Chương 1227: Khôi lỗi của Chân Vô Danh
Chương 1227: Khôi lỗi của Chân Vô DanhChương 1227: Khôi lỗi của Chân Vô Danh
Trời nếu có tình, trời cũng già, cho nên thiên đạo vốn vô tình.
Nguyên Anh tuy mạnh, nhưng trong mắt Thiên Đạo không khác gì con kiến hôi, cho nên Thiên Đạo sẽ không để ý tới tu sĩ Nguyên Anh.
Lấy lời Chân Vô Danh nói, trừ phi là quái vật không thuộc về phiến thiên địa này, mới có thể bị thiên địa cấm chế gia thân, vây chết ở trong thiên địa.
- Không thuộc về thiên địa. Một con quái vật?
Từ Ngôn âm thầm trầm ngâm một lúc lâu, chính hắn không phải quái vật, Ngôn Thông Thiên cũng không phải quái vật, như vậy vì sao lại dẫn tới thiên địa cấm chế?
Chân Võ giới ngay cả Ma tộc cũng tồn tại, chứng tỏ Ma tộc đều bị thiên địa cho phép, một phần hồn phách của Ngôn Thông Thiên chuyển thế như mình, không nên được xưng là quái vật mới đúng.
Bỗng nhiên, ánh mắt Từ Ngôn có chút thay đổi.
- Chẳng lẽ ta không liên quan đến Ngôn Thông Thiên? Trong lòng Từ Ngôn xuất hiện một cỗ khiếp sợ, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ ta không phải người của phiến thế giới này, ta là quái vật?
Mắt trái dưỡng long, tâm không thiện niệm, thuận theo dòng chảy mà đến, sinh ra trong nước đá...
Nhớ tới thân thế của mình, vốn tưởng rằng mình là tiểu đạo sĩ Ngôn Thông Thiên chuyển thế, lại một lần nữa lâm vào nghỉ hoặc.
Từ Ngôn bắt đầu hoài nghi mình và Ngôn Thông Thiên có phải là cùng một người hay không.
Bởi vì Tán Tiên chuyển thế, cũng là người, mà Nhân tộc, không nên dẫn động thiên địa cấm chế.
- Nếu có một người, hắn sinh ra ở hư vô, hắn không có cha mẹ, càng không có lòng thiện ác, lại chân thật tồn tại trong thiên địa, như vậy người này, hẳn là cái gì? Nghi hoặc trong lòng, bị Từ Ngôn nhẹ giọng nói, giống như tự hỏi, chỉ là không chiếm được đáp án.
- Ngươi nói đó không phải là con người, ít nhất không phải là người sống.
Chân Vô Danh nghe được Từ Ngôn lẩm bẩm, lơ đễnh nói:
- Sinh ra ở hư vô, không cha không mẹ, thiện ác không rõ, loại người này ta biết là ai.
- Là ai?
Từ Ngôn cả kinh, nhìn chằm chằm đối phương.
- Đương nhiên là khôi lỗi.
Chân Vô Danh trợn trắng mắt, vỗ vào túi đựng đồ, một người gỗ nhỏ xinh xuất hiện trên bàn, hắn khinh bỉ nói:
- Đây, chính là người này, Mộc Nhân Ma, sinh ra ở hư vô, không cha không mẹ, thiện ác không rõ, không chỉ như thế còn đánh không trả tay mắng không trả lời, để cho nó hướng đông thì sẽ không đi tây, mang theo đơn giản, hoàn toàn nghe lệnh, có thể nói là tôi tớ tốt nhất.
Chân Vô Danh đắc ý, thi triển pháp quyết biến Mộc Nhân Ma nhỏ nhắn thành cao hơn một người, phân phó nói:
- Rót rượu, hai chén.
Mộc Nhân Ma là khôi lỗi, chỉ biết nghe lệnh làm việc, Chân Vô Danh phân phó rót rượu, Mộc Nhân Ma lập tức làm theo.
- Ngươi cũng sẽ biết phương pháp ma luyện!
Từ Ngôn nhìn thấy Mộc Nhân Ma, có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Chân Vô Danh cũng sẽ biết pháp môn về khôi lỗi.
- Đương nhiên, như thế nào lại cho phép Địa Kiếm tông các ngươi tu luyện phương pháp ma luyện thôi sao, cũng không phải tuyệt học độc môn của Địa Kiếm tông các ngươi, phương pháp ma luyện chính là truyền thừa từ Kiếm Vương điện. Chân Vô Danh nâng chén rượu lên, phân phó Mộc Nhân Ma của hắn đi khống chế Phi Thuyền.
Thiên địa nhân tam đại tông môn đều là môn phái thuộc hạ của Kiếm Vương điện, Địa Kiếm tông có phương pháp ma luyện, Nhân Kiếm tông cũng vậy, chẳng qua Chân Vô Danh không có hứng thú lớn với pháp môn khôi lỗi, hơn nữa còn chưa tu luyện quá sâu.
Hắn tối đa chỉ có thể luyện chế ra Mộc Nhân Ma, phần lớn dùng để khoe khoang ở trước mặt nữ tu, Mộc Nhân Ma của hắn ngoại trừ bưng trà rót nước ra, chiến lực cơ hồ không có.
Đem một phần pháp môn truyền thừa lâu đời dùng làm thủ đoạn khoe khoang mị lực, người nhàn rỗi như thế chỉ sợ khắp thiên hạ chỉ có Chân Vô Danh một vị, hắn đây là nhàn rỗi không thể nhàn rỗi hơn.
- Nguyên lai Vô Danh huynh cũng tinh thông phương pháp ma luyện, không biết có ý kiến gì đối với Kim nhân ma?
Từ Ngôn hồi tưởng lại câu chuyện khôi lỗi của Chân Vô Danh, thuận miệng hỏi một câu.
- Sau Mộc Nhân Ma là Thiết Nhân Ma, sau Thiết Nhân Ma mới là Kim Nhân Ma, Kim Nhân Ma có thể so sánh với pháp bảo cực phẩm, ở Tây Châu vực tương đối hiếm thấy, đối với người có thiên phú cao tuyệt trong Khôi Lỗi pháp môn mới có thể tế luyện ra.
Lam Ngọc Thư của Địa Kiếm Tông các ngươi ngược lại có chút thành tựu trên phương pháp ma luyện, đáng tiếc lần này nhìn thấy như thế nào lại trở nên ngốc nghếch.
Chân Vô Danh nhìn trái phải mà nói, Từ Ngôn nghe được không thể làm gì, tiếp tục hỏi:
- Ngươi có ý kiến gì đối với Kim Nhân Ma.
Chân Vô Danh vung tay lên, ngang nhiên nói:
- Bổn công tử chính là thiên kiêu chi tử của Nhân Kiếm tông, tu chính là nhân kiếm hợp nhất! Một thân kiếm khí có thể khai thiên lập địa! Có cần khôi lỗi hỗ trợ không? Đường nhỏ như thế còn không lọt vào mắt của ta, tà pháp dị vực, chẳng lẽ ta sẽ để mắt tới.
- Vô Danh huynh, có thể nói tiếng người hay không?
Từ Ngôn bất đắc dĩ nói.
- Luyện không được, đừng nói Kim nhân ma, Thiết Nhân Ma ta cũng sẽ không luyện.
Chân Vô Danh cười ha hả nói.
- Thì ra ngươi chỉ biết luyện chế Mộc Nhân Ma, còn gọi là tà pháp dị vực? Chẳng lẽ phương pháp ma luyện không phải truyền thừa từ Kiếm Vương điện?
Từ Ngôn không nghĩ tới phương pháp ma luyện lại không phải tuyệt học của Kiếm Vương điện.
- Phương pháp ma luyện chỉ là một trong những công pháp kỳ môn mà Kiếm Vương Điện thu thập được, nói là truyền thừa thật ra cũng không sai, chỉ là cũng không hoàn chỉnh mà thôi, ngay cả giấy nhân ma cấp thấp nhất cũng không có, bằng không ta sao có thể hao sức đi tu luyện cái gì Mộc Nhân Ma, dùng để bưng trà rót nước, lấy lòng nữ hài tử mà thôi, ai không học ngươi cấp thấp nhất, nói đúng không?
Chân Vô Danh mặt không đỏ tim không đập nhanh nói.
- Phương pháp ma luyện đến tột cùng đến từ đâu.
Từ Ngôn khẽ nhíu mày.
- Đến từ Bắc Châu Vực, hắc hắc, không nghĩ tới chứ.
Chân Vô Danh dương dương đắc ý nói.
- Truyền từ Ma tộc?
Từ Ngôn lần này thật sự giật mình, nói:
- Phương pháp ma luyện là công pháp của Ma tộc?
- Phương pháp ma luyện không phải là công pháp Ma tộc sáng tạo ra, mà là phương pháp ma luyện hoàn chỉnh ở trên địa bàn ma tộc.
Rốt cục có cơ hội ngẩng đầu lên với Từ Ngôn, Chân Vô Danh đắc ý nói:
- Nghe nói sự tồn tại của phương pháp ma luyện chính là pháp môn huyền ảo số một số hai trong thiên hạ, Kiếm Vương Điện thu thập được chỉ có năm loại nhân ma tu luyện pháp môn, chia làm Mộc Nhân Ma, Thiết Nhân Ma, Kim Nhân Ma, Thánh Nhân Ma cùng Thiên Nhân Ma, thật ra dưới Mộc Nhân Ma còn có Chỉ Nhân Ma, mà trên Thiên Nhân Ma còn có Vô Cực Nhân Ma, chẳng qua Kiếm Vương Điện vẫn chưa thu thập được hai loại phương pháp tu luyện nhân ma này mà thôi.
- Nguyên Anh trưởng lão Địa Kiếm Tông đã nói qua, phương pháp ma luyện chính là một trong tuyệt học của Kiếm chủ đại nhân, cư nhiên phần tuyệt học này cũng không phải do kiếm chủ sáng tạo.
Từ Ngôn bừng tỉnh nói, lúc trước vị trưởng lão mập mạp trong Dịa Hỏa động kia cũng không ít lần khoe khoang về Kiếm Chủ.
- Phương pháp ma luyện vốn là một trong tuyệt học của kiếm chủ đại nhân, người ta lại không nói sai, nếu ngươi có thể tu luyện tới trình độ thánh nhân ma, ngươi cũng có thể nói phương pháp ma luyện là tuyệt học của Từ Ngôn, tuyệt học cùng sáng tạo lại không có xung đột, pháp môn thiên hạ là rất nhiều, ai tu luyện cao nhất, người đó có thể tự xưng là tuyệt học.
Chân Vô Danh ngược lại nhìn thấu đáo, mặc kệ ai sáng tạo ra công pháp, chỉ cần tu luyện đến cực hạn đều có thể gọi là tuyệt học của mình.
Ngẫm lại cũng là đạo lý như thế, Từ Ngôn gật gật đầu, nhưng cách nói tiếp theo của Chân Vô Danh lại khiến Từ Ngôn khiếp sợ.
- Phương pháp ma luyện huyền ảo, quả nhiên không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần có thể luyện chế ra Thiên Nhân Ma, đã tương đương với có được một kiện Tiên Thiên linh bảo, đến lúc đó ai còn là đối thủ? Cho dù luyện chế không ra Thiên Nhân Ma, giống như kiếm chủ đại nhân luyện chế ra Thánh nhân ma cũng được, nếu muốn luyện chế Địa Linh bảo, người ta không phải chỉ cân nhấc tay.
Dù sao rảnh rỗi cũng không làm gì, Chân Vô Danh kể ra một phần truyền thuyết mình nghe được.
- Ta nghe Kiếm trưởng lão nhà ta nói qua một truyền thuyết, nếu ai có thể tế luyện ra vô cực nhân ma đẳng cấp cao nhất, mới coi như chân chính có được lực lượng tạo hóa, nghe nói một khi Vô Cực nhân ma xuất thế sẽ giống như trẻ sơ sinh, không chỉ biết bi bô tập nói, còn có thể chậm rãi lớn lên, Vô Cực nhân ma chưa bao giờ khóc, càng không có phân chia thiện ác, theo trưởng thành, Vô Cực nhân ma còn có thể có thân trí tâm hồn của mình, ngươi nói đáng sợ hay không đáng sợ.