Chương 1218: Có duyên với vô danh huynh
Chương 1218: Có duyên với vô danh huynhChương 1218: Có duyên với vô danh huynh
Liên quan đến chữ tuyết, tự nhiên sẽ nhớ đến cô gái yên tĩnh như tuyết kia.
Từ Ngôn liên tục xui xẻo, ở Vãng Sinh động gặp phải Hiên Viên Tuyết mới chuyển nguy thành an, nếu như không có Hiên Viên Tuyết, với tình huống lúc đó của Từ Ngôn, tất nhiên sẽ bị hỏa diễm ma quân cắn nuốt.
Thoát khốn, Từ Ngôn nhớ tới Hiên Viên Tuyết cùng nương tử Bàng Hồng Nguyệt có ánh mắt giống nhau, vì thế lâm vào trầm ngâm.
Tốc độ của Ngọc Chu nhanh như chớp, một đường bay ra khỏi Tuyết Quốc, sắc mặt Chân Vô Danh thủy chung trắng bệch, dọc theo đường đi không nói một lời, khi thì lắc đầu thở dài.
Hình như mình lại bị người ta lừa gạt, Chân Vô Danh nảy sinh ý niệm như vậy trong đầu, nhưng lại không trách được người ngoài, hận ý của hắn đối với Chung Ly Bất Nhị, để cho hắn ngộ sát thủ hạ của Hồn ngục trưởng, nếu không có Hoán nhan đan thay đổi diện mạo, nếu thật sự bị Thân Đồ Liên Thành nhận ra, Chân Vô Danh hắn tuyệt đối không có cuộc sống tốt đẹp.
Tại sao lại lỗ mãng như vậy?
Người ta nói cái gì thì tin cái đó2
Chân Vô Danh âm thầm liếc mắt nhìn Từ Ngôn, trong lòng tự nhủ người này sẽ không phải cố ý chứ, lại nghĩ lai lịch của Từ Ngôn, một tán tu trong hải đảo mà thôi, đụng phải đại vận ở Địa Kiếm Tông chiếm được chỗ tốt thật lớn, làm sao có thể có liên quan đến Hồn Ngục của Kiếm Vương Điện.
Chân Vô Danh âm thầm suy tư một lúc lâu, đành phải quy chuyến đi Tuyết Quốc này cho việc vận khí của mình không tốt, tự nhận mình xui xẻo.
- Ngươi có thể kiểm soát Hỏa bạt?
Chân Vô Danh bỗng nhiên nhớ tới hai đầu Hỏa bạt Từ Ngôn thúc dục, không khỏi lên tiếng hỏi. - Hỏa bạt làm thi, trước kia học qua một loại pháp môn khống thi, miễn cưỡng có thể khống chế.
Từ Ngôn tán đi suy nghĩ, hỏi ngược lại:
- Thân Đồ Liên Thành có phải cùng Ma tộc có đại cừu hay không, nếu không sao hắn lại đến Tuyết Quốc, còn điều tra âm mưu của Tuyết Cô Tình, vị Hồn ngục trưởng kia rốt cuộc là lai lịch gì, Vô Danh huynh thân là thiên kiêu của Nhân Kiếm Tông, hẳn là biết một ít tin tức chứ.
- Thân Đồ Liên Thành chính là một đầu chó dữ! May mà hai chúng ta ăn Hoán Nhan Đan, bằng không bị hắn đuổi kịp, chúng ta ai cũng đừng nghĩ dễ, sau này tuyệt đối không thể nhắc tới chuyện giết chết người của Hồn ngục.
Chân Vô Danh đầu tiên dặn dò một phen, nói tiếp:
- Về Hồn ngục trưởng người này, tin đồn về hắn rất nhiều, phần lớn tin đồn bất quá chỉ là huyết mạch ma tộc của Thân Đồ Liên Thành, thật ra cái này cũng không tính là bí ẩn gì, bí mật lớn nhất của Thân Đồ Liên Thành, hẳn là thân phận của hắn.
Không thể làm gì được nhìn Từ Ngôn, Chân Vô Danh than thở:
- Ta xem như bị trói cùng một chỗ với ngươi, bằng không suy đoán lần này, ta cũng sẽ không nhiều lời, theo ta được biết, Thân Đồ Liên Thành họ Thân Đồ, là họ đế vương trong Ma tộc, Bắc Thiên Ma Chủ - Vân Thiên Quân, đế vương ma tộc này mang họ Thân Đồ, tên Vân Thiên.
- Thân Đồ Vân Thiên? Vân Thiên Quân là ai?
Từ Ngôn vạn phần khó hiểu, còn tưởng rằng Ma tộc chủ nhân Bắc Châu vực gọi là Vân Thiên Quân.
- Vân Thiên Quân chính là Thân Đồ Vân Thiên, Vân Thiên Quân chỉ là một loại danh hiệu.
Chân Vô Danh nói.
- Ma chủ không phải là danh hiệu sao, song song cùng Đạo chủ Kiếm chủ, cần gì phải xưng quân? Từ Ngôn khế nhíu mày.
- Có thể là cách xưng hô Thiên Quân này có vẻ đại khí hơn, ngươi không biết, Ma tộc cùng Yêu tộc đừng nhìn là địch với Nhân tộc ta, thật ra bọn họ đối với rất để ý phong tục của Nhân tộc, nếu không nói như thế nào Nhân tộc chính là vạn vật chỉ linh, Nhân tộc có thể xuất đại nho, Ma tộc Yêu tộc bọn họ xuất được sao?
Chân Vô Danh có vẻ kiêu ngạo, chỉ điểm giang sơn nói:
- Phàm là Yêu tộc hóa hình, đều sẽ lấy cách nhân tộc ăn mặc làm chủ, càng ăn mặc giống nhân tộc, lại càng hâm mộ tiếp nhận truyền thừa Nhân tộc ta, bằng không sao bọn họ lại không mặc một thân lông ra gặp người, Ma tộc cũng giống như vậy, 'ngươi' nhìn Tuyết Cô Tình kia tuy rằng là Ma Quân, có gì khác nhau với mỹ nhân nhân tộc ta? Một cái nhăn mày một nụ cười, trước kia không cảm thấy cái gì, hôm nay mới phát hiện nguyên lai Tuyết Cô Tình mới là mỹ nhân có hương vị nhất.
- Vô Danh huynh đều có khẩu vị đối với Ma Quân của Ma tộc, tại hạ bội phục bội phục.
- Dễ nói, cái này gọi là trong bụi hoa, lá không dính người, chỉ yêu mỹ nhân tâm, không yêu mỹ nhân thân mới là đỉnh cấp của phong lưu.
- Vô Danh huynh đừng lừa người gạt mình, ngươi là có tâm nhưng vô lực thôi.
-... Ngôn huynh, ngươi người này thật không thú vị.
- Vốn là như thế mà, chẳng lẽ ta nói sai?
- Ngôn huynh, chưa từng nghe nói qua câu nói kia sao, đánh người không đánh mặt, ngươi người này đánh người như thế nào là 'đánh người lại đánh mặt' chứ?
Trêu chọc một phen, Từ Ngôn cười ha hả, vẻ mặt Chân Vô Danh bất đắc dĩ, cảm giác bị người ta nắm lấy nhược điểm thật sự không được tốt cho lắm.
Cường giả Ma tộc cấp bậc Ma Đế đã cùng cấp với Tán Tiên, về phần Vân Thiên Quân - Thân Đồ Vân Thiên đến tột cùng là cường nhân như thế nào, loại tu sĩ trình độ Nguyên Anh như Chân Vô Danh này nhất định không nhiều lắm.
- Thân Đồ Liên Thành, Thân Đồ Vân Thiên, chẳng lẽ Hồn ngục trưởng Kiếm Vương điện có huyết mạch hoàng thất Ma tộc?
Từ Ngôn suy đoán thân thế của Hồn ngục trưởng, tự nhủ:
- Căm hận Ma tộc như thế, xem ra kinh nghiệm của Thân Đồ Liên Thành có chút hấp dẫn, hắn là con trai bị Ma tộc vứt bỏ, hay bị người hãm hại, từ đó chạy trốn đến địa vực Nhân tộc, ngay cả thân phận Ma tộc cũng bỏ qua không cần, ân oán trong đó ngược lại đủ sâu.
- Sợ là không nông đâu, chẳng qua chân tướng trong đó không ai biết được mà thôi.
Chân Vô Danh lắc đầu, nói:
- Chúng ta đã rời xa Tuyết Quốc, cũng nên chia tay, ta muốn trở về Nhân Kiếm Tông bế quan một thời gian, chờ đợi trận chiến Thiên Anh Bảng sắp tới, đến lúc đó chúng ta nhất định liên thủ diệt trừ Chung Ly Bất Nhị, vừa nghĩ tới tên kia ta đã hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Chân Vô Danh vừa khống chế phi thuyền, vừa nghiến răng nghiến lợi, giả bộ thầm hận không thôi, ngược lại nói chuyện chia tay rất nhạt.
- Vô Danh huynh đều đã đến Nguyên Anh đỉnh phong, bế quan thì có ích lợi gì? Thời gian này ta muốn du lịch thiên hạ một phen, một người buồn chán, có bạn mới tốt.
Từ Ngôn nói phong khinh vân đạm, vỗ vỗ Ngọc Chu, đoạt lấy quyên khống chế, biến đổi phương hướng, đi thẳng tới sơn môn Của Địa Kiếm Tông.
- Ta đây không phải mới xếp thứ tư sao, như thế nào cũng phải dịch về phía trước đi, đạo lý không tiến thì lui, cũng là danh ngôn chí lý nha.
Mí mắt Chân Vô Danh giật giật, hiện tại hắn muốn cách xa Từ Ngôn nhất, bế quan hay không bế đều là chuyện nhỏ, đi cùng Từ Ngôn một đường, hắn sợ mình lại bị dẫn vào trong hố.
Đi một chuyến đi Tuyết quốc mà thôi, thiếu chút nữa rơi vào cạm bẫy Ma tộc không nói, còn làm thịt một người Hồn Ngục, đến bây giờ Chân Vô Danh vẫn còn sợ hãi.
- Ta và Vô Danh huynh thật sự hợp ý, Vô Danh huynh không phát hiện hai chúng ta một đường, nhất định có số mệnh cực tốt sao?
Từ Ngôn cũng không có ý định thả Chân Vô Danh đi, bên người mang theo một tên gia hỏa có thể bất cứ lúc nào cõng nồi đen, đều dễ dùng hơn so với mang theo một kiện Địa Linh bảo.
- Ngươi ngẫm lại, chúng ta không chỉ thay đổi diện mạo ngay cả Hóa Thần cường giả cũng dò xét không ra, thời điểm giết chết người trên nóc nhà càng không có ai dùng chiêu số thành danh, đợi đến lúc Chung Ly Bất Nhị ngăn cản, đối phó hắn là hai đầu Hỏa Bạt, Hỏa Bạt chính là luyện thi của Vô Tướng phái, chúng ta không chỉ thoát khỏi chỗ thị phi như Tuyết quốc, còn châm ngòi Vô Tướng phái cùng Thiên Cổ phái, sợ là Chung Ly Bất Nhị sẽ đi chất vấn minh hữu.
Nói một phen đạo lý lớn, Chân Vô Danh nghe được đau đầu, còn không cách nào phản bác, đành phải đau đầu suy nghĩ biện pháp khác.
- Nói đến Chung Ly Bất Nhị, tên kia vì sao dám ở Tuyết Thành xuất thủ cướp giết chúng ta, chẳng lẽ hắn nhìn ra được ngụy trang của chúng ta? Không phải là Hoán Nhan đan của ngươi bị người ta nhìn ra manh mối chứ.
Từ Ngôn bỗng nhiên hỏi ra một câu.
- Không có khả năng!
Chân Vô Danh rất khẳng định nói:
- Ngay cả Thân Đồ Liên Thành cũng không nhìn ra Hoán Nhan Đan, Chung Ly hắn cũng chỉ là Nguyên Anh mà thôi, hắn nhìn ra được Hoán Nhan Đan, ta viết ngược hai chữ Vô Danh.