Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1229 - Chương 1229: Trở Về Đảo Lâm Uyên

Chương 1229: Trở về đảo Lâm Uyên Chương 1229: Trở về đảo Lâm UyênChương 1229: Trở về đảo Lâm Uyên

Chỉ cần nhắc tới trăm vạn cân rượu Quân Hà, Chân Vô Danh nhất định sắc mặt trắng bệch, hồi ức thống khổ nửa năm kia.

- Ngươi người này thật không thú vị, không biết đùa giỡn gì hết.

Chân Vô Danh xấu hổ cười, đẩy bình rượu trước mặt sang một bên, bàn tay còn tự động vuốt ve tóc mai mà nữ tử hay làm, Từ Ngôn nhìn mà buồn nôn.

- Nếu có cơ hội, về sau nhất định phải chữa khỏi bệnh ẩn cho Vô Danh huynh.

- Coi như ngươi có lương tâm, đây mới là bằng hữu của Vô Danh công tử ta, luyến tiếc gặp ta chịu tội.

- Không phải, ta sợ nôn.

Nâng chén rượu lên uống trước rồi nói, Từ Ngôn tiếp tục hỏi Chân Vô Danh kiếm pháp kinh thiên đến tột cùng đến từ đâu.

- Bộ Kinh Thiên kiếm pháp kia thật ra chính là tuyệt học của Kiếm Vương điện chúng ta, tên là phương pháp ma kiếm.

Nói xong, Chân Vô Danh đưa ra một trảo, trường kiếm hiện ra từ hư không mà, bị chủ nhân xoay chuyển hiện ra một mảnh kiếm mạc, sau đó ong một tiếng nằm ngang trên bàn.

- Lôi Kiếm!

Theo Chân Vô Danh quát khẽ, trường kiếm trước mặt hắn phát ra tiếng xuy xuy, một đạo lôi quang rất nhỏ xuất hiện ở trung tâm thân kiếm, giống như trường kiếm bị lôi điện chia làm hai, kiếm khí kinh người trên trường kiếm trước đó đồng thời phát sinh thay đổi ngay khi lôi điện xuất hiện, trở nên càng thêm sắc bén, cũng càng thêm nóng nảy.

- Kiếm sinh lôi, lôi ngự kiếm, kiếm pháp cùng pháp thuật dung hợp, phương pháp ma kiếm, chẳng lẽ chỉ pháp kiếm đồng nguyên?

Từ Ngôn có thiên phú cực cao, nhìn thấy thanh trường kiếm sinh lôi này của Chân Vô Danh, lập tức đoán được một ít chân tướng, lúc này Chân Vô Danh vô cùng ngưng trọng, giống như lôi điện trên thân kiếm để hắn rất khó khống chế, toàn lực ngưng tụ một lúc lâu, khi lôi điện biến thành một ngón tay rộng, bỗng nhiên hắn vung mạnh trường kiếm lên giữa không trung bên cạnh.

Xet xetl

Một tiếng lôi âm truyền đến, giữa không trung xuất hiện một đạo thiểm điện, có thể nói là tự nhiên sinh lôi, Từ Ngôn thậm chí có thể nhìn thấy hư không nơi lôi quang qua đi xuất hiện sóng gợn ảm đạm.

Một kích này, không gian đều theo đó chấn động một lần.

- Không thua gì Vô Danh kiếm của ngươi, sau lúc chiến Vô Tướng Tử, lại không thấy ngươi vận dụng thủ sát chiêu này?

Từ Ngôn âm thầm gật đầu, đừng thấy Chân Vô Danh Không ra sao, thiên phú tu kiếm của hắn thật kinh người.

- Không dễ khống chế, uy lực lúc mạnh lúc yếu, nói cho cùng, ta vẻn vẹn chỉ là khám phá một ít da lông của phương pháp ma kiếm mà thôi, kiếm nhãn cũng diễn hóa mà đến từ phương pháp ma kiếm, đáng tiếc quá khó tu luyện, bổn công tử đến nay vẫn chưa tu thành.

Chân Vô Danh thu liễm tính cách phóng đãng bất kham, trở nên ngưng trọng, chậm rãi nói:

- Thiên Bá Hoàng, Trung Vô Cực, Địa La Thiên, ba bộ tuyệt học kiếm đạo này phân biệt là truyền thừa mà tam đại tông môn thu được từ Kiếm Vương Điện, Thiên Bá Hoàng ý là Bá Hoàng kiếm pháp, Thiên Kiếm Tông học được, Trung Vô Cực - Vô Cực Kiếm Đạo, là pháp môn của Nhân Kiếm Tông, Địa La Thiên chỉ La Thiên kiếm pháp, là truyền thừa của Địa Kiếm Tông các ngươi, ba bộ kiếm pháp này thật ra đều đi ra từ phương pháp ma kiếm, hoặc là nói phương pháp ma kiếm diễn hóa ra Thiên Bá Hoàng, Trung Vô Cực cùng Địa La Thiên.

- Phương pháp ma kiếm là do kiếm chủ sáng tạo?

Từ Ngôn hỏi. - Không phải do kiếm chủ sáng tạo ra, mà là kiếm chủ lấy được một phần cổ tiên truyền thừa, phương pháp ma kiếm và phương pháp ma luyện ở Bắc Châu vực hẳn là xuất phát từ cùng một người, nghe nói còn có một loại phương pháp ma vũ, không biết lưu lạc ở nơi nào.

- Cổ tiên, Cổ Tán Tiên?

- Hẳn là thế, đến tột cùng là người nào sáng chế ra ma kiếm ma vũ cùng ma luyện các loại phương pháp, vậy thì không biết, kiếm chủ thành danh ba ngàn năm trước, khi đó thiên hạ đang lúc đại loạn, yêu ma hai tộc thế lớn, nhân tộc chỉ có thể thủ một chút khu vực, Đông Châu vực có Đạo phủ tọa trấn, nhưng Tây Châu vực lại trở thành nơi chiến hỏa.

Loạn thế xuất anh hùng, những lời này quả thật không sai, ba ngàn năm trước không chỉ có kiếm chủ xuất thế, Thông Thiên tiên chủ càng thêm đáng sợ, dùng lực một người ngăn cản đại quân Ma tộc ở Thương Hải, có thể nói là truyền kỳ, còn có chủ nhân Huyễn Nguyệt cung, nghe nói có được tư thế khuynh quốc, lại cùng đạo lữ của nàng mỗi người một phương, ngươi nói Thông Thiên tiên chủ kia có phải có bệnh ẩn bệnh trong người như ta hay không, lúc này mới để cho phu nhân hắn rưng rưng rời đi?

- Vô Danh huynh, ngươi gặp phải Thông Thiên tiên chủ nhất định rất đồng tình, người ta là Tán Tiên, sao có thể giống như ngươi.

- Cũng đúng, cũng đúng, ha ha.

Chân Vô Danh ngược lại không ngại đùa giỡn Tán Tiên, Từ Ngôn nghe được mí mắt lại giật giật.

- Phương pháp ma luyện đến từ Bắc Châu vực, phương pháp ma kiếm ở lại Tây Châu vực, như vậy phương pháp ma vũ lại bị ai lấy được.

Từ Ngôn tiếp tục hỏi.

- Cái này cũng không rõ lắm, bất quá theo ta được biết, phương pháp ma vũ, hình như có chút liên quan với Thông Thiên tiên chủ, đến tột cùng có phải Ngôn Thông Thiên lấy được phương pháp ma vũ hay không, vậy thì không biết.

Chân Vô Danh vô cùng hiểu biết về những tin đồn này, mặc kệ có hay không hắn cũng có thể nói một ít kiến thức.

- Ma kiếm, ma vũ, ma luyện. Cổ tiên truyền thừa.

Từ Ngôn bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi:

- Có thể là do Đông Thiên đạo chủ để lại hay không?

- Đạo phủ có truyền thừa của Đạo Phủ, nếu như là pháp môn do Đạo phủ để lại, hẳn là sớm có nghe đồn mới đúng, dù sao ta chưa từng nghe nói qua ma kiếm ma vũ cùng ma luyện ba loại pháp này có quan hệ gì cùng Đạo phủ.

Chân Vô Danh lắc đầu nói.

Một đường nói chuyện phiếm, Từ Ngôn cũng nghe được rất nhiều tin tức từ trong miệng Chân Vô Danh, chỉ là tin đồn dù sao cũng là tin đồn, hẳn là không quá đáng tin cậy, rất nhiều tin đồn ngay cả Chân Vô Danh cũng không nhớ được xuất xứ.

Vượt qua bãi biển, bay vào vùng biển, cảnh quan xung quanh trở nên không thay đổi, ngoại trừ chim biển thỉnh thoảng xuất hiện dưới thuyền ngọc, và cá lớn phun cột nước trên biển.

Chưa đầy nửa tháng bay, xa xa xuất hiện một hòn đảo.

Hải đảo thật lớn, trên đó màu xanh lá cây rộng lớn, từ xa nhìn lại tràn ngập sinh cơ, trên bầu trời đảo có vô số chim biển xoay quanh, ở sau lưng hải đảo, là một vực sâu thật lớn không thấy đáy.

Lâm Uyên đảo, rốt cục cũng đến.

Điểm dừng chân đầu tiên đến Lâm Uyên Đảo, là nơi Từ Ngôn lựa chọn dừng chân.

Trở lại hải đảo cũng không phải vì nhớ chuyện cũ, thăm đồng môn Lâm Uyên đảo, mà nghỉ ngơi hồi phục một phen, để tiếp tục chạy đi.

Hiên Viên đảo mới là mục tiêu của Từ Ngôn.

- Đây là Hải Uyên, bên trong có cái gì, thoạt nhìn không quá kiên cố, nếu đưa vào xuống linh thức, chỉ sợ chịu không được sẽ sụp đổ chứ.

Trên vách núi phía sau Lâm Uyên Đảo, bóng dáng Chân Vô Danh thò đầu nhìn xuống, hắn đã nghe nói qua Hải Uyên nơi này, chỉ là chưa từng tới mà thôi.

- Có rất nhiều Cự Linh Thủy Mẫu (con sứa), thái lát trộn ăn hương vị chắc không tệ, đi thôi, trong phường thị có bán, giá cả không rẻ, bữa này ta làm chủ.

Từ Ngôn nhìn lướt qua Hải Uyên trước sau như một, phát hiện không có biến hóa gì, vì thế xoay người rời đi.

- Đến quê hương của ngươi, vốn là nên ngươi làm đông gia, chẳng lẽ ngươi về nhà còn muốn ta mời khách sao?

Chân Vô Danh tức giận đuổi theo.

Lâm Uyên thành vẫn náo nhiệt phi phàm như trước, dân chúng an cư lạc nghiệp.

Từ Ngôn đi ở đầu đường, nhìn đám người lui tới, thủy chung mang theo mỉm cười.

Hắn rất thích loại cuộc sống ở trấn nhỏ này, an nhàn giống như Lâm Sơn trấn năm đó.

Nơi sinh chân chính của hắn, Thừa Vân Quan ở Lâm Sơn trấn, hiện giờ rời khỏi Bình Trung Giới, tòa Lâm Uyên thành này cũng trở thành quê hương thứ hai của Từ Ngôn.

Nhớ tới Lâm Sơn trấn cùng Lâm Uyên Thành hai cái tên tương tự, Từ Ngôn mang theo một tia cảm ngộ cười cười.

Lâm Sơn cùng Lâm Hải, giống như Từ Ngôn hắn nhất định phải hàng lâm phiến thiên địa này, trở thành một sinh linh độc lập mà đặc biệt.

Xuyên qua thành trấn, đi tới phường thị ngoài thành, Từ Ngôn chưa từng nuốt lời, mang theo Chân Vô Danh đi tới tửu lâu đắt nhất phường thị, gọi một bàn tiệc thịnh soạn.

Hải vị tươi ngon, linh tửu đầy mùi thơm, bất quá hai người cũng không có khẩu vị gì, bởi vì bầu không khí trong phường thị Lâm Uyên đảo có chút không thích hợp.
Bình Luận (0)
Comment