Chương 1217: Quỷ Ly Cổ
Chương 1217: Quỷ Ly CổChương 1217: Quỷ Ly Cổ
Trong phong ấn cấm chế, Từ Ngôn vận dụng đạo sát chiêu Ác Như Phong.
Thật ra Lôi Vũ chết cũng không tính quá nghẹn khuất, bởi vì lông mày hắn hơi nặng.
Hầu Tộc là loài có lông rất nhiều, mặc dù huyễn hóa nhân thân, tóc lông mày các loại vẫn rậm rạp như cũ, chính là hai sợi lông mày hơi có chút rậm kia, làm cho Lôi Vũ gặp phải Chân Vô Danh cùng Từ Ngôn liên thủ diệt sát.
Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh bất kỳ một vị nào ra tay, Lôi Vũ cũng sẽ không có chút đường sống nào, kết quả hai người đồng thời toàn lực ra tay, chính là Lôi Vũ chết vô thanh vô tức, hơn nữa cơ hồ là bị trong nháy mắt diệt sát.
Chân Vô Danh có tham gia ngộ sát đang ở bên ngoài nghi hoặc khó hiểu.
- Mặt quỷ? Cái gì mặt quỷ, Chung Ly Bất Nhị tên kia sắp chết còn đang hồ ngôn loạn ngữ... Ôi, ôil
Oanh một tiếng, Chân Vô Danh đang hồi tưởng lại vì sao tên bị đánh chết trong cấm chế lại nói hai chữ quỷ diện cổ quái, không gian trước mặt hắn bỗng nhiên chấn động một chút, một cái miệng to đột nhiên lao ra từ trong hư vô.
ÔiII
Răng nanh trong miệng lớn khép lại với nhau, thiếu một tấc đã cắn sạch đầu Chân Vô Danh, khiến Chân Vô Danh sợ tới mức bay lui đồng thời liên tiếp thi triển ba đạo pháp thuật phòng ngự.
Tiếng ầm ầm trầm đục truyền đến, cự thú như rắn hiện ra thân hình khổng lồ, không mũi không mắt, chỉ có một cái miệng lớn, thân hình quấn quanh như rắn, cơ hồ chống đầy cả tòa Cô Tuyết Lâu, trong cái miệng như chậu máu khổng lồ nhỏ xuống nọc độc màu xanh biếc, phát ra tiếng gào thét nặng nề.
Đồng thời nhìn thấy con hung thú này, sắc mặt Chân Vô Danh thay đổi.
Hắn biết mình cùng Từ Ngôn hẳn là giết nhầm người, Chung Ly Bất Nhị chân chính căn bản không chết, nếu không đầu ác thú này cũng không có khả năng xuất hiện. - Sâu thật lớn!
Thu túi đựng đồ trên người Lôi Vũ, Từ Ngôn nhìn lướt qua, phát hiện quả nhiên ba tiết Hóa Vũ chi cốt đang ở trên người Lôi Vũ.
- Đây là thứ gì, cư nhiên có khí tức của đại yêu đỉnh phong.
Sóng vai mà đứng cùng Chân Vô Danh, Từ Ngôn truyền âm hỏi.
- Quỷ ly, đây là một con cổ trùng!
Chân Vô Danh thở dài truyên âm nói:
- Giết nhầm người rồi, người vừa rồi chết không phải Chung Ly Bất Nhị, nếu Chung Ly Bất Nhị thật sự chết, Cổ Trùng Quỷ Ly sẽ không xuất hiện.
Ùng ục.
Một trận tiếng bong bóng quỷ dị từ đỉnh đầu cự thú truyền đến, đầu Quỷ Ly chậm rãi dâng lên một đạo thân ảnh, người này chỉ có nửa phần thân thể, giống như Quỷ Ly mọc sừng, nhưng thật sự là một người sống.
Bộ dạng bình thường, tóc dài xõa tung, trường bào bay múa ở trong cuồng phong, khí thế ngược lại kinh người, chỉ là hai hàng lông mày rậm thoạt nhìn có chút dở dở ương ương.
Chân thân Chung Ly Bất Nhị, hiện lên cư nhiên từ trong Quỷ Ly ác thú.
- Cường giả Hóa Thần của Kiếm Vương Điện ta ở đây, một Nguyên Anh của Thiên Cổ phái hắn lại dám hiện thân, thật sự muốn chết!
Chân Vô Danh dùng truyền âm nói với Từ Ngôn:
- Liều mạng với hắn, cùng lắm thì lộ ra thân phận, sau khi giết tên này chúng ta đi hoàng cung hỗ trợi
Lấy ý của Chân Vô Danh, nếu Chung Ly Bất Nhị dám hiện thân vào thời khắc này, hơn nữa khống chế ra sát chiêu mạnh nhất của mình - Quỷ Ly Cổ, chứng tỏ người ta không chuẩn bị thả hai người chạy trốn.
Nếu như là nhân mã bên phía Kiếm Vương Điện ngăn cản còn chưa tính, một tên Phản Kiếm minh, dám ngăn cản con đường của Chân Vô Danh hắn, còn là lúc Hồn ngục trưởng ở cách đó không xa ác chiến với Ma tộc, trong mắt Chân Vô Danh, Chung Ly Bất Nhị không phải là muốn chết sao.
Cơ hội như thế, Chân Vô Danh sao có thể buông tha, cùng lắm thì diệt trừ Chung Ly Bất Nhị, lại giúp cao thủ Kiếm Vương điện công kích ma tộc một phương là được.
- Chúng ta trúng kế, đi
Từ Ngôn không đợi Chân Vô Danh ra tay, ngăn lại, vội vàng truyền âm nói:
- Nếu tên vừa mới chết trên lầu không phải là Chung Ly Bất Nhị, nhất định là thủ hạ của Hồn ngục trưởng, chúng ta bị Chung Ly tính toán rồi, ngộ sát người của Hồn ngục, một khi Hồn ngục trưởng phát hiện nhất định sẽ xé tan chúng ta, hiện tại không đi càng đợi khi nào.
- A... Hả?
Chân Vô Danh bây giờ đều hồ đồ, một hồi người chết trên lâu là chân thân của Chung Ly Bất Nhị, một hồi lại trở thành thủ hạ của Hồn ngục trưởng, một hồi mình đắc ý tự tay giết chết cừu gia bào đại cừu, một hồi giết người lại là người của mình, còn bởi vậy mà đắc tội Hồn ngục trưởng.
Tâm trí Chân Vô Danh không thấp, trong nháy mắt hắn có thể phân biệt được lý do của Từ Ngôn hình như bước ngoặt quá lớn, nhưng nghĩ như thế nào cũng đều hợp lý, cục diện hiện giờ, lời giải thích duy nhất chính là ai cũng không sai, sai thì sai ở lông mày Lôi Vũ vừa bị làm thịt quá dày.
Oanh oanh oanh.
Chiến trường trong hoàng cung trở nên càng thêm hỗn loạn, lúc này có một tiếng gầm giận dữ vang lên, Thân Đồ Liên Thành như điên, ánh mắt đỏ tươi hung hăng nhìn về phía.
Quỷ Ly Cổ hiện thân đồng thời, bạo phát cấm chế của Chân Vô Danh, thi thể Lôi Vũ bị Thân Đồ Liên Thành phát hiện.
Tâm phúc vừa mới được thu, cứ như vậy bị người làm thịt, manh mối liên quan đến Tiên Thiên Linh Bảo vừa mới tìm được lại bị chặt đứt, Thân Đồ Liên Thành có thể không tức giận sao, hắn hét lớn một tiếng muốn nhào về phía Cô Tuyết Lâu, lại bị Tuyết Cô Tình thi triển ra pháp thuật kinh khủng bao phủ, bạch khí tràn ngập, ma ảnh nhao nhao, toàn bộ hoàng cung hoàn toàn bị bao phủ dưới thuật pháp của cường giả Ma tộc.
Thừa dịp Tuyết Cô Tình cùng Thân Đồ liên thành ác chiến, Từ Ngôn sao có thể ở lại lâu, trong lúc phất tay hai mảnh hỏa quang phát ra, chính là hai đầu Hỏa Bạt.
Đẳng giai của hai đầu Hỏa Bạt này cũng không thấp, đủ để so sánh tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, hơn nữa hai đầu Hỏa Bạt có thể phi hành ở độ cao thấp trong thời gian ngắn, một khi bị phóng xuất, sinh ra hai cánh ngưng tụ hỏa diễm, dũng mãnh không sợ chết xông về phía Quỷ Ly.
Hai đầu hỏa bạt trân quý, lại bị Từ Ngôn vứt bỏ, khi ngọn lửa bốc lên ngăn cản ánh mắt Chung Ly Bất Nhị, Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh dĩ nhiên biến mất tung tích.
Hai người đều thi triển ra độn pháp sở trường nhất, trong nháy mắt trốn ra khỏi Tuyết Thành trăm dặm.
Một khắc không ngừng, hai người vừa mới hiện thân ngoài trăm dặm lại đồng thời trốn vào hư vô, nhưng mà sau một khắc, ở nơi hai người hiện thân một cái từng ngụm trống rỗng hiện ra.
Răng rắc một tiếng, một cái miệng cắn hụt, tiếng Quỷ Ly gào thét giống như sấm triều cuồn cuộn vang lên.
- Trốn thật nhanh, hai tên kia nhất định thay đổi diện mạo, bọn họ là ai... ?
Trên đầu Quỷ Mãng, Chung Ly Bất Nhị đuổi theo ngàn dặm, không có truy tung thêm, như có điều suy nghĩ nhìn về phía xa xa.
Phương xa, chỉ có tuyết lớn mông lung, tựa như tấm màn che giữa trời đất, che khuất rất nhiều bí ẩn của thế gian.
Chung Ly Chung Ly Bất Nhị không đuổi theo, hắn có thể dùng tốc độ đào thoát của đối thủ mà tính ra thực lực, đối mặt với hai cao thủ cùng giai không thua gì mình, Chung Ly Bất Nhị nắm chắc không tính quá lớn, cho nên hắn quyết định không mạo hiểm. Quỷ Mãng chui vào mặt đất, rất nhanh biến mất tung tích, tiếp theo ngoài ngàn dặm, Từ Ngôn cũng chậm rãi thu hồi Long Thiệt Cung.
- Ngộ sát người Hồn ngục, lần này phiền toái rồi, may mắn ăn Hoán Nhan Đan, bằng không chọc vào Thân Đồ Liên Thành, không chết cũng phải rớt làn da...
Chân Vô Danh mặt không chút máu nói.
- Coi như xui đi, đi thôi Vô Danh huynh, hôm nay hai chúng ta xui xẻo, ai biết thủ hạ của Hồn ngục trưởng cũng có một đôi lông mày rậm, yên tâm, chuyện này sẽ không có người biết chân tướng, may mà có Hóa Nhan đan của Vô Danh huynh.
Từ Ngôn thở dài một hơi, nhìn phương hướng Tuyết Thành, không trì hoãn, lần thứ hai thi triển ra độn pháp.
Chân Vô Danh biết hiện tại nói cái gì cũng đã muộn, chủ yếu là rời khỏi hiểm địa, cũng dùng độn pháp chạy đi, hai người một hơi trốn ra mấy ngàn dặm, mới đổi thành pháp bảo phi hành, một đường nhanh chóng đi, rời khỏi phạm vi Tuyết Quốc.
Lần đầu tiên trong chuyến đi Tuyết Quốc, Từ Ngôn đạt được giải nhất trong cuộc thi điêu khắc băng, được thưởng Tuyết Quả, chuyến đi Tuyết Quốc lần thứ hai, không chỉ đoạt được ba tiết Hóa Vũ chỉ cốt, còn diệt trừ tai họa Lôi Vũ này.
Trong lòng cảm thán, Từ Ngôn âm thầm buồn bực.
Có phải là nơi có liên quan đến tuyết, vận khí của mình mới có thể tốt hơn một chút?