà thủy Chương 1186: Trắm vạn quân Hà thủyChương 1186: Trắm vạn quân Hà thủy

Tu tiên giả có thể phi thiên độn địa, có thể rải đậu thành binh, có thể hô phong hoán vũ, có thể khống chế lôi đình.

Nhưng tu sĩ cũng là người, là người thì có ba cấp bách.

Chân Vô Danh có thể cảm giác được linh lực của Từ Ngôn dĩ nhiên không nhiều lắm, hắn thủy chung đề phòng, là Hiên Viên Tuyết, chỉ cần Hiên Viên Tuyết dám ra tay, Chân Vô Danh sẽ lập tức dùng kiếm bỏ chạy.

Hắn có chín phần nắm chắc đào thoát từ trong tay Hiên Viên Tuyết, đừng nhìn xếp hạng chênh lệch hai vị trí, Chân Vô Danh thật muốn chạy trốn, Hiên Viên Tuyết chưa chắc có thể ngăn cản được hắn.

Chính là tin tưởng như thế, Chân Vô Danh mới không sợ hãi, hơn nữa yêu cầu của hắn không tính quá đáng, trong suy nghĩ của hắn, đây hẳn là phạm vi mà Từ Ngôn có thể thừa nhận, có lẽ sẽ thẹn quá hóa giận, nhưng còn không chân chính đánh nhau sinh tử.

Lui một vạn bước, cho dù Hiên Viên Tuyết cùng Từ Ngôn liên thủ, Chân Vô Danh có thể liều mạng đào thoát lập tức công bố thần thông của Từ Ngôn ra thiên hạ, đến lúc đó có chính là cường giả Hóa Thần ra tay.

Thần thông của một người có hiệu quả tương đương với cực phẩm linh đan, cộng thêm bất cứ lúc nào đều có thể vận dụng, nói hắn là một bảo khố đan dược cực phẩm đều được, loại thiên địa dị bảo này, khiến cho cường giả Hóa Thần tranh đoạt tuyệt là chuyện không có gì ngoài ý muốn.

Chân Vô Danh rất lo lắng, bởi vì hắn suy nghĩ nhiều loại hậu quả, càng tự cho là bắt được điểm yếu của Từ Ngôn, nhưng điều duy nhất hắn không ngờ tới chính là, nửa ngày trước trong chén rượu Quân Hà trong Phần Hương viện mà hắn uống đã bị người ta bỏ chút thứ gì đó.

Theo Từ Ngôn hét nhẹ một tiếng, thi triển Phục Linh Quyết, Chân Vô Danh không đợi nghe rõ đối phương kêu cái gì, liền cảm thấy mình có một loại xúc động không thể chịu đựng được.

Hắn hiện tại nghĩ nhất không phải là cực phẩm linh đan gì, mà là tìm một chỗ nhà xí giải quyết nổi buồn.

Ông một tiếng, cái bụng Chân Vô Danh nhô lên như một quả bóng bay, bên trong vang lên tiếng ào ào, giống như chứa một dòng sông lớn, nếu không phải động tác chân vô danh đủ nhanh, thi triển ra toàn lực áp chế, hắn đã sớm bị rách bụng.

Đừng nhìn vào trong chén rượu Chân Vô Danh chỉ có một giọt nước sạch, nhưng giọt nước trong kia lại là trăm vạn cân nước sông Quân Hà ngưng tụ!

- Ta épII

Chân Vô Danh kinh hãi thất sắc, vận dụng toàn lực giam cầm bụng mình, hắn có thể cảm giác được nước trong bụng đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi, giống như thật sự chứa một dòng sông.

- Ngươi hạ độc trong rượu!

Phản ứng của Chân Vô Danh thật sự không chậm, chỉ trong nháy mắt hắn đã nghĩ thông suốt mấu chốt, lúc trước lúc Từ Ngôn mời rượu, nhất định đã hạ độc trong rượu, hơn nữa ngay cả Chân Vô Danh hắn cũng cảm giác không ra kỳ độc gì, ngay cả Đinh Vô Mục cũng bị che mắt trong đó.

- Thì ra là cao thủ dùng độc, ngay cả cảm giác của Đinh Vô Mục cũng có thể che đậy, Từ Ngôn, ngươi đến tột cùng có lai lịch ra sao!

Chân Vô Danh nghiến răng nghiến lợi rống lên, hai đầu gối lại dán vào một chỗ, hai chân chùn xuống, động tác vô cùng quái dị, giống như sắp nhịn không được.

- Quên nói với Vô Danh huynh, trước khi đến đây, đã đáp ứng một vị nữ tử của tộc Quân Hà, nàng tên A Dao, ta đáp ứng nàng nếu như nhìn thấy Vô Danh công tử, giúp nàng mang theo một lời.

Biểu tình của Từ Ngôn trở nên quái dị, khóe miệng cười lạnh âm trầm có vẻ mười phần dọa người, nói:

- A Dao nói, nàng sẽ ở bờ sông Vọng Quân chờ ngươi, đợi đến đầu bạc. - Cái gì A Dao! Ta không biết gì cả, mau lấy ra thuốc giải!

Sắc mặt Chân Vô Danh đỏ bừng, khóe miệng run rẩy, vô cùng chật vật.

- Giải dược cái gì, Vô Danh huynh lại không có trúng độc, ngươi bất quá là uống nhiều nước mà thôi, bài tiết ra ngoài là sẽ không sao, bất quá, nửa ngày nay, trăm vạn cân nước Quân Hà trong chén rượu kia, đã đến bụng, nếu Vô Danh huynh muốn phun ra, cũng không nhã nhặn nha, đến lúc đó chỉ sợ tu tiên giới sẽ lưu truyên ra một phần kỳ văn, trong miệng Vô Danh công tử phun... Nước tiểu, đúng không nhỉ?

Từ Ngôn lạnh nhạt cười, những Chân Vô Danh nghe được lời này mặt như tro tàn, nghe được thế, sắc mặt Hiên Viên Tuyết cũng đỏ lên, lui vê phía sau Từ Ngôn hai bước, thật giống như sợ nhìn thấy Chân Vô Danh giải quyết ngay tại chỗ.

- Trăm vạn cân nước sông Quân hà. Kỳ công Súc Linh quyết, ngươi cư nhiên biết Súc Linh quyết.

Chân Vô Danh rốt cục biết mình trúng chiêu gì, hắn cũng nhớ tới nữ tử phàm nhân A Dao của bộ lạc Quân Hà kia, hắn càng nhìn ra thanh niên đối diện thật ra không phải là người, mà là một đầu ác ma khoác da người.

Nếu như không phải ác ma, ai có thể suy nghĩ dùng chiêu thức thất đức như vậy để hãm hại người chứ.

Súc Linh Quyết đích xác hiếm thấy ở Chân Võ giới, thế nhưng cũng không phải không có, loại pháp môn gân gà này sớm đã bị đại môn đại phái vứt bỏ, chỉ có một chút tiểu môn phái không nhập lưu có lẽ sẽ thu thập.

- Hèn hạ! Không biết xấu hổi! ngươi... Ngươi...

Có lòng thử một phen bức ra trăm vạn cân nước sông Quân Hà từ nơi khác, Chân Vô Danh khổ não phát hiện, nước sông Quân Hà đã đến bụng, chỉ có hai con đường mới có thể giải quyết.

Tưởng tượng từ phun ra nước tiểu từ trong miệng, Chân Vô Danh không khỏi nôn mửa một tiếng, Vô Danh công tử có sở thích sạch sẽ rất nặng, loại chuyện này cho dù không ai biết hắn cũng không có khả năng làm, còn lại chỉ còn bài tiết tự nhiên.

- Giỏi cho Từ Ngôn ngươi... Hay cho tiểu sư thúc ngươi! Ngươi là ác nhân đệ nhất thiên hạ!! "

Chân Vô Danh oán hận giận dữ mắng một tiếng, dùng toàn lực áp chế trăm vạn cân nước sông, hai tay liên tục động, chỉ thấy lòng bàn tay có sấm sét phun trào, thanh thế kinh người, còn có khói dày đặc, khói đen cuồn cuộn.

- Dễ nói, so với Vô Danh huynh đê tiện vô sỉ, chúng ta thật ra không phân cao thấp mới đúng.

Từ Ngôn cười lạnh một tiếng, xuất ra pháp bảo chắn trước người, nếu như Chân Vô Danh sử dụng toàn lực cũng không phải chuyện đùa, người ta nói như thế nào cũng là vị cao thủ thứ tư của Thiên Anh Bảng.

- Tiểu sư thúc khiêm tốn, ở phương diện lừa người này, bổn công tử cam bái hạ phong, Từ Ngôn ngươi ở Tây Châu vực là vua của hố người không nhân nhượng! Bất quá ngươi đừng đắc ý, chờ bị Hóa Thần khắp thiên hạ đuổi giết đi!

Tiếng Chân Vô Danh rống giận từ trong khói đen truyên đến, mang theo hận ý vô tận, lôi hỏa chi quang lúc này nổi lên, bao phủ Từ Ngôn cùng Hiên Viên Tuyết.

Một bên ngăn cản pháp thuật Chân Vô Danh giận dữ thúc dục, Từ Ngôn một bên cảm giác khí tức của đối phương, khi hắn nhận thấy lôi quang hỏa diễm đánh tới trước mặt chỉ có khí thế kinh người, trên thực tế uy lực cũng không quá lớn, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Lấy Giao Nha tách biển lửa ra, trước mặt Từ Ngôn xuất hiện một thân ảnh giống như Chân Vô Danh.

Mặt mày giống nhau, vóc dáng giống nhau, dung mạo nửa điểm không kém, ngay cả khí tức bản thể cũng không hề chênh lệch, khác biệt duy nhất chính là Chân Vô Danh này không có ôm bụng, mà là thần sắc tự nhiên, có vẻ phong khinh vân đạm, trong tay còn lắc quạt gấp.

- Phân thân chỉ thuật...

Một đao bổ đối phương một chia thành hai nửa, không thấy vết máu, vụn gỗ tung bay, từng con chuột chỉ chi kêu quái dị tứ tán chạy trốn, rất nhanh lại bị địa hỏa trong động đốt cháy không còn. Lấy chuột làm mộc thân, giống như đúc phân thân bằng gõ.

- Phân thân thử mộc của Chân Vô Danh là thủ đoạn bảo mệnh của hắn, xem ra hắn quyết định chủ yếu là muốn chạy trốn, nhất định phải đuổi kịp hắn, nếu không tình cảnh của ngươi sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Hiên Viên Tuyết nhíu chặt tú mi, vội vàng nói.

Từ Ngôn thi triển Thiện Nhược Thủy quá mức kinh người, đám người Hoa Hiểu Lăng còn chưa thức tỉnh, không biết chân tướng, chờ các nàng tỉnh lại cũng cho rằng mình gặp được tạo hóa, nhưng Chân Vô Danh lại thấy Từ Ngôn thi triển phần pháp môn này, một khi bị Chân Vô Danh tuyên dương ra ngoài, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

- Trước tiên rời khỏi Vãng Sinh động rồi nói sau, những người khác sắp tỉnh rồi.

Từ Ngôn cảm giác đám người Hoa Hiểu Lăng sắp tỉnh lại, không trì hoãn, cùng Hiên Viên Tuyết rời khỏi Vãng Sinh động, dùng độn pháp đến khu rừng ở hậu sơn.

- Cảm giác không được nữa, kiếm độn của Chân Vô Danh có thể trong nháy mắt trăm dặm.

Hiên Viên Tuyết tản linh thức ra đến cực hạn, nhưng không phát hiện tung tích Chân Vô Danh.

- Chia nhau đuổi theo, hắn trốn không thoát.

Từ Ngôn dứt lời thân hình chuyển động, trực tiếp vận dụng Phong Độn, trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
Bình Luận (0)
Comment