Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1200 - Chương 1200: Đấu Giá Ly Kỳ

Chương 1200: Đấu giá ly kỳ Chương 1200: Đấu giá ly kỳChương 1200: Đấu giá ly kỳ

Tiếng tăng giá từ lầu ba truyền đến, khiến Từ Ngôn vô cùng khiếp sợ.

Năm đó cùng Lôi Vũ đấu nhiều lần, lại đồng hành trăm năm, Từ Ngôn không có khả năng nghe lầm tiếng của Lôi hầu kia.

- Thiên Thiên, tăng giá trăm vạn linh thạch.

Khuôn mặt Từ Ngôn bình tĩnh phân phó một câu, Tiền Thiên Thiên hô ra giá cao bốn ngàn bốn trăm vạn linh thạch.

Không quá lâu sau, lầu ba lại truyền đến tiếng tăng giá, lần này đối phương báo giá bốn ngàn năm trăm vạn linh thạch.

Lại nghe được một lần tiếng của Lôi Vũ, Từ Ngôn dĩ nhiên có thể xác định cố nhân của mình đang ở trên lầu.

Mất đi hứng thú đối với xương Hóa Vũ, Từ Ngôn thúc dục một luồng linh thức bao phủ mà đi, hắn muốn xem vì sao Lôi Vũ lại xuất hiện ở phường thị Mã Thủ thành, vì sao lại có được nhiều linh thạch giá trên trời như vậy.

Linh thức mờ ẩn dừng lại bên ngoài một gian phòng ở lầu ba, thử thăm dò mấy lần, cư nhiên bị tầng một uy áp bắt đầu khởi động ngăn cản ở bên ngoài.

- Uy áp của Hóa thần...

Từ Ngôn âm thầm kinh hãi, hắn có thể nghe ra tiếng của Lôi Vũ, lại nhìn không thấy Lôi Vũ, càng có thể kết luận bên người Lôi Vũ có cường giả Hóa Thần.

- Chẳng lẽ không phải Lôi Vũ?

Từ Ngôn âm thầm trâm ngâm:

- Lôi Vũ hẳn là bị nhốt ở Hồn Ngục, không nên bị thả ra, chẳng lẽ hắn cùng cường giả Hồn Ngục đến nơi này mua sắm?

Xương của Hóa Vũ khiến cho Hóa Thần cường giả chú ý cũng coi như bình thường, Từ Ngôn chỉ nghĩ không ra vì sao Lôi Vũ có thể rời khỏi Hồn Ngục, càng không nhìn thấu trong phòng có cố nhân khác hay không. Nhất định phải có xương Hóa Vũ, Từ Ngôn lựa chọn buông tha, cũng không phải hắn không mua nổi, mà muốn nhân cơ hội nhìn trong phòng tầng ba đến tột cùng là thân thánh phương nào.

Không ai tăng giá, tam tiết xương đuôi của Viên tộc Hóa Vũ được mua với giá bốn ngàn năm trăm vạn linh thạch, rất nhanh có một vị tu sĩ Nguyên Anh mang theo hài cốt đi lên lầu ba.

Giao tiếp vật quý giá như thế, không có cường giả ở đây cũng không được, đợi đến khi cửa phòng phòng mở ra, Từ Ngôn theo đó nhìn lại.

Thừa dịp trong nháy mắt cửa phòng mở ra, Từ Ngôn thấy được trong phòng có một thân ảnh cao lớn đang ngồi, người này mặc trường bào, mang theo mũ lớn, vành mũ đè xuống cực thấp, cỗ uy áp hóa thần kia chính là phát ra từ trên người người này.

Ở bên cạnh quái nhân trường bào, một vị nam tử trung niên sắc mặt trắng bệch đang ngồi, chính là Lôi Vũ của Cửu U Lũng.

Trong chớp mắt cửa phòng mở ra, chờ vị tu sĩ Nguyên Anh mang theo hài cốt kia bước vào bị đóng lại, trước khi cửa hoàn toàn khép lại, tinh văn trong mắt Trái Từ Ngôn chợt lóe.

Nương theo cơ hội cuối cùng, Từ Ngôn mạnh mẽ thúc dục long hồn trong mắt trái, mượn lực lượng của mắt trái hắn nhìn ra được người đang ngồi ẩn dưới mũ lớn chỉ có một con mắt duy nhất.

- Độc Nhãn, Hóa Thần, Hồn Ngục. Chẳng lẽ là Hồn ngục trưởng Thân Đồ Liên Thành!

Nhớ tới Hồn ngục trưởng mà Ngọc Nữ nói qua, Từ Ngôn chỉ cảm thấy trong lòng cả kinh.

Nếu như quái nhân trường bào quả nhiên là Thân Đồ Liên Thành, Lôi Vũ xuất hiện chỉ có thể nói rõ một chút, vị Lôi Hầu chi vương của Cửu U Giản kia, đã đầu nhập vào phía Hồn Ngục.

Cái giá của sự phản bội là gì, Từ Ngôn rất rõ ràng.

Nếu Lôi Vũ đầu nhập vào Hồn Ngục, như vậy hết thảy chuyện ở Tình Châu giới sẽ không cách nào giấu diếm, sự tồn tại cùng sự tích của Từ Ngôn hắn cũng sẽ bị Hồn Ngục biết được, nếu đối phương suy đoán dị bảo hình thành trong Bình Trung giới ở trên người Từ Ngôn hắn, đến lúc đó sẽ đối mặt với sự truy sát khủng bố đến từ Hồn Ngục.

Thân Đồ Liên Thành đứng top mười Bách Thần Bảng, tu vi ít nhất ở Hóa Thần hậu kỳ thậm chí là Hóa Thần đỉnh phong, với chiến lực Nguyên Anh của Từ Ngôn hiện giờ, thật sự là không đủ nhìn.

Trừ phi đại trưởng lão Hồng Chí thật sự chết mà sống lại, hoặc là đột phá Hóa Thần, nếu không Từ Ngôn chỉ có thể trở thành con mồi.

Vài năm mà thôi, không nghĩ tới Lôi Vũ đã phản bội, Từ Ngôn kinh ngạc đồng thời, sát khí trong lòng cũng càng ngày càng nặng.

Lôi Vũ đầu nhập vào Hồn Ngục, như vậy những người khác đến tột cùng sống hay chết, cũng không biết.

- Nếu dám hại sư huynh ta, giết bạn cũ của ta, ta sẽ biến Hồn Ngục thành địa ngục...

Đáy lòng thì thâm, mang theo sát ý vô tận, Từ Ngôn không nói gì, dùng linh thức nhìn chằm chằm phòng tầng ba.

Lôi Vũ không chỉ đầu nhập vào Hồn Ngục, địa vị thoạt nhìn còn không thấp, ba tiết xương đuôi của Hóa Vũ loại vượn kia, rất có thể là phần thưởng của Lôi Vũ, có thể dùng hơn bốn ngàn vạn linh thạch làm phần thưởng, có thể thấy được Lôi Vũ lập được đại công.

Đại công của Lôi Vũ là cái gì, Từ Ngôn không cần hỏi cũng đại khái có thể đoán được.

Không có gì hơn là hắn - người này có thể lực chiến đại nạn Hà Mẫu, mang theo mọi người phá trời mà đi, lại có thể ngăn cản lực hút của Hồn Ngục.

Từ Ngôn âm thầm cắn răng, ánh mắt càng thêm lạnh như băng.

Lôi Vũ nhất định đã nói ra tin tức của mình, do đó được Hồn ngục trưởng thưởng thức, bình sứ là tin tức của Tiên Thiên Linh Bảo, xem ra Thân Đồ Liên Thành hẳn là biết.

Không bao lâu sau, tu sĩ Nguyên Anh giao nhận Hóa Vũ Chi Cốt cung kính rời khỏi phòng, lần đấu giá lần này cũng chấm dứt.

Các tu sĩ nhao nhao rời đi Minh Khê lâu, trong gian phòng tầng hai, ba lục tục có người rời đi, cửa phòng lầu ba bị mở ra, quái nhân trường bào sải bước đi ra tửu lâu, Lôi Vũ theo sát phía sau.

Từ Ngôn thủy chung không nhúc nhích, thúc dục ra một đạo luyện hồn bay ra từ cửa sổ, cách rất xa nhìn chằm chằm quái nhân mặc trường bào.

Lấy luyện hồn truy tung, dù sao cũng tốt hơn tự mình ra mặt, năng lực của cường giả Hóa Thần, Từ Ngôn rất có cảm xúc, dưới sự liên thủ của nhiều cường giả nổi danh trên Thiên Anh Bảng như vậy, cũng không thể giết được một Vô Tướng Tử, là khí tức của Hoàng Nha Vương mới làm cho Vô Tướng Tử lui đi.

Vô Tướng Tử vẻn vẹn chỉ là Hóa Thần trung kỳ, Thân Đồ Liên Thành loại cường nhân ít nhất ở Hóa Thần hậu kỳ này sẽ càng thêm đáng sợ.

Vừa mới đi ra tửu lâu, quái nhân trường bào một phen nắm lấy Lôi Vũ bên cạnh, sau một khắc tiếng gió cuộn lại, thân ảnh hai người cứ như vậy biến mất.

Trong phường thị thỉnh thoảng có tu sĩ bay tới bay lui, bỏ chạy hoặc ngự không rất phổ biến, chẳng qua tốc độ của quái nhân mặc trường bào quá nhanh, tiếng gió vừa vang lên, người đã không thấy đâu.

Trong phòng, ánh mắt Từ Ngôn trầm xuống.

Dùng thị giác luyện hồn đã không cách nào bắt được tung tích của đối phương, tốc độ của Hóa Thần cường giả có thể nói là không thể tưởng tượng nổi.

Tỉnh văn trong mắt trái chợt lóe, Từ Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, cuối ánh mắt, một cơn gió đen đang bao bọc Lôi Vũ bay về phía xa, cuối cùng biến mất ở chân trời.

- Tốc độ thật nhanh.

Tốc độ ngay cả mắt trái cũng khó có thể truy tung, khiến Từ Ngôn kinh hãi, càng thêm kiêng ky vài phần đối với thân phận quái nhân mặc trường bào, cũng bởi vậy có thể xác định đối phương hẳn là Thân Đồ Liên Thành.

- Bị người ta cướp đi, thật đáng tiếc, ba khối xương nhỏ kia hình như rất lợi hại, người có tiền thật nhiều nha.

Tiên Thiên Thiên ở một bên phát ra cảm khái, không hề nhận ra tâm tình của vị Từ thúc thúc kia của nàng.

- Xương cốt không có thịt, không ngon không ngon!

A Ô ở một bên lắc đầu lắc đầu, ăn miếng thịt mỡ cuối cùng vào miệng, lau khóe miệng, hài lòng ợ to một cái.

- Trở về quán trà.

Từ Ngôn đứng dậy nói một câu, thân hình hóa thành thanh phong, đúng là dùng độn pháp trở về cửa hàng linh trà.

Lần đấu giá lần này quá mức mạo hiểm, nếu Từ Ngôn sớm một bước hô ra giá cao cướp mua xương Hóa Vũ, có khả năng lúc này đã bị Lôi Vũ nhận ra.

Thiên phú thính giác của Lôi Vũ tuyệt đối có thể làm cho hắn phân biệt được tiếng của Từ Ngôn.

Vận khí coi như không tệ, bị Lôi Vũ cướp trước tăng giá, Từ Ngôn mới có thể bình yên vô sự, nếu như bị Lôi Vũ nhận ra mình, vậy quái nhân mặc trường bào nhất định sẽ ra †ay.

Sắc mặt âm trầm trở lại tiệm trà, Từ Ngôn vừa muốn xuyên qua đại sảnh trở về hậu viện, bỗng nhiên một vị khách trà trong góc đứng lên.

- Từ trưởng lão!

Khách trà trước tiên chào hỏi một câu, vội vàng đi tới gần thi lễ, thân thái cực kỳ cung kính.

Nhìn thấy vị khách trà này, sắc mặt Từ Ngôn hòa hoãn vài phần, đối phương không phải người khác, chính là Ngô Hạo của Vân hạ phong Địa Kiếm Tông.
Bình Luận (0)
Comment