Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1202 - Chương 1202: Không Được Ăn Thua Thiệt

Chương 1202: Không được ăn thua thiệt Chương 1202: Không được ăn thua thiệtChương 1202: Không được ăn thua thiệt

Từ thúc chất, đến thầy trò, nhìn như thuận lý thành chương, thật ra lần sát hạch liên quan đến sinh tử này, mới là trí mạng nhất.

Bái một vị cường giả Nguyên Anh đỉnh phong làm sư phụ, đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói, có thể nói là tạo hóa, thế nhưng Tiền Thiên Thiên cần gánh chịu nguy hiểm, có khả năng là mạng của mình.

Mọi việc đều có cái giá của nó, nếu đã có cơ hội này, Từ Ngôn đưa ra một cơ hội, mà Tiền Thiên Thiên sau khi nghe xong ngay cả do dự cũng không có, đại lễ tham bái, quỳ rạp xuống đất, miệng xưng sư tôn.

- Sư, sư, sư tôn, ngài có giới luật môn quy hay không, nói cho Thiên Thiên, Thiên Thiên nhất định phải tuân theo.

- Không có.

- Vậy, vậy có giáo huấn gì không, Thiên Thiên nhất định sẽ nghe lời.

- Không có.

- Tóm lại, cũng sẽ không ngay cả một chút quy củ cũng không có chứ, khó, chẳng lẽ chúng ta tu chính là Tiêu Dao hư vô mờ ảo kia?

- Chúng ta tu tâm, quy củ chỉ có một, không được tự mình chịu thiệt.

- Quy củ không chịu thiệt! Sư tôn chính là quả thật không, không giống người khác!

Nhìn bộ dáng tươi cười của Tiền Thiên Thiên, Từ Ngôn một lần nữa cảnh cáo:

- Thầy trò ngươi ta, chỉ có chúng ta mới biết, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, nếu không ngươi thật sự có họa sát thân, nhớ kỹ.

- Thiên Thiên nhớ kỹ, sư tôn yên tâm.

- Nơi này là hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm, tương đương với hai ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, những linh thạch này giao cho ngươi, ngươi cần phải hoàn thành một nhiệm vụ. Thần sắc Từ Ngôn ngưng tụ, nói:

- Trong vòng hai năm, tạo ra một thân phận cho ta, người này có được tu vi Nguyên Anh, vui vẻ dễ mến, là tán tu đến từ vùng đất hẻo lánh, không chỉ vung tiền, mà còn là thân long thấy đầu không thấy đuôi, không ai thấy qua bộ dạng của người này, nhưng ai cũng nghe qua sự tích của người này, ngươi, có thể làm được hay không?

- Cái này... Chỉ cần A Ô có thể giúp ta, nhất định làm được!

Tiền Thiên Thiên suy tư một chút, gật đầu khẳng định nói.

- A Ô sẽ giúp ngươi.

Nói xong Từ Ngôn lại đưa ra một cái túi đựng đồ, bên trong chứa hai mươi vạn linh thạch thượng phẩm.

- Những linh thạch này, là dùng để cho A Ô ăn, hẳn là đủ cho hắn ăn hai năm.

Từ Ngôn hơi lo lắng hỏi:

- Ngươi có thể khẳng định làm được? Trống rỗng bịa đặt một vị cường giả Nguyên Anh cũng không dễ dàng.

- Một thân phận khác của sư tôn hẳn là gì, ngài, lão nhân gia ngài phân phó xuống là tốt rồi, còn lại, bao ở trên người Thiên Thiên là được.

- Nếu Thiên Anh Bảng có tứ đại công tử, chúng ta thêm một vị Thiện công tử là được rồi.

Khóe miệng Từ Ngôn nhếch lên, hiện ra một tia cười lạnh, nói:

- Gọi là Từ Đại Thiện!

Một thân phận khác, còn phải trong vòng hai năm mọi người đều biết, mục đích của Từ Ngôn, chỉ vì tranh giành Thiên Anh bảng.

Ở Tây Châu vực đã gặp phải tuyệt hiểm, Phản Kiếm minh một phương - Vô Tướng Tử, Từ Ngôn còn không sợ, cùng lắm thì chạy về tông môn, huy động tất cả Nguyên Anh, Vô tướng tử mạnh hơn chỉ là một người mà thôi, tiêu diệt Địa Kiếm tông, hắn còn có thể tiêu diệt Nhân Kiếm Tông Thiên Kiếm Tông sao. Nhưng Thân Đồ Liên Thành thì khác.

Người ta vốn là cường giả một mạch của Kiếm Vương điện, âm thầm nhiều thêm một loại Hóa Thần địch nhân, Từ Ngôn thật sự không có biện pháp gì, đành phải dùng phương pháp ngốc nhất để giấu tên ẩn tính.

Chỉ cần gạt người của Hồn Ngục, sau khi thử qua Thiên Anh lôi, cứu đám người sư huynh, Từ Ngôn sẽ chạy mất dạng, đợi đến khi tu vi đạt tới Hóa Thần rồi mới tìm Thân Đồ Liên Thành cùng Lôi Vũ tính sổ.

An bài tốt Tiền Thiên Thiên, Từ Ngôn rời khỏi phường thị, đi thẳng đến Sa Phong Hạp.

A Ô là trợ thủ rất mạnh mẽ, Từ Ngôn đã kiến thức qua đầu Nha Vương kia, đích xác là một đầu Yêu Vương có thể so sánh với Hóa Thần, nhưng muốn mượn sức A Ô, cần rất nhiều linh thạch mới được.

Không có đủ ăn uống, A Ô cũng sẽ không ở lại một chỗ, chạy sớm không thấy bóng dáng.

Nguy cơ trí mạng đã đến, Từ Ngôn cần càng nhiều trợ thủ, hiện giờ đã qua nửa năm, Chân Vô Danh cũng nên thoát khốn gần như không sai biệt lắm.

Trợ thủ miễn phí vẫn là người giúp đỡ ít việc nhất, hơn nữa tâm trí Chân Vô Danh cực cao, không chỉ có vũ lực cao tuyệt, còn có thể bày mưu tính kế, đáng quý nhất chính là, trong tay Từ Ngôn đang bóp chết được nhược điểm của Chân Vô Danh, không sợ vị Vô Danh công tử kia sinh ra hai lòng.

Sa Phong Hà ngàn năm trước sớm đã dần dần khô cạn trong năm tháng, núi hóa thành hạp cốc, tên là Sa Phong Hạp, không nghĩ tới ngàn năm sau, thung lũng khô héo lại xuất hiện nước chảy.

Vừa đến gần đã có thể nghe thấy tiếng nước chảy, ào ào tựa như dòng suối nhỏ quanh co, bất quá màu nước suối thật sự quá dơ bẩn, còn có một mùi tanh hôi đập vào mặt.

Bản thể không sợ nước lửa, đến gần dòng suối quái dị này cũng phải chống đỡ ra linh lực hộ tráo phòng ngự. Từ Ngôn rất rõ ràng hình thành dòng suối là cái gì, sao có thể không phòng bị trước.

Bay đến sâu trong hẻm núi, đang nhìn thấy Vô Danh công tử trên nham thạch đang bày ra tư thế cổ quái nhe răng trợn mắt, hình như không thoải mái cho lắm.

Cũng khó trách, mặc cho ai đi đái nửa năm không ngừng, đều không thoải mái.

- Chúc mừng Vô Danh huynh cởi bỏ trói buộc, lấy lại tân sinh, thế nào, cảm giác không tệ chứ.

Từ Ngôn rơi xuống gần, trêu ghẹo nói.

Chân Vô Danh hôm nay vừa mới chấm dứt cuộc sống thảm thiết nửa năm qua, vừa nhìn thấy Từ Ngôn, vẻ mặt hắn không khỏi giật giật.

- Dễ nói dễ nói, tiểu sư thúc từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, sao giống như ấn đường phát đen, không phải là có chỗ khó khăn gì chứ.

Nửa năm nay tội đều do Từ Ngôn gây ra, Chân Vô Danh có thể không hận sao, còn không dễ nổi giận à, đành phải kẹp súng mang pháo châm chọc một câu.

- Cái này đều nhìn ra được, Vô Danh huynh quả thật có nhãn lực rất tốt.

Từ Ngôn giơ ngón tay cái, nói:

- Bắt đầu từ hôm nay, Vô Danh huynh đừng gọi ta là tiểu sư thúc, gọi ta Thiện công tử là tốt rồi, không giấu ngươi nói, ta chọc Hóa Thần cừu gia, về sau chỉ có thể đổi tên thành Từ Đại Thiện.

- Ngươi đắc tội với ail

Chân Vô Danh vừa nghe nhất thời run rẩy.

Người ta nói thẳng ra loại chuyện này, chứng tỏ không coi Chân Vô Danh hắn là người ngoài, nói cách khác, người ta không sợ Chân Vô Danh hắn tiết lộ bí mật.

- Đắc tội với ai, Vô Danh huynh không cần phải biết, ngươi chỉ cần biết một khi thân phận của ta bị vạch trần, bí mật nhỏ của Vô Danh huynh, cũng sẽ theo đó công khai.

Từ Ngôn cười nói, tươi cười nhìn thế nào cũng đầy âm trầm. - Ta không ngu xuẩn đến mức đó, ngươi nói làm sao ta đều nghe ngươi còn không được sao.

Chân Vô Danh không thể làm gì được nói.

- Vô Danh huynh quả nhiên thức thời, ngươi yên tâm, lần này ngươi giúp ta bình yên, lần sau ta giúp ngươi tìm kiếm linh dược chữa khỏi bệnh ẩn, Vô Danh huynh phong lưu tài tử như thế, há có thể làm người không trọn vẹn kia.

- Thật sao? ngươi đừng nói dối ta.

- Tận lực mà làm, kỳ quả trong thiên hạ không chỉ có một loại Sinh Thân quả, còn có một loại tên là Linh Lung quả, một quar kéo dài mười năm, hoặc có thể chữa trị bệnh ẩn của Vô Danh huynh cũng khó nói.

- Linh Lung Quả. Ngũ Hành bản nguyên, lung linh thiên địa! Linh Lung quả do bản nguyên ngũ hành biến thành, chia làm kim mộc thủy hỏa thổ, trong đó mộc chủ sinh, nếu có được một quả Mộc Linh Lung, thật có cơ hội trị tốt cho tal

Chân Vô Danh kinh hô lên, ngay sau đó ủ rũ, nói:

- Ít nhất trong hiểm địa nhất đẳng mới có xác suất phát hiện Linh Lung quả, Nguyên Anh vào tất chết, chờ đến Hóa Thần, ta đều có thể tự khỏi.

- Đừng nản lòng nha Vô Danh huynh, tục ngữ nói xe đến trước núi tất có đường.

Từ Ngôn nghe nói về Linh Lung quả ngược lại rất ngoài ý muốn, xem ra Chân Võ giới cũng tồn tại Linh Lung quả, chỉ là trân quý hơn so với ở Bình Trung Giới vạn lần.

Đặt chuyện Linh Lung Quả ở một bên, Từ Ngôn tới tìm Chân Vô Danh tự nhiên có điều cần.

- Tin tức của Vô Danh huynh hẳn là linh thông, hỗ trợ hỏi thăm một phen gần đây Tuyết Quốc có đại sự gì hay không.

Từ Ngôn hỏi ra tin tức của Tuyết Quốc, là bởi vì lúc trước dùng mắt trái theo dõi Thân Đồ Liên Thành ở phường thị, chính là mang theo Lôi Vũ bay vê phương hướng Tuyết Quốc, phương hướng Kiếm Vương Điện cùng Tuyết Quốc trái ngược, Thân Đồ Liên Thành tuyệt đối không có trở về Hồn Ngục, hơn nữa đi rất gấp, giống như còn có đại sự gì. l
Bình Luận (0)
Comment